Nhiều năm sau Cố Nhuận Hi vẫn nhớ chuyện ba ghen tỵ mẹ hôn mình xong bắt mẹ hôn ba. Những ngày lễ Tết trên bàn cơm cậu bé kể cho tất cả mọi người thân trong gia đình biết. Tiếc là chuyện đó không khiến Thẩm Niệm Lâm xấu hổ, ngược lại mọi người khen tình cảm của hai vợ chồng rất tốt, gia đình hòa thuận.
Sau này lớn lên Cố Nhuận Hi sẽ hiểu, đây là sức mạnh của tư bản :)
Cố Âm cứ nghĩ chiếc bánh kem là quà sinh nhật Thẩm Niệm Lâm cho mình, không ngờ tối anh lại chuyển cho cô một bao lì xì cực dày.
Rồi còn tặng cô quỹ đầu tư mới.
Cố Âm rất rất rất rất vui đổi tên ghi chú trên wechat của Thẩm Niệm Lâm thành 'Thiện tài đồng tử'.
Trưa không ăn hết bánh ngọt còn thừa ít, sau khi tắm xong Cố Âm lén mang bánh vào phòng ngủ, ngồi trên sô pha vừa ngắm cảnh đêm vừa ăn bánh.
Dù Thẩm Niệm Lâm là lính mới nhưng anh chọn những nguyên liệu làm bánh tốt nhất nên chiếc bánh được làm ra không kém chút nào. Giữa hai tầng bánh ngọt có một lớp mứt hoa quả, có dâu tây, xoài và kiwi, chua chua ngọt ngọt trộn lẫn vào nhau, không rõ vị.
Lúc Thẩm Niệm Lâm lau tóc đi ra thấy Cố Âm một mình vụng trộm ngồi cạnh cửa sổ sát đất ăn gì đó. Anh mặc khắn tắm tiến lên nhìn, đúng lúc bắt gặp cô đang ăn bánh.
"Lúc nãy Nhuận Nhuận muốn ăn, chính em nói với con tối ăn đồ ngọt không tốt, để con đi tắm rửa đi ngủ." Thẩm Niệm Lâm nhướn mày nhìn cô, nhìn miếng bánh trên thìa và hai bên má phúng phính, "Hóa ra em muốn ăn một mình à."
Cố Âm: "....."
Không đúng, sao anh lại tắm xong rồi? Này không giống kế hoạch của cô a a a !
Kế hoạch của cô định tranh thủ khoảng thời gian lúc Nhuận Nhuận ngủ và Thẩm Niệm Lâm tắm sẽ ăn nhanh một miếng bánh ngọt, sau đó coi như không có chuyện gì. Nếu mai họ phát hiện bánh thiếu một miếng cô sẽ đổ do Nguyên Bảo, dù sao mấy chuyện ăn vụng như này không phải lần đầu nó vi phạm!
Ai ngờ cô mới ăn được một nửa, Thẩm Niệm Lâm đã tắm xong!
Cô che miệng ho khan: "Anh tắm nhanh vậy à? Anh đã tắm sạch chưa ?"
"....." Thẩm Niệm Lâm bất lực, "Ngày nào anh cũng tắm, phải tắm bao lâu ?"
".....Anh gội đầu sạch chưa!"
"Sạch rồi."
Cố Âm nhìn ngọn tóc anh còn giọt nước, lớn tiếng: "Anh không sấy tóc khô sẽ ốm đấy!"
Thẩm Niệm Lâm cúi người ngồi cạnh cô, nghiêng người đến gần. Cố Âm lùi lại theo bản năng, Thẩm Niệm Lâm cúi xuống, nhẹ nhàng l**m sạch kem trên khóe miệng cô: "Em ăn đi, anh không nói cho Nhuận Nhuận biết."
"......." Cố Âm mím môi, hỏi anh, "Nếu mai Nhuận Nhuận hỏi......"
"Anh nói do Nguyên Bảo ăn vụng."
Cô cố ý nghiêm giọng trách anh: "Anh thật quá đáng, tại sao lại ỷ vào việc chó không biết nói mà đổ tội lên đầu Nguyên Bảo? Anh không thể nói do anh ăn ư ?"
"......" Thẩm Niệm Lâm im lặng chốc lát, khẽ cong khóe môi cười, "Ừm cũng được."
Thấy anh giác ngộ tốt như vậy, cô vừa định khen thì người này nhân lúc cô hé môi đã sán lại hôn môi cô. Trong miệng Cố Âm còn vị kem và mứt hoa quả, Thẩm Niệm Lâm như được ăn bánh ngọt, thấy cô vừa thơm vừa ngọt rất ngon miệng.
Mọi chuyện phát triển sau đó tất nhiên là...... màn hình đen.
[?]
[Nụ cười 'dì ghẻ' cứng đờ trên mặt [mỉm cười]]
[Các anh em, chúng ta cùng nhau đi khiếu nại cái nền tảng ngu ngốc này đi!]
[Trước kia có một nền tảng vì liên quan đến vấn đề 18+ này mà bị phạt một khoản lớn, Lục Giang sợ thế chắc chắn không dám đâu]
[Xin phép hỏi chút, nền tảng mà bạn nói là.....?]
[Nữ chính thảm quá nhỉ, phim đến tập này rồi nhưng nam chính vẫn chỉ được 5 giây!]
[Cố Âm: Vậy phải làm sao chẳng nhẽ chia tay à ?]
Bình luận cứ lướt qua ầm ầm, trời sáng.
Hôm nay cả nhà sẽ về lại thành phố, sáng mai còn đi cùng Cố Nhuận Hi đến nhà trẻ làm bài kiểm tra. Cố Âm hơi hộp hộp, ngược lại Cố Nhuận Hi rất bình tĩnh, còn an ủi cô, bảo cô đừng lo lắng, cứ phát huy như bình thường là được.
Cố Âm: "....."
Từ lần bị tai nạn xe trước đó, Cố Âm chưa từng đến trường mẫu giáo, một phần dp chuyện tai nạn hôm đó một phần nguyên nhân do cô, cô lo nhà trường sẽ không hài lòng với mình mà không cho Cố Nhuận Hi học ở đây.
Nhưng cô giáo từng thêm wechat để liên hệ với cô trước kia vẫn rất nhiệt tình, nhìn không ra chút oán giận không vui nào. Trước ngày kiểm tra một ngày còn tận tâm gửi tin nhắn cho cô nhắc nhở những mục cần chú ý.
Cố Âm ngồi trên xe đến trường, không nhịn được thảo luận cùng Thẩm Niệm Lâm: "Trường này quả thực không tệ, sau vụ tai nạn xe trước cổng trường mà không tránh em, vẫn nhiệt tình."
Thẩm Niệm Lâm: "Ừm, dẫu gì em cũng là khách lớn."
Cố Âm: "....."
Đến tham gia buổi kiểm tra tất nhiên phải ăn mặc cẩn thận lịch sự, bình thường Thẩm Niệm Lâm mặc áo vest nên hôm nay không cần chuẩn bị đặc biệt. Cố Âm cố ý tìm chiếc váy kiểu dáng khá trang trọng, đeo thêm chiếc vòng cổ ngọc trai.
Buổi kiểm tra muốn xem năng lực kinh tế của ba mẹ, mặc dù ba chữ Thẩm Niệm Lâm đã rất đáng giá nhưng Cố Âm vẫn đeo vòng cổ đắt đỏ quý giá.
Hôm nay Cố Nhuận Hi cũng mặc một bộ vest nhỏ mới tinh, khi Cố Âm thấy con trai thật sự muốn hỏi Thẩm Niệm Lâm xem rốt cuộc anh đã may cho bé bao nhiêu bộ vest. Không lẽ mỗi lần anh may một bộ lại làm thêm bộ giống vậy nhưng kích thước nhỏ hơn ?
Lái xe dừng xe trước cổng trường ở khu chuyên đỗ xe.
Không lâu trước ở đây xảy ra một vụ tai nạn xe thê thảm nhưng hiện tại không còn nhìn thấy dấu vết gì, như chưa từng xảy ra.
Cô giáo liên lạc với Cố Âm đã đứng đợi ở cổng trường, thấy ba người họ đến cười chào đón: "Thẩm tổng.....khụ anh thẩm, cô Thẩm, chào buổi sáng."
[Ha ha ha ha ha ha ha hình ảnh Thẩm tổng đi sâu vào tâm trí]
[Cô giáo: Tôi cũng không biết tại sao khi thấy anh ấy lại không nhịn được muốn gọi một tiếng Thẩm tổng [buồn cười]]
[Cười chớt ha ha ha ha ha ha]
Cũng may chỉ xấu hổ trong giây lát, cô giao nhanh chóng cúi đầu nhìn Cố Nhuận Hi đứng giữa được ba mẹ dắt tay, nở một nụ cười hiền hậu dễ gần: "Đây là Nhuận Nhuận đúng không, đáng yêu quá."
Cố Nhuận Hi đã nghe mẹ nói về cô giáo Liêu, ngoan ngoãn chào hỏi: "Chào buổi sáng, cô giáo Liêu ạ."
Mẹ đã nói ấn tượng đầu tiên rất quan trọng.
Đôi mắt cô giáo cong tít lên, vì Cố Nhuận Hi trông rất đáng yêu, nghe bé gọi một tiếng, không kìm được mà cười tươi hơn lúc nãy: "Chào buổi sáng Nhuận Nhuận, con ăn sáng chưa ?"
"Con ăn rồi ạ."
"Được, lúc nữa gặp hiệu trường đừng lo lắng nhé, coi như nói chuyện bình thường thôi."
"Vâng, cảm ơn cô giáo Liêu."
Cô giáo Liêu xoa đầu bé, nói với Thẩm Niệm Lâm và Cố Âm: "Nhuận Nhuận thông minh đáng yêu thế này chắc chắn buổi kiểm tra sẽ thành công."
Không có bậc cha mẹ nào không vui khi nghe người khác khen con mình, Cố Âm cảm ơn cô giáo, cùng chồng dắt con trai vào trường.
Lần trước chỉ có mình Cố Âm đến trường khảo sát, lần này có hai ba con đi cùng, trên đường dẫn đến phòng hiệu trường, cô giáo nhân tiện giới thiệu với bọn họ về cơ sở vật chất và các tòa nhà học. Có mấy bạn nhỏ đang học tiết ngoại khóa ngoài trời, lần đầu tiên Cố Nhuận Hi được thấy nhiều bạn nhỏ như vậy, bất giác bước chậm lại, tò mò nhìn: "Mẹ ơi, hóa ra trên thế giới này có rất nhiều bạn nhỏ."
Cố Âm: "......"
Cô giáo sẽ không hiểu nhầm Nhuận Nhuận có vấn đề về nhận thức đấy chứ.
Cô giải thích với giáo viên: "Nhuận Nhuận luôn chơi và học ở nhà, chỉ từng tiếp xúc với một số bạn nhỏ trong khu nhà sống. Ở trường mẫu giáo có rất nhiều bạn nhỏ tụ lại một chỗ, bé có hơi ngạc nhiên."
"Ha ha mấy đứa nhỏ khi mới đến nhà trẻ đều cảm thán có rất nhiều bạn nhỏ." May sao cô giáo không nghĩ nhiều, còn thấy Cố Nhuận Hi ngây thơ đáng yêu.
"Mẹ ơi, sau này con có thể chơi cùng mấy bạn không ?" Nhìn các bạn nhỏ đang chơi đùa một chỗ, Cố Nhuận Hi không khỏi ngứa ngáy trong người. Cố Âm nhìn con trai: "Được chứ, Nhuận Nhuận thích chơi cùng các bạn không ?"
"Thích ạ."
Cố Nhuận Hi quan sát các bạn trong khu vườn, cũng có bạn tò mò bé, có một cô bé lôi cô giáo hỏi, chắc không phải mới đến.
Cô giáo Liêu nói với Cố Nhuận Hi: "Xem ra Nhuận Nhuận rất được các bạn nhỏ chào mừng."
Quả nhiên con người đều có sự thiên vị với những người đẹp, ngay đến cả trẻ con cũng không ngoại lệ.
Sau khi vào văn phòng hiệu trường, cô giáo Liêu không vào cùng. Hiệu trưởng và hai chủ nhiệm đã ngồi bên trong, là những người kiểm tra hôm nay. Cố Nhuận Hi thấy bọn họ không hề sợ hãi vì có ba mẹ ngồi bên cạnh. Vốn Cố Âm còn thấy hơi hồi hộp nhưng nhớ đến người bên mình là Thẩm Niệm Lâm.....Cô nghĩ có khi hiệu trường và hai chủ nhiệm kia mới là người lo lắng hơn.
Ngộ ra điều đó, thật sự thấy đây giống như buổi Thẩm tổng đến phỏng vấn nhân viên hơn.
Có lẽ nên gọi tình huống này là đảo khách thành chủ :)
Mà Thẩm Niệm Lâm không hề khiến cô thất vọng, sau khi Nhuận Nhuận dùng song ngữ Trung - Anh để giới thiệu bản thân và thân thiện trò chuyện với hiệu trưởng xong, Thẩm Niệm Lâm bắt đầu hỏi về tình hình trường học, Cố Âm thấy tay hiệu trưởng run nhẹ.
[Kiểm tra đầu vào trường mẫu giáo X, kiểm tra nhân viên tập đoàn Thẩm √ ]
[Ha ha ha ha đúng là Thẩm tổng, đi đến đâu cũng là anh ấy phỏng vấn người khác thôi [che mặt]]
[Không không không, có thể trong giây lát hiệu trưởng đã nghĩ đến việc anh Thẩm thu mua luôn trường mẫu giáo [đầu chó]]
[Ha ha ha ha ha mấy người đủ chưa, chuyện này có lợi gì cho mấy người.]
Cố Âm: "......."
Cô mới là người thảm hơn nè, trong trường hợp nghiêm túc như hiện tại cô không thể cười được!
Quá trình kiểm tra ở trường rất thuận lợi, mặc dù không có kết quả ngay được nhưng Cố Âm tự thấy chuyện này ổn. Để thưởng cho Cố Nhuận Hi với màn biểu hiện xuất sắc vừa xong, cô lại dẫn bé đến trung tâm thương mại Tinh Quang.
"Lần trước đã đồng ý với Nhuận Nhuận, nếu qua buổi kiểm tra sẽ tặng con một món đồ chơi." Cố Âm giải thích với Thẩm Niệm Lâm.
Thẩm Niệm Lâm cúi đầu nhìn nhóc con bên cạnh: "Còn chưa có kết quả mà ?"
Cố Âm: "......"
Cô tự động bỏ qua vấn đề này: "Đúng rồi, lần trước Nhuận Nhuận nói muốn robot nhưng chưa mua được cái cực kỳ thích. Anh có đề xuất gì không ?"
Thẩm Niệm Lâm hỏi lại cô: "Em thì sao ?"
"Hừm....trước tiên loại trừ robot quét dọn."
Thẩm Niệm Lâm: "....."
Anh cười khẽ, nhìn cô: "Ý tưởng tốt."
Cố Âm ho một tiếng, cúi đầu hỏi Nhuận Hi: "Nhuận Nhuận còn muốn người máy không ?"
Cố Nhuận Hi gật đầu lia lịa: "Muốn ạ!"
Thẩm Niệm Lâm: "Muốn loại gì ?"
Cố Nhuận Hi mô tả cho ba: "Muốn loại như trong phim hoạt hình, rất rất lớn!"
".....Ba biết rồi."
Thế là Thẩm Niệm Lâm đưa Cố Nhuận Hi đến một chỗ cách bách hóa Tinh Quang không xa để xem một bức tượng người máy khổng lồ.
Cố Âm: "......"
Không sai mà.