Đỗ Long sao có thể ngủ nổi? Hắn gọi Kỷ Quân San ra, định tìm cái khách sạn vui vẻ với cô một lúc, nhưng Kỷ Quân San lại ấp a ấp úng ngập ngà ngập ngừng, mãi lâu sau mới từ trong nhà đi ra. Đỗ Long thấy cô có vẻ bất thường, hình như vừa khóc xong liền hỏi:
- Sao thế? Đánh vỡ bát bị mẹ mắng à?
Kỷ Quân San trừng mắt nhìn hắn một cái, nói nhỏ:
- Đều tại anh cả, bố mẹ em đã biết chuyện của chúng ta rồi. Họ nói anh không phải người tốt, cố ý dụ dỗ em quan hệ với anh, bảo em sau này không được qua lại với anh nữa.
Đỗ Long ngạc nhiên hỏi:
- Bọn họ làm sao vậy? Chẳng phải đã ngầm đồng ý quan hệ của chúng ta rồi sao? Nếu không phải em không chịu đi đăng ký với anh thì chúng ta đã sớm là vợ chồng hợp pháp của nhau rồi.
Kỷ Quân San cắn răng, nói nhỏ:
- Đỗ Long, em thấy.... có phải quan hệ của chúng ta phát triển quá nhanh không? Em còn chưa hiểu biết nhiều về anh...
Đỗ Long lắc đầu:
- Đây là lời của bố mẹ em có phải không? Em còn không hiểu anh nhiều sao, trên người anh có bao nhiêu cái mụn ruồi em đều biết cả. Không được, anh phải đích thân đi hỏi cho rõ ràng, rốt cuộc họ không hài lòng gì về anh?
Kỷ Quân San cúi đầu, ấp úng một lúc mới nói:
- Họ... họ nói anh có người phụ nữ khác...
Giống như bị dội một gáo nước lạnh vào đầu, Đỗ Long rùng mình một cái, hai tay hắn nắm chặt vai Kỷ Quân San, hỏi:
- Em tin điều đó sao?
Kỷ Quân San hai tay ôm mặt, nói:
- Họ có ảnh, anh và người phụ nữ trong ảnh lần trước nắm tay nhau, còn có cả con rồi...
Đỗ Long sửng sốt, nói:
- Không ngờ họ lại theo dõi anh... thôi được, anh thừa nhận, quan hệ của chị Lâm và anh trên mức bình thường, nhưng không giống như em tưởng tượng đâu. Chị ấy là chị nuôi của anh, đứa bé đó đã bị mất bố, ở trước mặt đứa bé đó bọn anh cố tình tỏ ra thân mật một chút. Trẻ con mà không có bố thì sẽ không có lợi cho phát triển tâm lí lẫn trí tuệ của chúng, em là y tá, chắc em hiểu điều đó.
Nghe giải thích của Đỗ Long, Kỷ Quân San lại càng tức giận hơn, ánh mắt oán hờn nhìn Đỗ Long, nước mắt tuôn ra. Cô nói:
- Anh vẫn còn lừa dối em sao, một người phụ nữ đơn thân có thể dễ dàng để một người đàn ông ở lại qua đêm hay sao? Anh lại còn mấy lần nửa đêm mò vào nhà người ta làm gì?
Đầu óc Đỗ Long rối tung lên, bố mẹ Kỷ Quân San rốt cuộc đã tìm ai mà có thể theo dõi hắn cụ thể đến như vậy. Nếu Kỷ Quân San đã nói tới mức này, có ngụy biện cách nào đi nữa thì cũng vô dụng. Đỗ Long nắm tay Kỷ Quân San, thành khẩn nói với cô:
- Quân San, anh thực sự yêu em, lấy anh nhé, sau khi kết hôn anh cam đoan sẽ cắt đứt quan hệ với chị ta.
Kỷ Quân San rưng rưng nước mắt, lắc đầu:
- Đỗ Long, anh thực sự làm em quá thất vọng. Em cứ ngỡ anh là một người đàn ông tốt, nhưng em đã sai rồi... Em nghĩ em cần phải bình tĩnh lại, bởi vậy, xin anh đừng đến quấy rầy em nữa, đợi em suy nghĩ kỹ rồi sẽ cho anh biết kết quả.
Kỷ Quân San nói xong liền chạy lên trên tầng trên, Đỗ Long nhìn theo bóng của cô, chạy lên một bước, giơ tay định ngăn cô lại, nhưng rồi tay hắn dừng lại giữa hư không. Anh ăn năn nói:
- Quân San, anh sẽ mãi đợi em...
Đứng ngây ra một lúc lâu ở dưới nhà, Đỗ Long mới quay người rời đi. Vừa lên xe hắn liền gọi điện cho Thẩm Băng Thanh và Hạ Hồng Quân, gọi bọn họ tới, hắn muốn tìm người uống rượu.
Khi Hạ Hồng Quân nhìn thấy Đỗ Long, thấy bộ dạng ủ rũ của hắn, còn tưởng bị làm sao. Đợi nghe xong nguyên nhân, Hạ Hồng Quân vỗ vỗ vai Đỗ Long, nói:
- Mới có chuyện cỏn con như vậy mà đã ra bộ dạng này? Thằng nhóc đáng thương... chẳng phải anh vẫn nói phụ nữ như quần áo hay sao? Không được thì thay đổi, con bé họ Bạch suốt ngày chạy theo anh cũng không tệ đâu.
Đỗ Long cười khổ nói:
- Tôi thực sự yêu cô ấy...
Hạ Hồng Quân thở dài:
- Anh là hạng đàn ông có thể chung tình hay sao? Nếu như không phải thì đừng hại người ta nữa. Anh là loại người phóng túng đa tình, vậy thì cứ chơi mấy năm nữa đi, đợi đến khi nào anh có thể tìm thấy người phụ nữ có thể khiến anh từ bỏ tất cả thì hãy nghĩ đến chuyện kết hôn.
- Người phụ nữ có thể vì cô ấy mà từ bỏ tất cả?
Trong lòng Đỗ Long chợt hiện lên một hình bóng, ngày đó khi hắn nhìn thấy cô gặp nguy hiểm, hắn thực sự đã quên đi tất cả, dũng cảm xông lên ôm lấy tên côn đồ, kết quả là ngày đi làm đầu tiên đã bị đánh thành người thực vật...
- Nếu như anh hay Băng Thanh gặp nguy hiểm, tôi cũng sẽ không hề do dự xông lên, cho dù mất tất cả cũng không hề do dự, như thế thì tính thế nào?
Đỗ Long ngửa cổ nốc rượu, cười khổ hỏi.
Hạ Hồng Quân cười nói:
- Đồ ngốc, tình bạn và tình yêu là hai chuyện khác nhau. Tuy tôi rất cảm động, nhưng tôi cảm thấy cơ hội để tôi cứu anh sẽ lớn hơn. Băng Thanh, anh cũng đến rồi à, ngồi đi.
Thẩm Băng Thanh ngồi xuống, ngạc nhiên nhìn Đỗ Long, nói:
- Sao vừa tới đã nghe thấy có người đang nói năng lảm nhảm thế? Anh ta làm sao vậy?
Hạ Hồng Quân cười nói:
- Anh ta đang ở trong trạng thái bán thất tình, bởi vì anh ta chạy đi ăn vụng, bị người bên nhà gái theo dõi phát hiện ra.
Thẩm Băng Thanh cười nói:
- Còn có chuyện đó sao? Đỗ Long, gần đây rốt cuộc có bao nhiêu người nhắm đến anh vậy, thảo nào cứ có cảm giác bị theo dõi.
Đỗ Long cười khổ nói:
- Tôi làm sao mà biết được? Hồng Quân, xem ra anh phải dạy tôi ít kỹ thuật chống theo dõi mới được...
Hạ Hồng Quân nói:
- Không vấn đề, tối nay anh đi hóng gió với tôi, tới lúc đó tôi sẽ dạy cho anh chút ít. Nếu có người theo dõi thì tiện tay giải quyết luôn...
- Tôi cũng muốn học.
Thẩm Băng Thanh nói.
Hạ Hồng Quân nhìn Đỗ Long một cái, Đỗ Long gật đầu, nói:
- Cùng đi đi, việc này cũng không cần giấu Băng Thanh, để anh ấy ở ngoài canh chừng cũng tốt.
Thẩm Băng Thanh ngạc nhiên nói:
- Chẳng phải đi chơi sao? Canh chừng cái gì? Các anh định làm gì thế?
- Tìm kiếm chứng cứ!
Hạ Hồng Quân nói:
- Có thể sẽ phạm pháp, anh có muốn tham gia không?
Thẩm Băng Thanh kiên định nhìn Đỗ Long, nói:
- Có người còn dám từ bỏ tất cả vì tôi, tôi có gì không dám? Cho dù biết là biển lửa tôi cũng cam tâm nhảy vào.
Đỗ Long vỗ mạnh vai Thẩm Băng Thanh một cái, nói:
- Quả nhiên là anh em tốt của tôi!
Hạ Hồng Quân cũng gật đầu với Thẩm Băng Thanh, nói:
- Không tồi, xem ra tôi lại có thêm một người huynh đệ rồi!
Thẩm Băng Thanh lại hỏi rốt cuộc là việc gì, Đỗ Long khẽ giải thích, Thẩm Băng Thanh nghe nói là đi tìm chứng cứ tham ô nhận hối lộ của Đổng Kỳ Cương, càng muốn lập tức đi ngay.
Được hai người an ủi, tâm trạng của Đỗ Long cũng tốt hơn một chút. Hạ Hồng Quân nói về kế hoạch công ty vệ sĩ, Thẩm Băng Thanh cũng cảm thấy rất hứng thú, Hạ Hồng Quân liền dẫn hai người đến xem một phòng thể dục tư nhân. Phòng thể dục này do kinh doanh yếu kém nên sắp phá sản đến nơi, Hạ Hồng Quân định mua lại, quản lý tốt có thể có lãi, hơn nữa còn có thể sử dụng làm trung tâm huấn luyện của công ty vệ sĩ.
Đỗ Long xem xong cảm thấy vị trí và thiết bị của phòng tập thể dục này đều không tồi, đặc biệt là diện tích rộng, cùng lúc huấn luyện năm chục người cũng không vấn đề gì, bởi vậy hắn liền quyết định mua lại, nhưng còn giá cả...
- 200 nghìn, hơn giá này tôi không lấy!
Đỗ Long giảm luôn 1/3 giá do đối phương đưa ra, phòng thể dục này mở ngày nào lỗ ngày ấy, ông chủ cuối cùng cắn răng, quyết định chuyển nhượng lại với giá 220 nghìn, bao gồm tất cả các thiết bị và hội viên của phòng, thêm cả hợp đồng thuê 2 năm nữa. Hai bên hẹn hôm sau đi làm thủ tục, phòng thể dục này sẽ thuộc về Đỗ Long.