Cầm Kịch Bản Máu Chó, Tôi Nhìn Thấy Bình Luận Trôi

Chương 9

Mộng Chi Cảnh mở cửa hàng ngay cạnh quảng trường Tinh Quang, nơi này có dòng người qua lại lớn, tiền thuê không hề rẻ. Có khả năng thuê một cửa hàng chơi 'Script Kill' lớn trên đường này chứng tỏ bọn họ có nguồn lực vốn kinh tế. Qủa thực Cố Âm không nghĩ ra, tại sao bọn họ lại đến tiệm của cô để gây chuyện ?

Mấy tiệm chơi 'Script Kill' thường mở cửa vào chiều và tối nên Cố Âm hẹn Triệu Húc buổi chiều đến Mộng Chi Cảnh.

Hôm nay Triệu Húc ăn mặc đứng đắn hơn bình thường, hình xăm trên cánh tay được che đi. Cố Âm cũng không mặc quần áo in hình logo trên người, chọn chiếc áo gió rất thích hợp với mùa xuân, đeo thêm chiếc bờm có màu sắc giống áo.

Khi đến dưới tầng chỗ Mộng Chi Cảnh thuê, bỗng Cố Âm dừng lại, lấy trong túi ra chiếc bút ghi âm: "Tôi mang theo bút ghi âm, đợi lát nữa hai chúng ta vào đó tôi sẽ ghi âm lại toàn bộ cuộc nói chuyện."

"Được." Triệu Húc gật gật đầu.

Sau khi mở bút ghi âm, Cố Âm chưa yên lòng dặn dò Triệu Húc trước: "Nếu như bọn họ cố ý khích cậu, cậu phải thật bình tĩnh. Trước tôi đã nói với cậu rồi, làm việc gì cũng phải nghĩ đến mẹ cậu, bây giờ bà ấy nhiều tuổi nếu cậu xảy ra chuyện gì thì ai sẽ là người chăm sóc bà ấy, hiểu không ?"

"Tôi biết rồi." Đây không phải lần đầu tiên Cố Âm nói những lời này, đôi khi Triệu Húc không nhịn được nghĩ, rõ ràng Cố Âm bằng tuổi anh ta nhưng không hiểu sao cô thích coi mình là bậc trưởng bối thế ?

"Chúng ta đi lên thôi." Làm xong công tác chuẩn bị, Cố Âm và Triệu Húc cùng nhau lên tầng.

Khi bọn họ đến cửa Mộng Chi Cảnh, trong đại sảnh có một số người đang chơi đùa xem, nói chuyện rất vui vẻ với nhóm dm. Sau khi Cố Âm và Triệu Húc đi vào, không khí bên trong hơi trầm lại chút ít.

Những người này có thể không biết Cố Âm là ai, nhưng ai trong mấy người họ đều biết Triệu Húc, bình thường tất cả mọi chuyện trong tiệm đều do cậu ta phụ trách.

Vì tiệm của Cố Âm làm ăn rất phát đạt, trong giới có nhiều tin trong tối ngoài sáng về quản lý cửa hàng Triệu Húc, cũng có rất nhiều lời đồn đãi. Những lời đó thật thật giả giả, khó có thể phân biệt nhưng không chỗ nào không nói người này hung dữ ra sao, bọn họ sắp xếp lại những việc Triệu Húc từng trải qua, còn thấy cảm xúc hơn bất kỳ kịch bản xưa nào khác.

Nên khi vừa thấy Triệu Húc tự mình tìm đến cửa, tất cả mọi người bật chế độ đề phòng. Nhân viên nam trong tiệm đi theo quản lý vây quanh thành một vòng, chắn ở ngay cửa.

Triệu Húc thấy mấy người họ vây lại thì che chắn để Cố Âm ở sau, anh ta nhíu mày nghĩ hôm nay chỉ cần một mình đến nơi này là đủ.

"Các vị đại ca đừng kích động." Cố Âm ở sau Triệu Húc cười cười, "Chúng tôi chỉ muốn đến tìm mấy người để nói chuyện."

"Quản lý cửa hàng hừ một tiếng, nói theo hai người: "Chúng tôi không có gì để nói."

Triệu Húc: "Không muốn nói chuyện với chúng tôi, hay muốn đi nói chuyện với cảnh sát ?"

"Ha." Quản lý nhìn Triệu Húc, cười như không cười, "Tôi nhớ không nhầm anh từng có tiền án? Nếu phải vào đó lần hai, không biết có bị xử phạt nặng không nhỉ ?"

Cánh tay Triệu Húc cử động, bọn họ ỷ vào chuyện anh ta có tiền án sẽ không dễ dàng động thủ nên mới dám khiêu khích kiểu này.

Cố Âm lấy trong túi ra một bọc tài liệu, đưa đến trước mặt cửa hàng trưởng: "Hay anh xem cái này trước đi ?"

Người kia liếc mắt nhìn túi văn kiện, kéo dây mở ra, vừa cầm tài liệu tra xem sắc mặt thay đổi ngay tức thì: "Sao cơ, muốn uy h**p tôi à? Nếu không thì tất cả cùng đừng làm ăn luôn đi!!"

Hắn ném túi tài liệu trong tay xuống mặt đất phát ra tiếng 'bộp', dáng vẻ như kiểu không sợ trời không sợ đất.

Cố Âm mỉm cười, hai mắt nhìn hắn hỏi: "Chỉ sợ anh không phải người mở cửa hàng này? Còn việc có muốn tiếp tục làm ăn không, anh hãy hỏi ông chủ của mình trước đi ?"

Nghe thấy cô nói vậy, cửa hàng trưởng Mộng Chi Cảnh hơi do dự trong cái chớp mắt, đúng cửa hàng này không phải hắn mở, mọi khoản tiền chi ra do học trưởng hắn chi. Có điều hắn không nuốt trôi được giọng điệu đó, từ lúc cửa hàng của hai người mở ra đã cướp đi không ít khách hàng của bọn họ, bây giờ còn là nơi làm ăn đứng nhất trong ngành ở thành phố A, hắn nhìn khó chịu đã lâu.

Tại hiện trường trong cửa hàng có quần chúng ăn dưa, bắt đầu phát trực tiếp trong nhóm, không ngờ dưa này còn có phần tiếp, rất chi là k*ch th*ch.

Bọn họ chụp ảnh đăng vào trong nhóm, lập tức lôi kéo được thêm một đống người qua đường ăn dưa theo, A Phi ẩn núp bên trong cũng thấy, nhanh chóng chia sẻ vào nhóm nhỏ của bọn họ: "Tôi thấy ảnh này trong nhóm Mộng Chi Cảnh, đối phương người đông thế mạnh, bà chủ và anh Húc cộng lại chỉ có hai người, không biết có bị hại không nữa ?"

Tần Nhạc: "Má nó, những người này bắt nạt chị họ tôi đến nghiện phải không? Cho rằng nhà chúng ta không có người ?"

Tần Nhạc: Bây giờ tôi sẽ mang theo 100 anh em đến vây quanh tiệm bọn họ luôn!!!!

Thỏ Kỉ: Cậu đừng có to miệng, anh Húc và bà chủ xinh đẹp chắc chắn sẽ xử lý được.

Âu Hoàng: Nếu bọn họ muốn đánh người thật thì mấy người đó nhiều hơn cả mười người cũng không phải đối thủ của anh Húc, chẳng qua họ thấy anh Húc không dám động thủ trước thôi !!

Tần Nhạc: Càng nghĩ càng tức! Giờ tôi phải đi tìm chị họ.

Thỏ Kỉ: Không phải cậu vẫn đang đi học à ?

Tần Nhạc: Chị họ tôi có việc, tôi còn lên lớp làm quái gì!!

Cố Âm có khá nhiều anh chị em nhưng Tần Nhạc là người có quan hệ tốt nhất với cô, trước đây hai người xông pha cùng nhau gây ra không ít họa, cũng vì tranh đoạt đồ ăn mà đánh nhau. Nói tóm lại, tình cảm đó đã trải qua khá nhiều thử thách.

Khi Tần Nhạc đến tìm Cố Âm, tình huống bên phía Mộng Chi Cảnh có sự thay đổi. Cửa hàng trưởng bọn họ nhận một cuộc điện thoại xong thái độ thay đổi 180 độ mềm mỏng mời Cố Âm và Triệu Húc vào phòng trống ngồi đợi người góp vốn lớn đến đây.

Cố Âm nghĩ những người làm ăn chắc chắn vẫn muốn kiếm tiền nên cùng Triệu Húc ngồi đợi một lúc, chẳng được bao lâu, cửa được đẩy ra từ bên ngoài, Cố Âm ngẩng đầu lên nhìn, không ngờ người đứng đó là Quan Dự.

"Quan Dự ?" Cố Âm ngạc nhiên nhìn người trước mặt.

[Oa, tý nữa tớ quên mất còn nam phụ này]

[Nhìn anh ta đã thấy cổ đau đớm]

"......." Cố Âm theo bản năng liếc nhìn cổ Quan Dự ngắm nghía lấy cái. Anh ta mặc bộ vest kín chặt chẽ, cúc áo trên cổ không cài, nhìn không thấy có gì khác thường.

Nghĩ lại chuyện đã qua lâu như vậy, dù có dấu vết thật chắc chắn không thể nhìn ra.

"Xin lỗi, chuyện ở đây tôi mới nghe nói." Quan Dự đi từ cửa đi vào, hối lỗi nhìn Cố Âm, "Cửa hàng của cô không tổn thất gì nhiều chứ ?"

"Vẫn ổn." Cố Âm không để ý chuyện đã qua, "Anh đầu tư vào cửa hàng này ?"

"Ừ." Anh ta gật gật đầu, ngồi xuống ghế đối diện cô, "Từ Phi là đàn em khóa dưới lúc còn học trung học phổ thông, đã từng giúp tôi. Mấy năm trước nó tìm đến tôi nói muốn mở một cửa hàng chơi 'Script Kill', nhưng tài chính không đủ."

"À, ra là vậy."

Quan Dự tiếp tục nói: "Trước kia Từ Phi cũng hơi hồ đồ lộn xộn, tôi thấy nó có ý định làm ăn nghiêm túc rất tốt nên mới đầu tư vào cửa hàng này. Không ngờ nó lại chạy đến cửa hàng cô gây chuyện...."

Anh ta còn chưa nói xong đã bị Triệu Húc chen ngang: "Vậy giờ sao anh biết được ?"

Quan Dự nhìn về phía hắn, cười cười: "Tôi mới xem ảnh Cố Âm trong nhóm, nên mới gọi điện thoại cho Từ Phi hỏi chuyện ra sao."

Cố Âm cười: "Không việc gì, mọi chuyện giải thích rõ ràng là được rồi.

Quan Dự liên tục xin lỗi: "Chuyện này quả thực do Từ Phi không đúng, tôi đã nói chuyện với nó rồi, sau này nó sẽ không đến tìm mọi người gây chuyện nữa, mọi tổn thất trong tiệm của mọi người tôi sẽ bồi thường. Về phần túi văn kiện kia....."

Cố Âm: "Hôm nay tôi đến tìm anh ta chỉ để nói chuyện, tất cả chúng ta đều muốn làm ăn tốt thôi, cãi nhau ầm ĩ đối với ai cũng không tốt."

Quan Dự nghe hiểu ý tứ cô, gật gật đầu: "Tôi cũng thấy nên vậy, thế này đi, để chuộc lỗi, tối nay tôi mời mọi người ăn cơm."

"Không cần đâu, không cần đâu." Cố Âm đang nói thì mơ hồ nghe thấy tiếng của Tần Nhạc. Cô hơi ngạc nhiên mở cửa ra ngoài nhìn thoáng qua, đúng là thấy Tần Nhạc và Từ Phi hai người đang chuẩn bị đánh nhau đến nơi.

"Tần Nhạc." Cố Âm chạy nhanh đến gọi một tiếng, "Sao em lại chạy đến đây? Hôm nay em không có tiết à ?"

Tân Nhạc thấy cô bay nhanh vọt đến: "Chị họ, chị không sao chứ? Bọn họ có làm gì chị không ?"

"Yên tâm đi không sao."

"Thế thì tốt." Tần Nhạc nói xong, thấy Quan Dự đi theo từ trong phòng ra, "Quan Dự? Sao anh ở chỗ này ?"

Mẹ nó, không lẽ chị họ gọi anh ta đưa người đến cứu binh đấy chứ ?

Nội tâm Tần Nhạc nổi sóng gió, chị họ gặp phiền phức, phản ứng đầu tiên không phải gọi cho anh rể mà kêu Quan Dự đến đây, cái này không phải quá rõ rồi ư, tình huống giữa chị và người này ?

"Chị họ, chị và Quan Dự......?" Dáng vẻ Tần Nhạc như ăn được quả dưa lớn.

Cố Âm nhìn vẻ mặt đó của thằng bé, biết ngay đã hiểu sai. Cô đánh cái ót phía sau nó, giải thích: "Nghĩ cái gì đấy? Anh Quan đây là người đầu tư của tiệm này ?"

"Cái gì ?!" Tần Nhạc càng thấy kinh sợ, "Cửa hàng này là do anh ta mở? Sao em lại không biết ?"

Quan Dự cười nói: "Cô Cố mở ba cửa hàng ở thành phố A, tôi cũng vừa mới biết."

"Ặc......" Cố Âm xấu hổ cười cười. Cô có nguyên tắc của cải tiền nong không bao giờ nói lớn, việc làm ăn rất bận rộn, khi cửa hàng khai trương cô không gióng trống khua chiêng hò hét ầm ĩ trong giới.

Vì nếu gây dựng sự nghiệp thất bại, sẽ rất mất mặt.

"Nếu Tần Nhạc đã đến, vậy mọi người cùng nhau ăn bữa cơm đi." Quan Dự tiếp tục mời cơm.

Cố Âm vẫn từ chối: "Tần Nhạc phải quay về trường học, Triệu Húc đi theo tôi còn phải về đi làm, để lần sau đi."

Nét mặt Quan Dự thoáng qua chút thất vọng, Tần Nhac nhìn anh ta và Cố Âm, bỗng nhiên suy nghĩ: "Không thì chị đi đi, dù sao công ty không chỉ dựa vào chị để phát triển, vắng một ngày không có vấn đề gì."

Cố Âm nghiêng đầu nhìn thằng bé, cong môi cười: "Chuyện này có liên quan đến em không ?"

Tần Nhạc ghé sát tai cô nói nhỏ: "Xét thấy điều kiện của Quan Dự không tệ, chị cho anh ta một cơ hội đi chứ. Em thấy hết mấy cái hotsearch của anh rể và Vương Tư Kỳ rồi, chị không thể để mình anh ấy chọc tức chị được, chị cũng phải tìm cơ hội làm tức chết anh ấy!!"

Cố Âm nhìn nó không nói chuyện, Quan Dự thấy thế nắm bắt cơ hội rất nhanh, thừa thắng xông lên: "Như vậy đi, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện."

"Được." Cố Âm gật đầu, đi theo bọn họ xuống dưới tầng.

Tần Nhạc cố ý đi cuối cùng, cầm điện thoại chụp ảnh Quan Dự và Cố Âm đi cạnh nhau, sau đó gửi cho Thẩm Niệm Lâm.

Tần Nhạc: Anh rể, anh thấy chị em và Quan Dự đẹp đôi không ?

[ha ha ha ha ha ha ha ha ha làm tốt lắm]

[Em họ làm rất tốt!! Muốn làm mọi chuyện loạn cả lên!!]

[Tết Thanh Ninh sắp đến, em họ nhỏ nên nhanh chóng chuẩn bị đi tìm cho mình nấm mồ hợp phong thủy đi [buồn cười]]

Cố Âm: "?"

Không đúng, thằng ngốc Tần Nhạc kia lại làm gì rồi ???

Bình Luận (0)
Comment