Trước cửa thành 6 km bây giờ đang đứng đội ngũ của tam tông, tứ viện, trong này có người của Địa Ngục Tông vẻ mặt đầy bất thiện, âm trầm tới cực điểm, nhìn tòa lâu đài như ẩn như hiện trong sương mù màu đỏ thì lại hiện lên sự kiêng kỵ.
Trong này chỉ có một vài người trong đội ngũ La Lan Học Viện là hiện lên sự e ngại khi thấy cái sương mù màu đỏ, lúc thì hồi tưởng cười thành tiếng,nói chung là muôn màu muôn vẻ.
" Lưu Ly tỷ sẻ không phải cái tên tham tiền ở đây chứ, ta có dự cảm không lành à" ---Mã Văn Tài lên tiếng.
Hoắc Lưu Ly trả lời " sẽ không đâu, mà cũng không chắc vào thành rồi sẽ rõ ràng thôi"
Bầu không khí lại yên lặng.
Sau một chốc công phu, đoàn người đã tới gần cổng thành, nơi này chỉ có một cổng mà thôi, đằng trước cũng không có mấy người vào trong, chắc do phí vào thành quá đắt.
Mấy người của Địa ngục môn chen lên trước nghênh ngang đi vào không coi ai ra gì, bọn người của 2 tông, tứ viện sắc mặt không tốt, cái này làm mất tác phong làm người của nhóm họ.
Một tên trông coi quát lên " đóng tiền vào thành không thì tự gánh lấy hậu quả. Thông báo đã dán trên tường thành các ngươi làm trái đừng trách chúng ta vô tình".
Tên kia cũng không coi lời của bọn trông giữ cửa thành ra gì, mà vẫn nghênh ngang đi vào, bọn lính coi cữa thì cũng chỉ cười lạnh rồi tiếp tục thu tiền của những người khác.
Mấy người đang xếp hàng cũng cười một cách âm hiểm, bọn hắn thích nhất là cảnh này, có người thích chết thì không ai cản được, lâu lắm rồi mới thấy người không sợ chết.
Một tên không nhịn được cười " hắc hắc, lâu lắm rồi mới có người anh hùng như vậy, các ngươi đoán xem khi hắn tới chỗ sương mù màu đỏ sẽ ra sao? "
" Nếu may mắn nhận thêm một lần cảnh cáo thì còn cái mạng không thì.... hắc hắc"-- một tên khác nói.
Người của các học viện và môn phái nghe thấy vậy cũng muốn xem tên kia sẽ ra sao, không để cho mọi người thất vọng, tên kia cũng không có bị chém chết, phân thân toái cốt, mà hắn đứng ngây ra đó, sau đó đi tới kế bên nhặt một bộ áo giáp có sẵn mặc vào rồi theo một đoàn lính cũng mặc y như hắn đi lên trên tường thành, khi mọi người nhìn thấy thanh niên kia thì không khỏi hít vài ngụm khí lạnh.
Có người trong đám cá cược tên kia bị chết như thế nào thì bây giờ không nhịn được cười nói " đưa ma tinh đây các ngươi đoán sai hết rồi, các ngươi không biết thánh thành bây giờ không còn rút khô máu như trước nữa rồi mà, vừa rút khô vừa biến thành tử linh sinh vật luôn, hắc hắc"
" Mẹ kiếp tên khốn, ngươi khi nào thì biết?" một người thua tiền, ném ma tinh cho tên kia rồi gắt lên hỏi.
Tên kia nhận tiền rồi nói " Ngày hôm qua thôi, có 200 tên không biết từ đâu tới, đội ngũ có 20 tên hóa thần, 5 tên cao giai, cũng nghênh ngang đi vào như tên kia, kết quả các ngươi thấy rồi đó, bỏ ra có 1 ngàn ma tinh mà thôi cũng tiếc, đúng là đã ngu lại còn thích đánh đu với đời"
" Thôi trả tiền đi, hôm nay ta vào trong bán đồ,gom mua trang bị cấp cao "
Mấy tên thua cuộc cũng đau lòng mà bỏ tiền ra cho tên kia, rồi cũng nộp tiền cho mấy tên coi thành đạo " Đại nhân ta vào thành 3 ngày có thể giảm bớt chút tiền không? "
Tên coi thành nhìn hắn nói " Không được, điện chủ đã có lệnh là như vậy. Có điều nếu cứ vào thành 3 ngày thì tặng cho một giọt thánh thủy pha loãng, bị thương nặng cũng kéo lại nửa cái mạng cho ngươi, giấy thông hành 3 ngày và thánh thủy của ngươi nhận lấy mà vào đi thôi"
" Vâng cảm ơn đại nhân" tên kia vui vẻ, lần đầu mới vào thành hắn cũng được tăng giọt nước này, nhưng đó cũng là lần đầu thôi, mấy lần sau hắn chỉ có thể vào một ngày do không có ma tinh, ai biết vào 3 ngày thì được tặng, cái giọt nước này so với 3 ngàn ma tinh còn quý, coi như đồ bảo mệnh.
Mấy tên kế sau thấy vậy cũng móc ra ít nhất 3000 nhiều thì 9000 rồi lại vui vẻ kéo nhau về phía sương mù màu đỏ.
Mấy người phía tông môn, học viện phía sau đang theo dõi mấy người đi đằng trước, thấy bọn họ vào trong sương mù màu đỏ rồi biến mất chứ không có dừng lại rồi biến thành thây ma.
Đám người của Địa Ngục Tông sắc mặt ngày càng kém, bọn họ biết bây giờ chỉ có thể nhịn xuống cơn tức này.
Mã Văn Tài lên trước nói với tên thủ thành " Đại nhân chúng ta có 21 người,19 người vào thành 3 ngày, 2 người vào 30 ngày".
"19 người 57.000 ma tinh, 2 người 60 ngàn ma tinh, đây là 39 giọt thánh thủy pha loãng của ngươi"
Xong việc hắn chạy về chỗ đám người, tên trưởng lão lên tiếng "tiểu tử đồ tốt cho ta xem".
Mã Văn Tài không tình nguyện đáp " Tam thúc cái này là ma tinh ta bỏ ra à nha, ngươi không được cướp đấy"
" ta là ai mà đi cướp của ngươi cơ chứ, lấy ra mau lên" vị tam thúc nói.
Mã văn tài mở cái nắp bình ra, thấy thứ nước màu xanh long lanh, rất đẹp cái này mà bỏ vào tinh cầu lưu ly thì đẹp. hắn còn đang suy nghỉ thì cái bình đã bị tam thúc của hắn giành lấy, hắn la lớn
" Cái này là đồ của cháu mà, ta còn định mang về tặng Mộng Dao" hắn chưa nói xong đã bị thúc thúc của hắn cú đầu cho vài phát quát:
" Con nha đầu Mộng Dao đó cho ngươi uống mê dược gì mà cái gì cũng đem cho nó, ngươi biết cái nước này là gì không, cái này là vĩnh sinh tuyền của tinh linh tộc đó, tuy bị pha loãng 1000 lần nhưng đôi khi có tiền cũng không mua được đâu"
Mã Văn Tài không cho là đúng " vào thành chúng ra mua một ít là được mà"
Tam thúc hắn đạo " Còn non và xanh lắm cháu à, đồ tốt ai lại chê nhiều, thôi thì cái này thúc thúc bảo quản cho"
Mã Văn Tài "...."
Mọi người " Mặt mũi đâu",