Cánh Cửa Homer - Kisaragi Kisaragi

Chương 41

Các buổi họp mặt cộng đồng ở một khía cạnh nào đó giống như một trung tâm hỗ trợ cảm xúc của con người. Một cộng đồng có thể chỉ có một hoặc hai trăm người, tụ tập tại một tòa nhà giống như nhà thờ. Không có cây thánh giá hay tượng Chúa Jesus. Con người ở thế kỷ mới treo cờ Bạch Hạc đầy những bức tường trắng nhiều hơn.

Trong các quan hệ gia đình ở công xã, rất ít sự kết hợp dưới 3 người. Dường như sau khi trải qua một lần tận thế, con người đều trở nên yếu đuối và sợ cô đơn. Họ tụ tập thành từng nhóm ba, bốn người, thể hiện sự thân thiện, gần gũi, thậm chí vừa sùng bái vừa khá tò mò đánh giá Diệp Lâm và Cronos, cặp vợ chồng mới cưới có vẻ không hợp nhau này.

Diệp Lâm thực ra hoàn toàn có thể từ chối lời mời như vậy, nhưng anh đã không làm thế. Cronos vẫn giữ im lặng, sắc mặt trông cũng không mấy vui vẻ. Thái độ của hắn đối với việc Diệp Lâm tự ý thay đổi cách xưng hô thể hiện khá tinh tế, dường như là chán ghét, nhưng lại có một cảm giác ưu việt khó hiểu.

Thực ra bản thân Diệp Lâm cũng không ngờ Cronos sẽ đồng ý đi cùng. Trong mắt anh, việc vị Tiên phong lúc đó không động tay tát mình đã là rất nể mặt rồi.

Xung quanh lần lượt có người lấy hết can đảm lên thử bắt chuyện và trò chuyện. Khác với Cronos, Diệp Lâm thể hiện sự thân thiện rất cao. Mặc dù bình thường anh trông có vẻ sợ giao tiếp xã hội, nhưng thực ra lại cực kỳ giỏi lắng nghe. Bất kể là nam hay nữ, so với vị Tiên phong khó gần kia, vị phu nhân Tiên phong này rõ ràng dễ gần hơn rất nhiều.

Xung quanh Cronos giống như có một từ trường riêng, tách biệt rõ ràng với tất cả mọi người. Thỉnh thoảng hắn quay đầu lại, có thể thấy Diệp Lâm đang giao lưu với những người hàng xóm lạ mặt cách đó không xa.

Diệp Lâm luôn mỉm cười, nụ cười không quá tươi, đường nét lông mày và mắt nhìn nghiêng thì mềm mại. Sống mũi mảnh khảnh của người châu Á trông có vẻ quá tinh xảo, nhưng đôi môi đầy đặn lại khiến anh trông rất dễ mến.

Cronos nhìn anh một lúc, cho đến khi Diệp Lâm quay đầu lại, ánh mắt chạm nhau. Đối phương dường như có chút ngạc nhiên, ngay sau đó tự nhiên vẫy tay.

“Anh muốn ăn gì không?” Anh hỏi, “Ở đây không có bông cải xanh.”

Cronos không có quá nhiều h*m m**n ăn uống. Hắn khẽ nói: “Cậu đang nói gì với họ vậy?”

Diệp Lâm tưởng hắn sẽ không hỏi mình, vẻ mặt ngây người một lúc mới đáp: “Hỏi xem mọi người bình thường làm gì, cuộc sống thế nào, có khó khăn gì không, kế hoạch lâu dài sau này ra sao.” Anh nói đến đây thì dừng lại một chút, rồi lại tự cười: “Cảm giác như tôi đang điều tra xã hội vậy.”

Cronos cứ thế nhìn anh mãi, không nói gì một hồi lâu.

“Sao vậy?” Diệp Lâm thấy có chút khó hiểu, anh không nhịn được hỏi.

“Trước đây cậu đã hỏi tôi, cậu có phải rất giống người đó không.” Cronos dời ánh mắt đi, hắn không biết đang nhìn đâu, một lúc sau, ánh mắt lại quay trở lại gương mặt Diệp Lâm. Hắn từ từ nói: “Bây giờ cậu rất giống.”

Đây là một câu trả lời không thể nghe ra quá nhiều sự ghét bỏ. Cronos từ đầu đến cuối không hề rời mắt, hắn nhìn vào mắt, mũi, môi của Diệp Lâm, cuối cùng dừng lại ở gần cổ anh. Rồi hắn thậm chí còn vươn tay, có chút đột ngột nhưng lại rất nhẹ nhàng v**t v* xương quai xanh lộ ra ngoài cổ áo của Diệp Lâm.

Diệp Lâm cứng đờ người không dám động đậy. Lần này không phải sợ Cronos làm mình bị thương, mà là vì hành động quá kỳ lạ và rợn người của đối phương nên theo bản năng không thể phản ứng gì.

Cronos dường như cảm thấy tóc của Diệp Lâm hơi dài. Hắn không có nhiều biểu cảm dư thừa. Đầu ngón tay vòng qua cổ Diệp Lâm, vén một ít tóc ở phần đuôi lên. Đúng lúc hắn chuẩn bị cúi đầu xuống thì xung quanh lại đột nhiên có người vây đến.

Diệp Lâm tận dụng cơ hội này, quay đầu đi.

Anh có chút ngượng ngùng, lại sợ Cronos giữa chốn đông người sẽ có những hành động không phù hợp như “cắn cổ” hay gì đó. Diệp Lâm tránh ánh mắt của vị Tiên phong, giả vờ bình tĩnh nói: “Chúng ta đợi lát nữa về rồi nói.”

Những người hàng xóm thấy hai người dán vào nhau rất gần, không khỏi ngưỡng mộ cảm thán: “Tình cảm hai người tốt thật!”

Diệp Lâm chỉ có thể qua loa đồng ý. Anh đi vòng qua Cronos hòa vào đám đông. Một lát sau quay đầu lại thì thấy vị Tiên phong đã không biết đi đâu mất rồi.

Cho đến khi buổi họp mặt kết thúc, Diệp Lâm về đến nhà vẫn không thấy bóng dáng Cronos.

Anh băn khoăn một lúc không biết có nên đợi đối phương về rồi mới đi ngủ hay không, không ngờ lại nhận được lời mời gọi video từ Trần Đa trước.

Khuôn mặt Trần Đa ở phía bên kia màn hình trông như đã thức trắng cả tuần, quầng thâm mắt đậm đến mức có thể tạo ra bóng 3D. Anh ta liếc nhìn Diệp Lâm, chua chát nói: “Cuộc sống tân hôn vui vẻ chứ?”

Diệp Lâm vừa cười vừa khóc: “Cậu bị k*ch th*ch gì vậy?”

Trần Đa thở dài, anh ta nói: “Tôi cũng muốn nghỉ phép.”

Dữ liệu thu thập được từ hành tinh Cthulhu gần như cần tất cả các nhà khoa học của cả một khu vực để nghiên cứu. Tọa độ Điểm Kỳ Dị được giao cho các nhà vật lý thiên văn, nhưng các mẫu nấm, đất đá và vài xúc tu được Cronos vô tình mang về cũng là đối tượng nghiên cứu rất quan trọng. Thêm vào đó là dữ liệu mạng lưới đánh dấu phạm vi trong máy tính bảng của Trần Đa, việc không ngủ vài ngày cũng chỉ là chuyện nhỏ.

Diệp Lâm rất muốn hỏi về tiến độ nghiên cứu của họ, nhưng vừa nghĩ đến việc mình không phải là người của Bạch Hạc, lời nói đến miệng lại bị anh nuốt ngược vào trong. May mắn là Trần Đa không định giấu anh.

“Cậu đã tham gia Kỷ Phấn trắng và Cthulhu, thực ra dạo này chúng tôi đều phát hiện ra một số hiện tượng kỳ lạ.” Trần Đa uống một ngụm cà phê bên tay, có lẽ anh ta đã uống quá nhiều, trên mặt lộ ra vẻ buồn nôn, “Cậu còn nhớ chiếc răng khủng long mà Mạc Khanh mang về không?”

Diệp Lâm suy nghĩ một chút, gật đầu nói: “Nhớ.”

Trần Đa tiếp tục: “Trước khi Cánh cửa Homer được tạo ra, Bạch Hạc đời đầu tiên từng dùng nhảy vọt đường cong* xuyên qua vành đai hành tinh, đến lỗ sâu phía trên, tìm kiếm tọa độ Điểm Kỳ Dị và ghép nối lại một phần nhỏ các mảnh vỡ Trái Đất lấy Nam Cực làm trung tâm.”

*曲线跃迁 – mình không tra ra được từ này nghĩa là gì nên mình edit tạm nha, bạn nào biết thì chỉ mình nhen, có link wikipedia hoặc baidu càng tốt nhen.

Những nội dung này đều được ghi chép trong sổ tay thành phố Troy, Diệp Lâm đương nhiên biết, anh kiên nhẫn chờ Trần Đa nói tiếp.

“Có lẽ họ cũng đã từng đến kỷ Phấn trắng.” Vẻ mặt Trần Đa nghiêm túc, anh ta cầm một chiếc tablet khác, trình chiếu trước mặt Diệp Lâm: “Chúng tôi đã tìm thấy nội dung lặp lại trên hai hành tinh trong các tập thơ Homer bị hư hại, trong các tập thơ mới thậm chí còn có một số thông tin giống như được con người cố ý để lại, chỉ dẫn chúng tôi tìm thấy tọa độ Điểm Kỳ Dị cuối cùng.”

Diệp Lâm nhìn chằm chằm vào những chiếc răng khủng long giống hệt nhau trên màn hình. Anh suy nghĩ một lúc, đột nhiên nói: “Khi chúng tôi bay trong lỗ sâu Homer, Cronos hình như đã biết trước chúng tôi sẽ hạ cánh ở đâu.”

Trần Đa trợn mắt, vẻ mặt anh ta có chút không thể tin được: “Các cậu không ghi lại à?”

Diệp Lâm im lặng một lúc, rồi có chút bất lực nói: “24 inch có ghi lại, nhưng Cronos bảo nó xóa, nó còn không dám ho he gì cả.”

Trần Đa: “…”

Bình Luận (0)
Comment