Edit by Mặc HàmSau năm mới, các mối quan hệ cũng cần phải có một khởi đầu mới.
Tiểu D nói với tôi rằng hắn đã xử lý nó. Phàm bên kia hắn đã nói qua, sau này sẽ vui vẻ ở cùng tôi.
Trần ai lắng xuống.
Không nghĩ tới, một hồi gặp gỡ, lại là trải qua mấy người xa cách cùng khó chịu. Mỗi lần nhớ lại với Tiểu D, tôi luôn cảm thấy sự khởi đầu của chúng tôi, quá vội vàng đến nỗi một đường mất đi nhiều tình tiết, khiến cho hai người đặc biệt chật vật.
Sau khi học kỳ mới bắt đầu, Tiểu D để cho tôi ngủ trong ký túc xá của mình số lần càng ngày càng nhiều, tôi cũng đặc biệt không biết xấu hổ, mỗi lần đều đi, hầu như đều là định cư ở ký túc xá bọn họ. Một bên, bạn cùng phòng của tôi nói tôi không ở nhà, luôn đi tìm bạn thân; bên kia, bạn cùng phòng của Tiểu D cũng bắt đầu trêu chọc tôi, tối nay lại đến ngủ với Tiểu D. Qua lại thường xuyên, tôi đều rất quen thuộc với tất cả bạn cùng phòng của hắn.
Nghe bạn cùng phòng ở hai bên cằn nhằn, nhưng trong lòng vẫn vui vẻ.
Buổi sáng, nếu tôi có lớp học, tôi sẽ đi đến căng tin để ăn, và sau đó mua bữa ăn sáng ngon lành cho Tiểu D mang về ký túc xá để đặt đầu giường của mình. Dạ dày của hắn không phải là rất tốt, sữa đậu nành nóng. Buổi trưa, bình thường lớp học của hắn tương đối ít, sẽ đến căng tin trước mua đồ ăn ngon, chờ sau giờ học tôi trực tiếp đến căng tin tìm hắn là ok. Bình thường không sao, chúng tôi sẽ ngồi trong một cửa hàng nhỏ xung quanh trường. Buổi tối thường là đi bộ trong trường học, thích nhất là trượt sân chơi. Vào cuối tuần, chúng tôi sẽ chạy đến Starbuck ở Vạn Đạt để uống cà phê và xem một bộ phim và ăn tối. Trước đây tôi, trên thực tế, không đến nhiều, sau khi ở bên nhau thường xuyên đến, sau đó chúng tôi cũng có thẻ thành viên vàng của Starbucks. Ngoài ra, mỗi tháng Tiểu D sẽ về nhà một hoặc hai lần, mỗi lần là đi tàu tối thứ sáu trở lại, sau đó vào tối Chủ nhật tàu sẽ đến trường. Mỗi lần tôi đều đi tiễn hắn cùng đón hắn, tiểu biệt ly như vậy cũng cho chúng tôi không nỡ cùng vui mừng khi gặp lại.
Cuộc sống như vậy, đầy niềm vui nhỏ lặng yên giữa chúng tôi.
Khi học kỳ mới bắt đầu, hai chúng tôi đã đi xem lại lịch trình và tìm thấy một thời gian tuyệt vời: thời gian của hai khóa học đầu tiên vào sáng thứ Hai. Tôi không có lớp học, hắn cũng thế và những người khác trong ký túc xá của họ, bởi vì và Tiểu D đã chọn một hướng chuyên nghành khác nhau, tất cả đều có khóa học. Nói cách khác, thời điểm này, nếu tôi đang ở ký túc xá Tiểu D, sau đó thời gian này là hoàn toàn thuộc về hai chúng tôi. Quả thực là chuyện không thể tốt hơn, cảm giác học viện vì chúng tôi thân mật đặc biệt dành thời gian, ha ha.
Mỗi sáng thứ hai, khi bạn cùng phòng của Tiểu D dọn dẹp xong để đến lớp, hắn lại khóa trái cửa. Và tôi giống như một con cún ngoan ngoãn, chờ đợi hắn sủng hạnh. Hắn mỗi lần luôn cười tà mị, sau đó liền khẩn cấp cúi đầu nhào về phía tôi. Màn dạo đầu thưởng thức và bôi trơn, sau đó Tiểu D sẽ cho tôi gối, vào vấn đề chính. Mỗi lần hắn luôn rất dịu dàng, nhìn tôi đau đớn khó nhịn sẽ rút lui, sau đó cúi đầu hôn tôi. Sau khi kết thúc, hắn sẽ cẩn thận rửa sạch chúng tôi.
Nhưng sau mỗi lần làm xong, hai lớp học cuối cùng của tôi vào thứ Hai là giáo dục thể chất. Đôi khi khi khởi động, một số hành động khiến tôi phải nghẹn, sợ nếu không xử lý tốt, sẽ đặc biệt lúng túng. Đã có mấy lần đi học xong buổi trưa trở về phát hiện quần lót ướt đẫm. Sau khi lớp thể dục kết thúc đi đến căng tin và ăn tối với Tiểu D, hắn cũng luôn luôn hỏi tôi, hôm nay học lớp thế nào. Thật sự là muốn trợn hắn trắng mắt hắn, nghĩ đến buổi sáng giày vò kia, tình huống gì của tôi trong lòng cậu không đếm được sao.
Tất nhiên, không phải mọi buổi sáng thứ hai đều suôn sẻ. Cũng có tình huống khi chúng tôi làm điều đó, bạn cùng phòng của hắn chạy trốn khỏi lớp học trở lại. Bất quá cũng may, chúng tôi luôn có thể giả bộ tham ngủ, sau đó không vội không chậm đi mở cửa thả bọn họ vào. Tuy rằng sẽ trêu chọc vài câu hỏi chúng tôi có phải đang làm chuyện gì không thể để người khác thấy hay không, luôn khóa cửa làm gì, bất quá cuối cùng cũng sẽ không hỏi nhiều.
Hai chúng tôi cũng an tâm, sau đó còn có thể nhìn nhau cười, vì lại một lần nữa lừa gạt bọn họ mà vui vẻ.
Một ngày nọ, bữa trưa, tôi tan học muộn, khi tìm thấy Tiểu D, hắn không kịp mua sữa đậu nành, tôi lên tầng hai để mua. Khi lấy nó xuống, quên lấy ống hút. Khi ngồi xuống chỗ ngồi, Tiểu D nhìn vào sữa đậu nành và nhìn vào tôi:
“Cậu không cảm thấy cậu ít cầm cái gì sao?”
“A, cái gì?”
“Ống hút à, ngốc à, không có ống hút uống sữa đậu nành như thế nào.”
Hắn vừa nói xong câu đó, tôi tà ác, nhìn Tiểu D,mang theo nụ cười đê tiện, đem những lời này lặp đi lặp lại một lần, “Đúng vậy, không có ống hút uống sữa đậu nành như thế nào”
Tiểu D cũng hiểu ngay, hai chúng tôi lặng lẽ cười.
[Dù sao đêm hôm trước, chúng tôi vừa mới làm xong chuyện ống hút, uống sữa đậu nành]
Sinh nhật của Tiểu D là vào tháng 4, và tôi đã bắt đầu chuẩn bị trước cho ngày này. Tôi quyết định cho hắn một bất ngờ, một video nhỏ do tôi làm. Mà nội dung thì sao, tôi nghĩ lấy thời gian trong quá khứ của hắn làm chủ, từ khi hắn sinh ra đến khi gặp tôi, những người quan trọng gặp phải ở các giai đoạn khác nhau, bao gồm cả những người hắn yêu qua mạng, cũng có Phàm và Manh. Tôi bắt đầu thu thập tất cả các loại hình ảnh của mình khi còn nhỏ, hắn đã học trung học, và hỏi người bạn tốt của mình một số tin tức, sau đó đi tải về hình ảnh của người bạn tốt của mình, thông qua không gian, weibo và như vậy, chỉ riêng các tài liệu đã được một đống. Giai đoạn đầu tiên thì sắp xếp ok, tôi sẽ bắt đầu làm video. Trước đó, tôi như công tử, thực sự chưa từng làm điều đó. Chỉ cần nhìn vào hướng dẫn web, tải về phần mềm đơn giản nhất, sắp xếp những hình ảnh này, sau đó thêm nhạc nền, thêm giới thiệu văn bản và nhiều hơn nữa, sau đó thêm hiệu ứng hoạt hình chuyển đổi. Trong đó nhạc nền tôi đặc biệt chọn bài hát mà Tiểu D thu âm trong phòng thu. Khoảng 3 ngày trước sinh nhật của hắn, video đã được dựng thành công ~ và đó là chuẩn bị bánh. Nhưng còn bất ngờ thì sao?
Lúc đó chúng tôi thường xuyên đến Starbucks, cho nên cùng nhân viên ở đó xem như tương đối quen thuộc ~ Tôi trước đó liên lạc với một đàn chị ở Starbucks, mời cô ấy vào ngày sinh nhật của Tiểu D, dùng hệ thống cửa hàng nhắn tin riêng cho Tiểu D một chút, mời hắn cùng ngày đến cửa hàng nhận một phần quà sinh nhật. Trong thực tế, tôi sẽ đặt bánh trên một bàn nhỏ và máy tính ở phía sau. Sau khi hắn ngồi xuống, phát cho hắn một video nhỏ mà tôi đã thực hiện, và sau khi xem nó, tôi sẽ xuất hiện trước mặt hắn. 【Mỗi lần nhớ tới, vẫn có chút kích động 】
Vào ngày sinh nhật, tôi đã đi đến cửa hàng Starbucks trước để chuẩn bị, và sau đó cố ý lừa hắn, nói rằng tôi tạm thời không thể rời khỏi trường học, tạm thời có một số việc phải làm, để cho hắn đi đến trung tâm mua sắm trước, tôi đến một lần nữa. Hôm đó, Tiểu D nhận được tin nhắn riêng của hệ thống, cũng là bán tín bán nghi đi, bất quá dưới sự khuyên bảo của tôi vẫn là đi.
Tôi trốn đằng sau cột cửa và nhìn lén Tiểu D đi về phía Starbucks. Trong lòng mừng thầm, tưởng tượng hắn đợi lát nữa sẽ có biểu tình như thế nào. Tiểu D đẩy cửa đi vào, chị gái kia hướng dẫn hắn ngồi xuống, sau đó phát video cho hắn, cái này hắn nhất định là chưa từng xem qua. Trên máy tính đặt, toàn bộ là người hắn quen thuộc, từng khung từng khung hình lật qua. [Sau đó tôi tự xem, còn rất cặn bã. Tất cả các loại hiệu ứng hoạt hình không giải thích được, thực sự là một chút khó chịu]
Khi hắn xem, tôi lặng lẽ bước ra, đứng đằng sau hắn, cho đến khi video kết thúc. “Này! Chúc mừng sinh nhật! “Tiểu D quay đầu lại nhìn tôi một cái, bộ dáng tôi đã sớm biết được. Sau đó, chúng tôi bắt đầu thắp nến, ước nguyện, cắt bánh.
Đêm đó, rất hạnh phúc. Tôi thấy Tiểu D vui vẻ và hạnh phúc, bên cạnh chị gái ở Starbucks luôn cảm khái: “Ah, ghen tị với tình bạn của các cậu như vậy, thực sự tốt”… Trong lòng tôi vui vẻ, đây là tình bạn đơn giản như vậy, rõ ràng chính là tình yêu chân thành của tôi nha.
Buổi tối lúc ngủ ở ký túc xá, hai chúng tôi vừa trốn vào chăn, Tiểu D liền nghiêng người, ôm chặt lấy tôi, đùi cũng vững vàng siết chặt tôi, hơi nhúc nhích một chút ngược lại ôm càng chặt.tôi 170, trong lồng ngực 180 + của hắn, đặc biệt yên tâm.
Đêm khuya, dường như sau khi bạn cùng phòng của hắn ngủ thiếp đi, hắn chủ động trốn trong chăn để phục vụ tôi, tôi vừa phấn khích vừa ngạc nhiên. Sau khi kết thúc, Tiểu D. chui ra và hôn tôi. Chất lỏng được trao đổi trong miệng của hai người đàn ông. [Hắn vẫn rất bài xích, nhưng tối hôm đó lại như vậy, tôi thực sự kinh ngạc]
Sau đó, tôi cũng rất chủ động nghiêng người, để hắn vào. Tuy nhiên, hắn chỉ tiến sâu vào rồi bất động, nhưng ôm chặt lấy tôi, hôn cổ sau của tôi, “Cảm ơn cậu, thân ái.”
Chúng tôi đã đi ngủ như thế.