Cấm Đoạn Chi Luyến

Chương 228

"Phi Phi, con đang nói cái gì?"

"Không có gì. Ba, để cho con ôm."

Lạc Phi dưới đáy lòng thở dài, cũng không dám lại lộn xộn, chỉ là như thế này im lặng ôm nam nhân trong lòng. Chung quy, vẫn là không đủ dũng cảm.

Hiện tại nam nhân bên người đã không có Bạch Tiểu Hàn, Lạc Phi là có điểm vui. Dù sao, đợi nam nhân về sau lực chú ý tất cả đều đặt ở trên người của mình, không cần cùng người khác chia xẻ người yêu của mình.

Có lẽ ý nghĩ như vậy sẽ có chút ích kỷ, nhưng Lạc Phi vẫn là hy vọng, người mình yêu, trong mắt cũng chỉ có một mình mình. Nghĩ đến đây, Lạc Phi nhìn về phía nam nhân với ánh mắt trộn lẫn vài phần nóng rực.

Không biết người trong lòng ngực có phải cảm giác được gì không mà có chút bất an vặn vẹo thân mình. Nam nhân cử động vài cái, Lạc Phi lại cảm thấy được thân thể một phen phát hỏa.

Lăng Tịch đang tựa vào lồng ngực của mình mà thôi, nếu ngồi ở trên đùi mà động vài cái, vậy chuyện gì sẽ xảy ra... Nghĩ đến việc đó, Lạc Phi mặt đỏ lên, sau đó thả lỏng vòng tay, cùng nam nhân nói ra tính toán của mình.

"Ba, con nghĩ, đợi qua một thời gian nữa, con đi mua nhà ở, chúng ta cùng nhau ở chung được không?"

"Mua nhà?"

Mua nhà cần rất nhiều tiền, Lạc Phi hiện tại rất có năng lực, mua nhà đối với hắn mà nói là chuyện dễ dàng.

"Hả? Người nói được chứ?"

Lạc Phi từ phía sau ôm lấy nam, có chút không xác định hỏi:

"Ba, người... Người sẽ dọn đi theo con, cùng nhau ở được không?"

Lạc Phi sở dĩ muốn mua nhà ở, vì muốn cùng nam nhân ở chung. Công việc thường xuyên sẽ bay đi khắp thế giới biểu diễn, nhưng khi mệt mỏi có thể có trở về ngôi nhà ấm áp có người đang chờ mình. Mặt khác, Lạc Phi hy vọng có thể nhìn thấy người yêu ngủ ở cạnh bên; khi đi làm về mở cửa có người ôm cổ và cho mình một cái hôn môi nhiệt tình. Chỉ nghĩ thôi cũng có thể cảm giác được nồng đậm ngọt ngào.

"Ta...được."

Hiện tại Bạch Tiểu Hàn không có ở bên cạnh, trong nhà còn lại một mình, nếu như có thể cùng Lạc Phi ở chung, có lẽ sẽ không cô đơn. Dù sau, có thể thường xuyên nhìn thấy Lạc Phi, chăm sóc Lạc Phi cuộc sống hàng ngày, nam nhân rất thích.

Nhưng mà... bây giờ còn làm việc chỗ Tần Tường, nếu dọn quá xa, có thể đi không tiện? Tần Tường... Nghĩ đến chuyện đã xảy ra, nam nhân biến sắc, cũng không biết Tần Tường đã trở lại chưa? Nếu không thấy mình, có thể nghĩ đến mình thừa dịp hắn không ở nhà nhàn hạ hay không?

"Ba?"

Rõ ràng đã đồng ý rồi, vì cái gì nam nhân còn có thể lộ ra biểu tình như vậy? Lạc Phi không khỏi nóng vội lên tiếng.

"Vâng. Phi Phi, con muốn mua nhà ở đâu?"

"Con còn chưa nghĩ ra. Ba, không bằng người nói cho con biết, người thích ở chỗ nào? Là náo nhiệt hay yên tĩnh một chút? Hay là náo nhiệt một chút."

Kỳ thật hắn rất muốn nói, ở nơi nào cũng không sao cả, chỉ cần có nam nhân trong nhà là đủ rồi.

"Con mua nhà ở sao còn hỏi ta?"

"Đương nhiên phải hỏi, về sau là chúng ta hai người ở chung, nếu đến lúc đó con mua chỗ người không thích, con đây không phải uổng phí khí lực sao."

"Á...Ta thích yên tĩnh một chút, bất quá tốt nhất đừng quá xa, không có thuận tiện."

"Được, con đây đi tìm một chỗ im lặng một chút, lại gần đường lớn, cho hai chúng ta ở được không?"

Lạc Phi đem nam nhân ôm chặt một chút, cùng nam nhân vẽ lên bức tranh tương lai

"Đợi sau khi dọn vào, con lại đi mua cho người một chú chó nhỏ, con không ở nhà, nó cũng có thể chơi cùng người. Nếu người không thích chó nhỏ, vậy mèo con cũng được."

"Được."

Nghe Lạc Phi giọng điệu nghiêm túc, nam nhân mỉm cười. Về sau, cùng Lạc Phi ở chung sao? Nghe rất động tâm.

"Ba, người phải chờ con. Chờ con mua nhà, lại đón người qua ở cùng."

"Vâng. Đúng rồi, Phi Phi, con lần này... Tính khi nào thì đi?"

"Ở cùng người vài ngày lại đi. Sao? Không muốn con đi?"

"Phải."

"A?"

Vốn cũng chỉ là trêu chọc nam nhân, không nghĩ tới nam nhân trả lời như vậy, Lạc Phi khẩn trương, đồng thời lại có chút kích động.

"Sao? Ta không thể giữ được con à? Con trở về lâu như vậy, ta mới gặp mặt được vài lần. Mỗi lần, cũng chỉ ở vài ngày, rồi rời đi, ta..."

"Ba, thật có lỗi, về sau con sẽ dành nhiều thời gian ở cùng người. Người yên tâm, lần này con về, sẽ không giống lúc trước, biến mất lâu như vậy. Con sẽ mỗi ngày gọi điện cho người, cách hai ba ngày sẽ trở lại thăm người."

"Phi Phi..."

"Vậy... con đây tranh thủ mỗi ngày trở về cùng người được không? Nếu vạn nhất bận không về, con cũng sẽ nói cùng người, miễn cho người lo lắng."

"Đứa ngốc. Kỳ thật, không cần phải cùng ta cam đoan điều này, con có phần tâm ý, ta cũng rất thỏa mãn. Ta biết con bề bộn nhiều việc, là vì ta mà bỏ dở, không nên. Chờ con ổn thỏa, rồi trở về cùng ta, vậy là đủ rồi."

"Ba, con nhất định sẽ thường xuyên trở về cùng người."

"Được."

Nghĩ đến Trọng Thần, nam nhân hỏi Lạc Phi

"Đúng rồi, Phi Phi, con đi chỗ cái kho hàng, có nhìn thấy Trọng Thần không?"

"Trọng Thần? Không có. Con đến, cũng chỉ thấy người cùng một người xa lạ. Người kia nói là thiếu gia phân phó hắn ở chỗ này chờ con đến. Nhìn thấy con, hắn đi, hắn không có cùng con nhắc tới Trọng Thần."

"Như vậy à."

Trọng Thần đi nơi nào? Bị Thương Huyền mang đi? Nam nhân mi mắt vừa nhíu lại, quyết định gọi điện cho Trọng Thần hỏi một chút. Chỉ là nam nhân vừa mới lấy điện thoại di động ra, chợt nghe tiếng đập cửa dồn dập.

Hay là... Là Trọng Thần tìm đến?

Nam nhân mau đẩy tay Lạc Phi đang khoát trên bụng ra, muốn đi mở cửa.

"Ba, người đừng động, để con đi mở cửa."

Mở cửa, nhìn thấy đứng ở cửa là một người vẻ mặt đỏ bừng, Lạc Phi nhịn không được đánh giá hắn vài lần.

Người kia cũng đồng thời đánh giá Lạc Phi. Hiển nhiên, người kia không có kiên nhẫn, trừng mắt, sau đó hét lên:

"Ngươi tại sao lại ở chỗ này? Hắn đâu?"

Nhìn Lạc Phi quần áo còn có chút hỗn độn, Lăng Duệ đã cảm thấy nhìn rất không thoải mái. Nhìn bộ dáng như là nằm trên giường mới dậy.

Trên giường... Trên giường... Lăng Duệ biến sắc, không có đợi Lạc Phi trả lời, đã chen người qua, trực tiếp đi vào.

"Lăng..."

Lăng Duệ bước vào phòng trong, nhìn thấy nam nhân nằm trên giường quần áo chỉnh tề, sắc mặt hắn tốt hơn.

"Tiểu Duệ? Con sao đột nhiên tới? Con uống rất nhiều rượu à?"

"Ngươi vì cái gì gạt ta? Ngươi căn bản không phải ba ta! Vì cái gì phải gạt ta lâu như vậy?"

Nghe được Lăng Duệ mang theo men say quát to, nam nhân tâm hoảng hốt, không biết nên trả lời ra sao.
Bình Luận (0)
Comment