Cẩm Tú Điền Viên Nông Nữ Muốn Lên Trời

Chương 81

Người một nhà, Phượng Chỉ U đi theo ánh mắt hơi tối, mà Túc Tử Thần vừa đi ra đúng lúc nghe thấy những lời này, giọng điệu châm chọc nói: "Người một nhà?"

Liễu Quế Lan còn đang tươi cười, vừa nghe thấy giọng nói lạnh như băng của Túc Tử Thần, sắc mặt trong nháy mắt khó coi hẳn lên: "Ai là người một nhà với ngươi, nếu thức thời thì mau rời khỏi nơi này đi, đừng để đến lúc ta tự mình đuổi ngươi đi, đến lúc đó truyền ra ngoài, đối với thanh danh của ngươi cũng không có gì tốt đẹp đâu."

Ánh mắt Túc Tử Thần sắc bén, vừa định đáp lại, thì bị Phượng Chỉ U ngăn lại, hắn nhíu mày, nhưng cuối cùng tôn trọng cách làm của nàng.

Thật ra... Phượng Chỉ U chính là mặc kệ cái bộ dạng này của Liễu Quế Lan, lão thái bà thấy tiền sáng mắt, không có nghĩa là người khác cũng sẽ giống vậy.

Cố Thiên Nhai như cười như không, hòa giải nói: "Ta sẽ ở đây hơi lâu, không cần chiêu đãi đặc biệt đâu."

Liễu Quế Lan nhẹ nhàng xua tay, vui mừng đến nỗi không khép miệng lại được: "Sao có thể thế được, ngài có thể tới Phượng gia chúng ta, chính là vinh hạnh của Phượng gia ta rồi, cũng là vinh hạnh của toàn bộ Thôn Liên Hoa chúng ta, chúng ta phải tiếp đãi ngài chu đáo chứ."

Vương thị bên cạnh cũng tươi cười đón ý nói hùa: "Cố công tử, chỉ cần ngài không chê Phượng gia chúng ta, ngài muốn ở lâu thì ở bao lâu, Chỉ U này là một hài tử ngoan, rất thông minh, biết làm mỹ phẩm bán, hài tử này ngày sau nhất định sẽ có tiền đồ lớn."

Cố Thiên Nhai nhíu mày, hứng thú nhìn thoáng qua Túc Tử Thần mặt lạnh, ngoài miệng càng phụ họa: "Ừ, Chỉ U cô nương này thật sự không giống người thường, ta vẫn luôn rất thưởng thức tính cách của nàng, hôm nay có thể tiếp xúc gần gũi với nàng như vậy, chẳng phải là vinh hạnh của ta sao?"

Giọng nói ôn hòa kia làm cho người ta nghe mà cảm thấy ấm áp.

Nếu nữ tử khác ở chỗ này, chắc chắn sẽ dùng ánh mắt si mê nhìn Cố Thiên Nhai.


Túc Tử Thần và Cố Thiên Nhai, hai người đều cực kỳ tuấn mỹ, chẳng qua tính cách Túc Tử Thần lạnh lùng quá mức, làm cho người ta không dám tới gần, nhưng Cố Thiên Nhai lại giống như băng tuyết được ánh mặt trời chiếu rọi, ấm áp lên không ít, khó tránh khỏi sẽ càng khiến người ta yêu thích.

Liễu Quế Lan vốn còn lo lắng Cố Thiên Nhai không thích Phượng Chỉ U, nhưng nghe thấy hắn ta nói thế, trong lòng vui sướng không thôi, nụ cười trên mặt càng khó mà khép lại được kia, hoàn toàn biểu lộ nỗi lòng của lão thái bà, rất nhiều rất nhiều bạc a!

"Được được, được, ta biết hai người các ngươi đều là hài tử tốt, hơn nữa thoạt nhìn rất xứng đôi, lão thái thái ta thật sự vui mừng từ tận đáy lòng a, về sau giao Phượng nha đầu cho ngài, ta coi như là yên tâm rồi."

Khóe miệng Cố Thiên Nhai khẽ nhếch, như có điều suy nghĩ liếc mắt nhìn Túc Tử Thần, đã thấy Phượng Chỉ U kéo cổ tay hắn, dường như đang ngăn không cho hắn nói chuyện.

Liễu Quế Lan lại không biết bọn họ ba người tương tác, mà lần nữa kích động lên tiếng: "Phượng gia Chúng ta thật sự là được tổ tiên phù hộ cho rồi, vậy mà cũng có ngày ta có được một tôn nữ tế* lợi hại như vậy."

*Tôn nữ tế: cháu rể

Phượng Chỉ U vốn định mặc kệ, nhưng Liễu Quế Lan càng nói càng khoa trương, sắc mặt nàng cũng hoàn toàn đen lại.

"Đủ rồi."

Hai chữ đơn giản đủ lạnh lùng, lại làm cho đáy lòng người phát lạnh, Liễu Quế Lan nhíu mày: "Cái gì đủ rồi? Ta đây là vì chuyện chung thân đại sự sau này của nha đầu ngươi mà cân nhắc, Cố công tử người ta không chê chuyện ngươi đã gả cho người ta, ngươi thì hay rồi, còn ở chỗ này kén cá chọn canh?"

Ánh mắt Phượng Chỉ U lạnh đi vài phần, nhìn thẳng về phía Liễu Quế Lan, đôi mắt lạnh như băng kia cũng lộ ra tia cảnh cáo: "Chuyện này tôi phải nói rõ ràng, tôi cùng Cố công tử không có bất kỳ quan hệ gì, hơn nữa đời này cũng sẽ không có bất kỳ quan hệ nam nữ nào, phu quân tôi là Túc Tử Thần."

Tốc độ nói của nàng rất chậm, mỗi một chữ đều đặc biệt rõ ràng.

Lúc này Liễu Quế Lan giận dữ, chỉ một ngón tay vào mặt Phượng Chỉ U, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mà nói: "Cố công tử người ta đối với ngươi có tình có nghĩa, ngươi làm sao có thể phụ lòng người ta, việc này lão thái thái ta làm chủ cho ngươi, tranh thủ thời gian hòa ly với nam nhân hoang dã vô dụng kia!"

Liễu Quế Lan cũng không cho Phượng Chỉ U cơ hội phản bác, chuyển ánh mắt nhìn về phía Cố Thiên Nhai.

"Cố công tử, hôm nay ngài nói thật một câu cho ta biết đi, ngài có để ý chuyện của tôn nữ ta không, nếu không, lão thái thái ta sẽ làm chủ cho Chỉ U cô nương này, ngày sau nhất định sẽ gả cho ngài."

Cố Thiên Nhai nhất thời cười khẽ ra tiếng, hắn vậy mà là lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ kinh ngạc như này của Túc Tử Thần, hơn nữa tính cách của Phượng Chỉ U như thế nào, hắn ta tự nhiên là hiểu rõ.

Thẳng thắn......

Không bằng cứ vui vẻ một phen xem, hắn ta một tay tùy ý vung quạt, ý cười nơi khóe miệng cũng càng ngày càng bắt mắt, hắn ta thong dong lắc đầu: "Ta đã nói, quen biết nàng không phải là vinh hạnh của ta sao, bây giờ làm sao có thể để ý?"


Nghe thấy lời này, Liễu Quế Lan vui như nở hoa.

Lão thái bà liên tục gật đầu: "Được, không để ý là tốt rồi, lão thái thái ta không đề phòng nói thật cho ngươi biết, tôn nữ ta tuy rằng đã ở cùng một chỗ với nam nhân hoang dã không chịu thua kém kia, nhưng Chỉ U nhà ta đến bây giờ vẫn là một hoàng hoa khuê nữ!"

Vương thị ở một bên không thể tin được, trong lòng âm thầm nói, chuyện này không có khả năng! Chuyện này tuyệt đối không có khả năng!

Phượng Chỉ U nhíu mày: "Tổ mẫu người đừng hồ đồ nữa, tôi đây cũng đã gả cho người ta rồi, làm sao có thể vẫn là hoàng hoa khuê nữ gì nữa.

Liễu Quế Lan lơ đễnh, cũng không nói nhảm nhiều, đi thẳng tới trước mặt Phượng Chỉ U, không nói hai lời kéo ống tay áo Phượng Chỉ U lên.

Phượng Chỉ U cũng không ngờ tốc độ của Liễu Quế Lan lại nhanh như vậy, mà nàng càng không ngờ tới Liễu Quế Lan sẽ làm như thế.

Trong nháy mắt, hơn phân nửa cánh tay đều lộ ra, mà thủ cung sa kia, lộ ra rõ ràng ở trước mặt mọi người!

Người kinh ngạc nhất chính là Vương thị!

Sắc mặt bà ta khó coi đến cực điểm: "Không có khả năng! Chuyện này tuyệt đối không có khả năng!"

Liễu Quế Lan hừ lạnh một tiếng: "Chuyện này làm sao lại không có khả năng, có một lần ngoài ý muốn ta nhìn thấy nha đầu này thay quần áo, mới chú ý tới thủ cung sa nàng vẫn còn đó."

Vương thị nghiến răng nghiến lợi: "Vậy tại sao lúc trước còn để Linh nhi nhà con......"


Câu nói kế tiếp, bà ta đột nhiên không nói nổi nữa, trong lòng căm hận không thôi.

Nếu Phượng Chỉ U gả đi, bây giờ nữ nhi của bà ta cũng không phải chịu khổ rồi!

Vẻ mặt Liễu Quế Lan không chút bối rối: "Lúc ta nhìn thấy, Linh nhi đã gả đi rồi, huống hồ, Linh nhi nhà ngươi ham ăn lười làm, sao có thể gặp công tử hoàn mỹ như vậy?

"Người......!"

Vương thị tức giận run rẩy, nữ nhi của bà ta phải gả cho một lão già không phải là quá uổng phí sao!

Cố Thiên Nhai thấy vậy, độ cong nơi khóe miệng lại sâu thêm vài phần, xem ra sự tình càng ngày càng thú vị rồi.

Xem ra suy đoán lúc trước của hắn ta cũng không sai.

Như vậy......

Càng nghĩ, ánh mắt Cố Thiên Nhai lại càng thâm thúy, có vài phần ý vị nói không nên lời.

Nhưng hiện tại không có ai đi quan sát sắc mặt của hắn ta nữa, khí tức lạnh lẽo trên người Túc Tử Thần phóng xuất ra, bọn họ đều cảm nhận được, thậm chí đều theo bản năng lui về phía sau hai bước, muốn rời xa khối băng này đi.

Bình Luận (0)
Comment