Chiếc SUV màu đen được lái tới cổng đồn công an. Đỗ Long để bác tài ngồi lại trong xe, tiếp đó mở camera, sau đó hắn dẫn mấy cảnh sát theo sau, đội mũ bảo hiểm, giơ tấm chắn và roi điện, bước nhanh về hướng người dân thôn Nha Tử đang bao vây trước cổng Ủy ban xã.
Trong khu vực đang bị người dân bao vây, có một người cầm loa đứng bên trong cửa sắt của ủy ban xã, khuyên bảo nói:
- Mọi người hãy nghe tôi nói, chính quyền sẽ điều tra rõ sự thật, trả lại công bằng cho mọi người, mong mọi người an tâm chớ nóng vội, trở về nhà đợi tin tức. Mọi người bao vây ở đây không những không giải quyết được vấn đề gì, mà còn gây chậm trễ công việc điều tra của chính quyền…
- Còn điều tra cái gì nữa, đám dân bạo loạn này tấn công chính quyền xã, vi phạm nghiêm trọng điều lệ về quản lý trị an, bắt lại hết cho tôi!
Đỗ Long lớn tiếng quát, tuyên bố hòa giải thất bại. Khi Đỗ Long bước nhanh về phía Ngụy Khắc Hùng đang ẩn nấp trong đám người kia, những người thôn Nha Tử thấy hắn võ trang đầy đủ, uy phong lẫm liệt đi tới khiến cho bọn họ khiếp sợ, theo bản năng liền tự động tránh ra.
Ngụy Khắc Hùng thấy Đỗ Long ép về phía gã, gã vội vàng cúi người tìm nơi để trốn. Khi Đỗ Long đi ngang qua một người dân thôn Nha Tử liền đột ngột ra tay, roi điện chuyên dụng của cảnh sát liền bắn ra những tia lửa màu xanh lam lấp loáng trên người đối phương, người kia liền kêu lên một tiếng, cả người bị điện giật run lên bần bật. Đỗ Long thu lại roi điện, người kia liền ngã xuống đất, toàn thân còn đang run rẩy, Đỗ Long nói với Tông Lập Phong:
- Tên này dùng súng tấn công cảnh sát, bắt lấy gã, tịch thu hung khí!
Tông lập Phong sửng sốt, cúi đầu nhìn xuống thì thấy dưới áo tên kia quả nhiên có một thứ gì đó, anh ta hoảng sợ, vội đưa tay lục lọi, sau đó liền lập tức rút ra được một khẩu súng.
- Mọi người cẩn thận! Bọn họ có súng!
Tông Lập Phong hét lớn một tiếng, lập tức khiến tình thế hiện trường thay đổi.
-
Người dân thôn Nha Tử tản ra bốn phía, trong đó có hai người chậm chân một chút. Đỗ Long đã vụt tới phía trước, dùng gậy điện đâm vào bụng một người, điện giật khiến y không ngừng co giật. Người còn lại nhìn thấy tình hình không ổn đang định thò tay vào trong ngực, tay trái của Đỗ Long liền cầm lá chắn bay tới, đập ngay vào đầu y, trực tiếp đánh cho người kia ngã nhào xuống đất.
Đỗ Long quát Triệu Huy cùng mấy tên cảnh sát đi theo:
- Bọn chúng mang súng tấn công cảnh sát, mau bắt lại cho tôi, thu hồi súng ống trái pháp luật!
Bọn người Triệu Huy không nhìn thấy hai người kia cầm vũ khí tấn công Đỗ Long, nhưng sau khi áp chế hai người lại quả nhiên lục soát được một khẩu súng lục trên người bọn họ, tình thế này có thể thay đổi rồi.
Ngụy Sĩ Kiệt thấy Đỗ Long như có thần giúp đã đánh ngã ba tên cầm đầu gây rối, còn tìm ra súng trên người bọn họ, trong lòng biết có chuyện không ổn đành nghĩ cách bỏ trốn, nhưng tốc độ chạy của Đỗ Long nhanh hơn gã rất nhiều, trong chốc lát đã đuổi tới phía sau lưng Ngụy Sĩ Kiệt. Ngụy Sĩ Kiệt quay đầu lại thấy Đỗ Long đã khua cây côn điện trong tay, trên mặt lộ ra nụ cười tà ác, Ngụy Sĩ Hùng khiếp sợ hét lớn:
- Tôi đầu hàng! Tôi đầu hàng! Đừng chích điện tôi!
Đỗ Long cười ha hả nói:
- Coi như anh thông minh! Đưa hai tay ra sau lưng!
Ngụy Sĩ Kiệt ngoan ngoãn bó tay chịu trói, Đỗ Long đưa y trở lại trước cửa ủy ban xã. Ba tên mang theo súng đã bị Tông Lập Phong áp chế, tinh thần ủ rũ quỳ trên mặt đất rồi.
Đỗ Long đem Ngụy Sĩ Kiệt giao cho Tông Lập Phong, sau đó đi tới trước cửa Ủy ban xã, mặt đối mặt với người vừa kêu gọi mọi người bình tĩnh đang còn nhìn trợn mắt há mồm kia, nói:
- Ông anh, tôi là Đồn trưởng đồn công an mới tới nhậm chức, mượn anh chiếc loa dùng chút.
Người kia đưa loa cho Đỗ Long nói:
- Chú em, cậu thật sự rất dũng mãnh, tôi là phó chủ nhiệm phòng Kế hoạch hóa gia đình Phùng Hướng Vĩ, sau này người anh em phải ra sức giúp đỡ công việc của chúng tôi nhiều hơn!
Đỗ Long nhận loa, thẳng thắn nói:
- Kế hoạch hóa gia đình là chính sách cơ bản của quốc gia, đồn công an sẽ ra sức giúp đỡ! Chút nữa tôi sẽ mời anh uống rượu!
Sau khi lấy được loa, Đỗ Long xoay người đi vào trung tâm Ủy ban xã, lớn tiếng nói với người dân thôn Nha Tử vẫn chưa chịu rời đi và những người vây xem khác:
- Ủy ban xã là nơi làm việc của chính quyền, là nơi thần thánh không thể xâm phạm! Mọi hành vi bao vây tấn công Ủy ban xã đều là hành vi vi phạm pháp luật nghiêm trọng, huống hồ các người còn mang theo súng tấn công Ủy ban xã và cảnh sát, đây là hành vi phạm tội nghiêm trọng! Bất kể lời nói hay việc làm nào hỗ trợ cho kẻ tội phạm cũng đều được xem là phạm pháp! Tất cả sẽ bị bắt ngồi ăn cơm tù!
Sự thật ba người kia mang súng phi pháp khiến người dân thôn Nha Tử có chút lo lắng, sau khi nghe được những lời của Đỗ Long, có người lớn tiếng nói:
- Chúng tôi đến tố cáo chính quyền, đồn công an các người chia rẽ vợ chống nhà người ta, đem vợ người ta giấu đi, đây coi là chuyện gì chứ?
Đỗ Long lạnh lùng cười nói:
- Tôi biết thôn Nha Tử các anh có rất nhiều người là vợ bị lừa tới. Đây đều là hành vi vi phạm pháp luật nghiêm trọng, nếu cần thiết, tôi sẽ tới giải cứu từng nhà. Bất cứ hành vi lừa bánhay giam giữ phụ nữ đều phải bị loại bỏ nghiêm khắc. Tôi khuyên các người tốt nhất nên lập tức trở về nhà kiểm điểm lại. Nếu con cái, chị em trong gia đình các anh bị lừa gạt bán đi, gặp phải sự đối xử như của vợ các anh thì các anh sẽ nghĩ như thế nào? Bọn họ sẽ nghĩ ra sao?
Đỗ Long ngừng lại một lúc rồi tiếp tục nói:
- Ngụy Khắc Hùng bị nghi ngờ buôn bán, giam giữ phi pháp, ngược đãi phụ nữ dã man. Hiện tại đã bị đồn công an chiếu theo pháp luật bắt giữ, có ý kiến gì thì các anh có thể phản ánh lên Viện Kiểm soát Nhân dân thành phố, chứ cứ đứng tụ tập ở cửa Ủy ban xã cũng vô dụng thôi! Giải tán hết cho tôi, nếu còn không giải tán, tôi không chỉ bắt hết các người lại, mà còn lập tức dẫn người đi tới từng hộ gia đình điều tra, xem xem nhà ai có vợ là người bị lừa bán, giam giữ!
Cảnh sát cứng rắn, dũng mãnh như thế, người dân xã Mãnh Tú trước đây chưa từng thấy qua. Chỉ sợ Cao Thụy bị ám sát trước đây cũng không thể nào so được với Đỗ Long. Khi Đỗ Long trừng ánh mắt uy hiếp bốn phía xung quanh, mọi người đều thương cảm nhìn về phía hắn…
Sau một trận giằng co, Đỗ Long đột nhiên nhấc chân nhảy lên trước một bước, cùng lúc bỗng nhiên có người hô to nói:
- Chúng tôi sẽ không từ bỏ ý định đâu, hẹn gặp lại tại Viện Kiểm soát thành phố Thụy Bảo!
Dứt lời, người nọ liền hô một tiếng, người dân thôn Nha Tử lập tức chạy về phía xã Mãnh Tú, chớp mắt đã sạch trơn không bóng người.
Đỗ Long thầm thở phào nhẹ nhõm. Tuy sự việc vẫn chưa xong, nhưng ít ra hắn vẫn thắng được một ván.
Đỗ Long đem loa trả lại cho vị Phó chủ nhiệm phòng Kế hoạch hóa gia đình kia, nói:
- Buổi tối ông anh cứ chọn chỗ trước rồi chúng ta làm vài ly, em áp giải bọn người kia về trước!
Đỗ Long quay đầu kêu Tông Lập Phong và những người khác áp giải đám người Ngụy Sĩ Kiệt về đồn công an, mọi người ai nấy đều đồng thanh đáp lại, nhìn Đỗ Long với ánh mắt đầy sự tôn kính. Cảnh sát xã Mãnh Tú đã mềm yếu quá lâu rồi, mãi tới vừa rồi bọn họ mới một lần nữa, hoặc có lẽ là lần đầu tiên cảm nhận được sự uy nghiêm chấp hành pháp luật, đối với người mang lại sự thay đổi này là Đỗ Long, bọn họ thực sự cảm thấy tôn kính.
Bọn người Đỗ Long vừa xoay người lại, đột nhiên thấy Lý Tùng Lâm xuất hiện trước mặt hắn. Lý Tùng Lâm vỗ tay, tuy không có người đáp lại, nhưng đây cũng là sự cổ vũ và công nhận của lãnh đạo với công việc của Đỗ Long.
Đỗ Long xoạt một cái chào Lý Tùng Lâm theo kiểu quân đội, đi theo phía sau hắn, Tông Lập Phong cùng những người khác cũng đồng loạt cúi chào.
Lý Tùng Lâm nói:
- Đỗ Long, các cậu làm rất tốt, tôi cảm thấy rất tự hào vì các cậu!
Đỗ Long cười nói:
- Đều là do sự chỉ đạo đúng đắn của lãnh đạo!
Lý Tùng Lâm kéo tay của Đỗ Long, thấp giọng nói:
- Để bọn họ đưa người về trước đi, tôi dẫn cậu dạo một vòng Ủy ban xã, chào hỏi mọi người, quan trọng nhất là xin Bí thư Đảng ủy xã điều người chặn đón trên đường…