Lâm Nhã Hân lưu lại tám ngày ở xã Mãnh Tú, mang đầy thu hoạch khởi hành trở về. Bí thư Đảng ủy xã Chung Lâm Hoa và Chủ tịch xã Thạch Húc Minh cùng tiễn cô đến thành phố Thụy Bảo. Đỗ Long cũng đích thân đi hộ tống, cho đến khi Lâm Nhã Hân và hai nữ vệ sĩ kia gặp nhau, hắn mới yên tâm quay đầu trở về.
]Sau một hồi thay hình đổi dạng, Đỗ Long đứng trước một quán nhỏ gọi lấy một đĩa to bánh gạo xào thập cẩm và hai miếng bánh chiên dầu, say sưa ăn, đồng thời lấy điện thoại ra gọi cho Nhạc Băng Phong đang ở xa nghìn dặm.
- Đỗ Long, cậu đúng là có việc mới đến…
Nhạc Băng Phong có một thời gian không liên lạc với Đỗ Long, vừa nhận điện thoại cô ấy liền hờn dỗi nói.
- Lại có chuyện gì muốn tôi giúp đây? Nói mau đi, tôi còn đang bận đấy.
Đỗ Long cười xòa, nói:
- Tôi không có việc không giám gọi điện thoại cho cô, sợ làm phiền đến công việc và việc học của cô. Tôi có một số điện thoại này, cô giúp tôi tra xem số này có chỗ gì kỳ lạ?
Đỗ Long đọc hai lần con số này, Nhạc Băng Phong vừa giúp hắn tra, vừa hỏi:
- Lần trước đồng nghiệp của anh là Thẩm Băng Thanh nhờ tôi tra giúp một số điện thoại vệ tinh, lúc đó tôi không có cách nào, sau này mời đến một vị sư huynh, nhìn chung cũng có chút manh mối, cậu còn muốn tra số đó không?
Đỗ Long cười nói:
- Tạm thời không cần đâu, sau này khi tra tôi sẽ nhờ cô.
Nhạc Băng Phong nói:
- Chuyện này không phải có thể bất cứ lúc nào cũng đều làm được, lỗ hở bất cứ lúc nào cũng có thể bị phát hiện. Thời gian qua đi, tình hình cũng theo đó mà thay đổi, đến lúc đó cậu tìm tôi nữa cũng như không thôi. Đỗ Long! Nghe nói đồng nghiệp trước đây của anh bị bắt cóc rồi, cứu được người ra chưa? Cậu có sao không?
Đỗ Long đáp:
- Không sao, người bình yên vô sự được cứu ra rồi, sự lợi hại của tôi cô còn không biết sao. Cô không cần lo cho tôi.
Nhạc Băng Phong nói:
- Đỗ Long, phía biên cảnh quá nguy hiểm, cậu có muốn đổi chỗ làm việc không?
Đỗ Long cười nói:
- Nếu tôi muốn đổi thì đã đổi từ lâu rôi, tạm thời tôi không nghĩ sẽ đổi chỗ, ý tốt của cô tôi xin nhận. Sau này nếu cần, người đầu tiên tôi nhờ giúp sẽ là cô. Số điện thoại đó cô tra ra chưa?
Nhạc Băng Phong nói:
- Số này không có gì kỳ lạ hết, ngoài tiền điện thoại mỗi tháng hơi nhiều ra, chỉ có chủ thuê bao tên là Khang Hữu Bảo, đăng kí ở Tuyền Châu Phúc Kiến.
Đỗ Long nói:
- Cô giúp tôi tra lai lịch của y, và những người thường liên hệ với y có điểm gì đặc biệt không?
Nhạc Băng Phong nói:
- Khang Hữu Bảo là con trai của Chủ tịch tập đoàn Hằng Tinh. Bình thường những người liên hệ với y đều là bạn của y, không có gì đặc biệt chướng mắt hết.
- Tập đoàn Hằng Tinh! Đỗ Long hoàn toàn không lạ với tên của tập đoàn này, tuy trong phạm vi cả nước không có tiếng tăm lắm, nhưng tập đoàn này tham gia góp vốn giải thạch nhãn hiệu cuối cùng ở cuộc chào bán công khai tại Myanmar, chính lúc đó, đã bị lỗ cả hơn năm trăm triệu.
Đỗ Long hỏi:
- Tình hình hiện tại của tập đoàn Hằng Tinh như thế nào?
Nhạc Băng Phong tra một chút, nói:
- Nửa tháng trước, tập đoàn Hằng Tinh tuyên bố phá sản, Chủ tịch Khang Chính Ân mất tích, tất cả tài sản của Khang gia đều bị đóng băng. Năm ngày trước, số điện thoại này của Khang Hữu Bảo đã nằm ngoài phủ song rồi.
Đỗ Long thầm giật mình, tập đoàn Hằng Tinh có thể nói là bị y hại cho phá sản, tại sao trong tình hình này Khang Hưu Bảo muốn tìm Thẩm Băng Thanh? Khả năng chỉ có hai , y hoặc là cảm thấy mình đã trúng kế, muốn tìm Thẩm Băng Thanh báo thù, hoặc là y chính là muốn nhờ vào vận khí của Ngọc mỹ nhân để Đông Sơn tái khởi.
Đỗ Long nói:
- Băng Phong, cảm ơn những tin tức mà cô đã giúp tôi tra ra, xin giúp tôi để ý chặt hành động của Khang Hữu Bảo, có tin tức gì nhanh chóng báo cho tôi nhé.
- Chuyện nhỏ.
Nhạc Băng Phong nói:
- Nghe nói tập đoàn Hằng Tinh trong đợt chào mua công khai cược thạch vào mùa xuân ở Myanmar đã lỗ mấy trăm triệu, tiền vốn đứt như dây xích, dẫn tới hàng loạt phản ứng. Một tập đoàn mức tiêu thụ của năm trên mười tỷ không ngờ lại phá sản nhanh như vậy… Dường như các công ty lớn vì vụ việc nhãn hiệu đó mà phá sản có ba công ty, mười mấy công ty còn lại cũng đều thiệt hại nghiêm trọng, ài, đây không phải…
Nhạc Băng Phong nói một hồi, cô ấy nói:
- Vị Ngọc mỹ nhân vận khí siêu cường này… sao nhìn quen mắt thế, Đỗ Long, cô ấy cũng tên là Thẩm Băng Thanh, không phải trùng hợp chứ? Rất nhiều người đều đang tìm cô ấy, chỉ sợ không chỉ đơn giản là nhờ cậy vận khí của cô ấy thôi đâu.
Đỗ Long không ngờ Nhạc Băng Phong lại có thể từ một đầu mối tìm ra một đầu mối rồi lại có thể phát hiện chân tướng nhanh như vậy, hắn cười gượng, nói:
- Cô đoán rất đúng, Ngọc mỹ nhân chính là Băng Thanh đóng vai, cô có thể tìm cách xóa đi tất cả những bức hình có liên quan đến Ngọc mỹ nhân ở trên mạng không?
Nhạc Băng Phong nói:
- Xóa đi không phải không thể, nhưng sẽ làm nhiều sự chú ý hơn, chỉ cần những thứ được đưa lên mạng thì rất khó để xóa bỏ triệt để nó đi, hay là thôi đi… Đỗ Long, đây là chuyện gì vậy? Các cậu không ngờ lại tạo ra chuyện lớn như vậy, lừa được cả trên mười tỷ?
Đỗ Long nói:
- Cô làm tôi bị oan rồi, tôi có bản lĩnh lớn như thế sao? Quá trình cụ thể cô tìm tòi một chút là sẽ hiểu ra? Dám tham gia cược thạch là phải có can đảm chịu lấy nguy cơ thất bại, bọn họ cược thua rồi sao lại có thể trách tôi được chứ?
Nhạc Băng Phong nhanh chóng tìm ra rất nhiều tư liệu, cô ấy vừa đọc lướt vừa nói:
- Tôi tin cậu là người vô tội, nhưng trên mạng lại có cách nói rất thịnh hành, đó chính là Ngọc mỹ nhân và nhân vật sau bức màn nào đó liên kết gài bẫy lừa mười tỷ, tạm thời bọn họ vẫn chưa tìm được tăm tích Ngọc mỹ nhân. Một cái tên không xa lạ gọi là người đẹp Lâm Nhã Hân đã bị tìm ra. Anh có biết Lâm Nhã Hân này không?
Đỗ Long nói:
- Biết, cô ấy là một người bạn của tôi. Thật đáng chết, chuyện này chắc chắn có người đứng đằng sau giở trò, rốt cuộc là ai đứng đằng sau châm dầu vào lửa? Băng Phong, nhờ cô giúp tôi nhanh chóng tìm ra.
Nhạc Băng Phong nói:
- Việc này muốn tra ra khá mất thời gian, nhưng tôi cảm thấy có một tập đoàn vô cùng đáng nghi. Tập đoàn Thiên Nguyên, cậu có ấn tượng không? Là tập đoàn mà lúc đó chộp được nhãn hiệu đó, lại là người đương sự phát động tham gia góp cổ phần giải thạch. Khi trên mạng đầy lời chửi rủa Ngọc mỹ nhân và ngôn luận của Lâm Nhã Hân, không ngờ lại bị tất cả mọi người lơ là bỏ qua rồi. Điều này rõ ràng là có người đứng phía sau thao túng dư luận, làm thay đổi tầm mắt. Tập đoàn Thiên Nguyên đáng lẽ thua mười tỉ, kết quả đem số tiến tổn thất gán qua lên một tập đoàn khác, chỉ thiệt hại bảy tám trăm triệu, là người được lợi, bọn họ vô cùng đáng nghi.
Đỗ Long lạnh lùng cười, nói:
- Chắc là tập đoàn Thiên Nguyên rồi, hừ, nhất định là tên khốn kiếp Triệu Ngọc Hoa đó, lòng tốt không được báo đáp, củi tốt đốt bếp hư, chị Hân lần này hẳn hiểu ra có một số người không cần bất kì sự thương hại nào rồi.
Nhạc Băng Phong nói:
- Rất nhiều người trên mạng đã đăng những ngôn từ kịch liệt. Chị Hân đó của cậu e là sẽ gặp phiền phức.
Đỗ Long hỏi:
- Nhã Hân vẫn luôn không nhắc đến, chẳng lẽ cô ấy không biết? Những lời bình này xuất hiện từ lúc nào?
Nhạc Băng Phong trả lời:
- Đúng vậy, khoảng năm sáu ngày trước.
Đỗ Long nói:
- Khó trách… xem ra tôi phải nói trước với cô ấy một tiếng, để cô ấy kịp thời mở cuộc họp giải thích một chút.
Nhạc Băng Phong nói:
- Muốn xoay chuyển dư luận không khó, tôi có thể giúp cậu lên mạng giải thích rõ, nhưng những kẻ phá hoại đó có thể vẫn chưa tha cho hai người. Chị Hân đó của cậu là nhân vật của công chúng, phải nhắc nhở cô ấy cẩn thận hơn đó.
- Ừ, ngay bây giờ tôi sẽ nói cho cô ấy, cúp điện thoại trước đây, nếu có tin tức mới gì xin hãy lập tức báo cho tôi.
Đỗ Long cúp điện thoại, lập tức gọi điện cho Lâm Nhã Hân.