Cửa hàng này làm ăn rất tốt, hàng ngày có rất nhiều khách lui tới cửa hàng. Một nhân viên của cửa hàng nói trong điện thoại:
- Hôm qua… không xảy ra chuyện gì đặc biệt. Trong cửa hàng chúng tôi có camera, các video trong vòng một tháng vẫn có thể tra lại được, các anh nhờ quản lý trực ban xem lại cho, thực sự là tôi không nhớ lắm.
Video được đưa ra xem với tốc độ nhanh gấp tám lần, tới thời gian là ba giờ năm mươi phút Đỗ Long đột nhiên nói:
- Chính là cô ta, cô ta là Dịch Bân, bạn học người mất tích.
Video dừng hình lại, Thẩm Băng Thanh nói:
- Dịch Bân nói cô ta và Ngụy Hiểu Tuyền đến cửa hàng này lúc đó khoảng ba giờ hai mươi phút. Thời gian trong camera rõ ràng không đúng, hơn nữa chỉ có mình Dịch Bân đến, lẽ nào sau khi bạn mất tích Dịch Bân vẫn còn tâm trạng đi mua đồ?
Đỗ Long nói:
- Quay lại lúc ba giờ hai mươi phút xem, lần này phát chậm một chút, nhanh gấp hai lần là được rồi.
Trước và sau ba giờ hai mươi phút khoảng mười phút đều đã xem hết, trong cửa hàng không hề xuất hiện hình ảnh của Dịch Bân và Ngụy Hiểu Tuyền. Lúc xem lại tới lần thứ ba, Đỗ Long đột nhiên kêu dừng lại, rồi nhờ quản lý trực ban lùi thời gian lại năm giây, sau khi dừng hình Đỗ Long chỉ vào màn hình nói:
- Nhìn xem! Có hai cô gái đi qua cửa, dù không quay được mặt nhưng nhìn trang phục phía bên phải của cô gái này có thể nhận ra cô ta chính là Dịch Bân, quần áo cô gái kia mặc giống với Ngụy Hiểu Tuyền mặc khi mất tích. Xem ra không còn nghi ngờ gì nữa, đó chính là Ngụy Hiểu Tuyền, lúc ba giờ hai mươi phút bọn họ chỉ đi qua cửa hàng này chứ không đi vào, Dịch Bân đã nói dối.
Nếu khoảng ba giờ hai mươi phút hai cô gái đó đã đi qua trước cửa hàng, chứng tỏ lúc đó Ngụy Hiểu Tuyền vẫn chưa mất tích. Ba giờ rưỡi Ngụy Hiểu Tuyền gọi điện báo tin cho Ngụy Khắc Hùng, trong mười phút này chính là thời khắc mấu chốt của việc Ngụy Hiểu Tuyền mất tích.
Đám người Đỗ Long điều tra dọc phố Ánh Sơn theo hướng Ngụy Hiểu Tuyền và Dịch Bân đã đi. Có rất nhiều cửa hàng có lắp camera, hình ảnh của Ngụy Hiểu Tuyền và Dịch Bân còn nhìn thấy trong hai cửa hiệu khác, sau đó thì không còn thấy hai người đó nữa.
- Không cần xem nữa, chắc chắn Ngụy Hiểu Tuyền bị bắt cóc ở đoạn đường này, Dịch Bân đã không nói thật. Chúng ta phải đi tìm cô ta hỏi lại mới được.
Đỗ Long nói.
Mười giờ tối, Đỗ Long và Vi Thiếu Hoa, Thẩm Băng Thanh đến nhà họ Dịch một lần nữa. Đỗ Long dùng điện thoại phát lại đoạn video ở cửa hàng vừa rồi, Dịch Bân thấy mình xuất hiện hai lần trong đoạn băng bỗng nhiên mặt cô ta biến sắc. Lo sợ vì khả năng phải ngồi tù, Dịch Bân khóc sướt mướt rồi khai báo quá trình Ngụy Hiểu Tuyền mất tích.
- Có người tìm tới tôi, bảo tôi dẫn Ngụy Hiểu Tuyền tới… Bọn họ nói phải dạy cho anh trai Ngụy Hiểu Tuyền một bài học, sẽ không làm hại Hiểu Tuyền. Ngụy Hiểu Tuyền là một cô gái hư, ở trường cô ta ức hiếp rất nhiều nữ sinh. Bọn họ nói nếu tôi không làm họ sẽ đi tìm người khác, nên tôi… Tôi đã đồng ý… Sau khi xong việc tôi lấy tiền của bọn họ, tôi cầu xin bọn họ đừng làm hại Hiểu Tuyền. Thật đấy, không phải tôi cố ý hại Hiểu Tuyền để cô ấy bị người ta bắt cóc đâu…
Giờ trẻ con dậy thì sớm, đứa trẻ mười bốn tuổi đã lớn gần bằng mẹ rồi, sự hiểu biết của bọn chúng cũng nhiều hơn thế hệ trước, tuy nhiên suy nghĩ thì chưa hoàn thiện, cũng chưa biết lòng người hiểm ác. Ban đầu Dịch Bân coi đây chỉ là một trò đùa ác ý, lại còn làm theo yêu cầu của người thần bí kia, gọi điện thoại báo tin cho Ngụy Khắc Hùng, sau đó cô ta tiếp tục dạo phố. Mãi đến tối Ngụy Khắc Hùng mới gọi điện cho cô ta, giọng lo lắng lây sang cho cả cô ta, lúc đó cô ta mới ý thức được sự nghiêm trọng của vấn đề.
Đỗ Long không trách cô ta, người lớn còn phạm lỗi, huống hồ là trẻ con. Hắn hỏi dồn:
- Những người kia liên lạc với cô thế nào? Trông bọn họ như thế nào? Trên mặt hoặc cơ thể có đặc điểm nhận biết gì?
Dịch Bân đưa cho Đỗ Long một số điện thoại, ngoài ra không biết gì thêm. Giống như những gì cô ta đã nói trước đây, cô ta chỉ bị cái kẹp tóc thu hút một chút thôi, quay đầu lại đã không thấy Ngụy Hiểu Tuyền đâu nữa.
Đỗ Long điều tra số điện thoại kia một chút, phát hiện ra đó là thuê bao trả trước không rõ tên, điện thoại đã tắt nguồn. Đỗ Long gọi điện cho Ngụy Khắc Hùng nói:
- Ngụy Khắc Hùng, em gái cậu có khả năng bị kẻ thù nhà cậu bắt cóc rồi. Bọn chúng khá am hiểu tình hình anh em nhà cậu, cậu nghĩ lại xem, ai có thể làm chuyện này?
Trong đầu Ngụy Khắc Hùng bỗng xuất hiện hơn mười cái tên, đều khiến cậu ta hoảng sợ. Thật không ngờ, bản thân mình lại có nhiều kẻ thù đến thế, rốt cuộc thì ai đã làm chuyện này?
Ngụy Khắc Hùng nhanh chóng nhận được điện thoại từ số của em gái, điều này làm hắn vui mừng nhưng trong điện thoại truyền đến một giọng nói kỳ lạ:
- Ngụy Khắc Hùng, có người bảo tôi nói với cậu, cậu đừng mong gặp lại em gái nữa, chúng tôi sẽ sắp xếp cuộc đời cô ta. Lúc không có việc gì làm có thể đoán xem chúng tôi đưa cô ta đi đâu. Ví dụ như một thôn xa xôi nào đó, ở đó một nhà có tới mấy người đàn ông chỉ lấy được một vợ. Hoặc là một quốc gia biến thái, ở đó thịnh hành tiệc thịt người, em gái cậu da dẻ mịn màng, chắc chắn rất được hoan nghênh, còn nữa…
Ngụy Khắc Hùng hai mắt đỏ hoe, hét lên giận dữ:
- Đừng nói nữa! rốt cuộc các người là ai? Mau thả em gái tôi về! Tôi nguyện trả bất cứ giá nào.
Giọng kia nói một cách quái gở:
- Giá cả? Cậu cho rằng có tiền thì giỏi lắm sao? Tiền của cậu đều do buôn lậu mà có, cho tôi tôi còn sợ bẩn tay. Điện thoại cậu có chức năng ghi âm chứ? Nếu có tôi khuyên cậu nên ấn phím thu âm ngay đi, bởi đoạn cuối cậu sẽ được nghe giọng em gái cậu…
Ngụy Khắc Hùng còn chưa kịp thao tác, điện thoại đã truyền tới giọng sợ hãi của một cô gái:
- Anh, cứu em, anh…
- Hiểu Tuyền!
Ngụy Khắc Hùng gọi lớn, hai anh em còn chưa kịp nói câu gì điện thoại bên kia đột nhiên tắt máy. Ngụy Khắc Hùng gọi lại thì bên đó đã tắt nguồn. Trong lúc buồn nản cậu ta đột nhiên nhớ tới Đỗ Long, vội vàng gọi điện cho hắn:
- Đồn trưởng Đỗ, kẻ ác dùng điện thoại của em gái tôi gọi tới cho tôi, bọn họ uy hiếp nói rằng muốn bán em gái tôi ra nước ngoài. Đồn trưởng Đỗ, cầu xin anh, nhất định phải tìm em gái tôi về, sau khi về thôn tôi nhất định sẽ khuyên những người mua vợ kia trả tự do cho các cô gái bị mua đó, đồng thời bồi thường tổn thất tuổi trẻ cho họ.
Đỗ Long hỏi cậu ta số điện thoại rồi lập tức điều tra địa điểm cuối cùng số điện thoại đó liên lạc, Ngụy Hiểu Tuyền vẫn còn ở trong thành phố Thụy Bảo, chỉ có điều số điện thoại đó trong quá trình gọi tới cho Ngụy Khắc Hùng đã liên tiếp thông qua ba trạm truyền tín hiệu, chứng tỏ điện thoại đó di chuyển rất nhanh. Đối phương chắc chắn là liên lạc với Ngụy Khắc Hùng ở trên ô tô. Đỗ Long lấy vị trí ba trạm tín hiệu kia và thứ tự liên kết làm cơ sở chuẩn, tìm thấy con đường chạy theo hướng nam bắc, đối phương đang chạy dọc quốc lộ theo hướng bắc.
Đỗ Long vội vàng gọi điện cho Lý Tùng Lâm, Lý Tùng Lâm trợ giúp đúng lúc, lập tức cho quân chặn trước và đuổi theo sau trên quốc lộ đó.