An Kỳ nở nụ cười , nàng cưởi rất tươi nhưng sát khí trong đôi mắt lạnh như băng càng lúc càng trở nên đậm đặc : “ Ngươi quá mềm yếu , giống như trước kia vậy , chỉ biết nhìn cơ hội trong tay mình bị người khác đoạt mất . Ta sẽ di , bất quá sau này ta sẽ quay lại “ .
Ánh mắt nàng chuyển quả nhìn Diệp Âm Trúc , nhưng mà lúc này Âm Trúc cũng mở to hai mắt nhìn lại nàng . An Kỳ kinh ngạc phát hiện bản thân Âm Trúc đã đạt đến cảnh giới vô ngã , tuy nhìn nàng mà như không nhìn , khí chất ưu nhã , động tác hài hòa , phảng phất như hoàn toàn dung hợp vào thiên nhiên xung quanh . Nhất là khi bên cạnh hắn lại có một cây cổ cầm màu chanh sắc , một tổ hợp vô cùng hoàn mỹ . Ánh mắt hắn vẫn như trước , đen nhánh , trong suốt , cho dù có là loại thủy tinh tinh nguyên nhất trên đại lục cũng không thể so sánh . Đây là lần đầu tiên An Kỳ thấy một đôi mắt hoàn hảo , thánh thiện , không có một chút tạp niệm như vậy .
An Kỳ rời đi , mặc dù nàng bị thương rất nặng qua cuộc chiến với An Nhã nhưng tốc độ của nàng khiến người khác nhìn vào cũng phải kinh sợ . Hôm nay nàng đã bại , thua một thần âm sư hoặc có thể nói là một cầm khúc cường địa trong cầm tông . ‘ Cao sơn lưu thủy ‘ – một trong tam đại thần khúc đứng đầu cầm tông cửu khúc , có tác dụng : hư nhược , tăng phúc . Trong cửu khúc của cầm tông , có sáu cầm khúc chỉ có một hiệu quả , còn lại ba cầm khúc có hai hiệu quả , được gọi là thần khúc . ‘ Cao sơn lưu thủy ‘ cầm khúc mặc dù không công kích trực tiếp đối thủ nhưng khiến trong đầu đối thủ sinh ra ảo giác nên không ngừng suy yếu , đồng thời có thể phụ trợ khiến thực lực của đồng đội không ngừng tăng cường . Tất cả đều dựa theo cách đạn tấu của thần âm sư mà khống chế nhạc khúc .
Với thực lực của Diệp Âm Trúc bây giờ , nếu không có phi bộc lưu tuyền cầm , hắn căn bản không có khả năng thể hiện hiệu quả của ‘ cao sơn lưu thủy khúc ‘ . Cho dù mượn lực từ thần khí , cộng thêm tinh thần lực của hắn khi tấu ‘ cao sơn lưu thủy ‘ khúc cũng chỉ có khả năng khống chế mười người , hơn nữa chỉ có thể tập trung vào một phạm vi nhỏ , không cách nào phát tán rộng hơn được .
Một thần âm sư bình thường có điểm khác biệt rất lớn so với ma pháp sư , một khi phát động đại hình ma pháp hay việt giai ma pháp , thân thể sẽ trở nên cực kỳ yếu nhược . Nhưng cho dù ma pháp lực của thần âm sư có tiêu hao hết thì tinh thần vẫn không suy giảm , lâm vào trạng thái du duyệt . Việc cầm khúc ‘ cao sơn lưu thủy ‘ của Âm Trúc có thể ảnh hưởng đến hai người An Nhã , An Kỳ nguyên nhân chính là do hai người trước đó đã tiêu hao quá nhiều sức lực , đến lúc hai người suy yếu Diệp Âm Trúc mới có cơ hội thành công . Nếu không cho dù Diệp Âm Trúc có phi bộc lưu tuyền cầm hỗ trợ thì cầm khúc ‘ cao sơn lưu thủy ‘ hoàn toàn không thể ảnh hưởng được hai người bọn họ khi đang ở trạng thái bình thường .
“ Âm Trúc , cám ơn ngươi . Hôm nay ngươi đạn cầm thật hay “ . An Kỳ rời đi , sự lạnh lùng của An Nhã cũng biến mất . Mặc dù nàng bây giờ nhìn có chút xác xơ , quần áo trên người có nhiều chỗ rách rưới nhưng vẫn không thể che dấu được sự cao quý , ưu nhã .
“ An Nhã tỷ tỷ , tỷ không sao chứ ? “ . Diệp Âm Trúc ân cần hỏi , ma pháp lực của hắn tiêu hao gần hết , tinh thần lực du duyệt sinh ra một cảm giác vô cùng kỳ diệu .
An Nhã mỉm cười , lắc đầu nói : “ Ta không có việc gì , chỉ tiếc lần này đã liên lụy ngươi thôi . Âm Trúc , hôm nay bất luận ngươi nghe được những gì cũng nên quên hết đi . Việc hôm nay ngươi cũng không được nói cho người nào biết nữa “ .
“ Hảo ! “ . Âm Trúc gật đầu . Chỉ cần hắn đáp ứng thì sẽ không bao giờ đem chuyện anfy nói ra ngoài .
“ Làm hộ pháp giúp ta , để ta trị liệu cho bạn ta “ . Song thủ An Nhã xẹt qua trước ngực , một kết giới lục mang tinh màu tím lặng lẽ xuất hiện . Quang mang chợt lóe , trước mặt nàng đã xuất hiện một ma thú .
Đây là lần đầu tiên Diệp Âm Trúc nhìn thấy một ma thú có hình dáng xinh đẹp đến thế , đó là một con ngựa nhưng so với các lọa ngựa bình thường khác hoàn toàn không giống . Thân thể của nó lớn gấp đôi giác mã , toàn thân trắng muốt không chút tạp sắc , một cây sừng thon dài xuất hiện trên đỉnh đầu , lóe ra quang mang màu trắng nhàn nhạt . Điểm kỳ dị nhất là bên thân nó có một đôi cánh thật lớn màu trắng cực kỳ xinh đẹp . Lúc này hai mắt nó đã trở nên ảm đạm , Diệp Âm Trúc có thể cảm nhận sinh mệnh khí tức trên người nó đang dần dần tiêu hao .
An Nhã âu yếm vuốt ve cái đầu nó , khuôn mặt đầy vẻ thương tiếc , quay qua nói với Diệp Âm Trúc : “ Ngươi không phải đã từng nói là muốn nhìn thấy ma thú của ta sao ? Nó chính là bạn của ta , tên gọi là Mục , là độc giác thú , thực lực đạt đến cửu giai ma thú . Ta biết trong lòng ngươi đang tràn ngập nghi vấn nhưng hãy đợi ta trị thương xong cho nó rồi sẽ cho ngươi biết “ . Vừa nói , nàng vừa mở một cái bình lấy từ trong người ra , đưa chất lỏng trong bình vào miệng độc giác thú . Chất lỏng tuy không có hương khí nhưng lại tỏa ra một khí tức tự nhiên cực kỳ thuần khiết , khiến Diệp Âm Trúc khi cảm nhận được thấy kinh hãi khôn xiết .
Độc giác thú sau khi uống chất lỏng ấy đã có sự phản ứng , đôi mắt màu xám bắt đầu ba động kịch liệt . An Nhã đặt một tay lên trán độc giác thú , quang mang màu tím từ người nàng không ngừng rót vào cơ thể của nó , thúc dục hiệu lực của chất lỏng nhanh phát tác .
Quang mang màu tím bây giờ rất ảm đạm , chứng tỏ cơ thể nàng cũng cực kỳ suy yếu .
Diệp Âm Trúc chăm chú quan sát độc giác thú , mặc dù là cửu giai ma thú nhưng trên người nó lại tỏa ra khí tức ôn hòa , ấm áp , khiến Âm Trúc đứng bên cảm thấy vô cùng thoải mái , cảm giác hoàn toàn khác biệt so với lúc đối mặt với đích long .
Năng lượng của An Nhã càng lúc càng yếu , cuối cùng mất hẳn . Đôi mắt màu xám của độc giác thú nay đã trở thành màu lam , nhìn chăm chú vào An Nhã .
An Nhã dịu dàng nói : “Mục , ngủ đi . Sau khi tỉnh dậy , ngươi sẽ hoàn toàn bình phục “ . Kết giới lục mang tinh lại lặng lẽ xuất hiện , thân thể của Mục mất hút trong đó .
“ An Nhã tỷ tỷ , cẩn thận “. Diệp Âm Trúc vội bước đến đỡ lấy thân thể của An Nhã đang lảo đảo chuẩn bị ngã xuống . Sắc mặt nàng lúc này tái nhợt , hơi thở cũng trở nên mỏng manh , yếu ớt .
“ Lâu quá rồi không có cảm giác suy yếu đến mức này . Âm Trúc , hãy đưa ta về Phiêu lan hiên , đặt ta ở vị trí ngươi vẫn đạn cầm ấy . Bây giờ ta phải nghỉ ngơi một chút , đành làm phiền ngươi vậy “ . An Nhã ôn nhu nói .
“ Hảo “ . Mặc dù ma pháp lực của Âm Trúc đã tiêu hao nhưng trong cơ thể hắn vẫn còn hoàng trúc ngũ giai đấu khí , tinh thần cũng không chút suy yếu . Thu hồi phi bộc liên châu cầm , hắn kê lưng đỡ lấy thân hình của An Nhã .
Người An Nhã rất nhẹ . Đây là cảm nhận đầu tiên của Diệp Âm Trúc . Cõng nàng trên lưng nhẹ như không , mùi xạ hương trên người nàng tỏa ra càng lúc càng rõ ràng , Diệp Âm Trúc cảm thấy phi thường thoải mái . Thân thể An Nhã cũng phi thường mềm mại , hai tay vòng qua cặp chân thon dài của nàng , một cảm giác ôn nhuyễn truyền đến khiến trong lòng Diệp Âm Trúc có một cảm giác khác thường .