Đỗ Long sửng sốt nói:
- Đảng viên? Không có đâu, tôi quên chuyện đó rồi.
Vương Tố Văn ngạc nhiên nói:
- Bên trên không phải tìm cậu nói chuyện cử cậu đi học gì đó sao?
Đỗ Long lắc đầu nói:
- Không có…
Vương Tố Văn nói:
- Vậy mới lạ, lẽ nào quan hệ tố chức của cậu không điều đi sao? Khi nào về cậu hỏi thử xem, vào đảng càng sớm càng tốt. Đơn xin vào Đảng của cậu năm ngoái đã nộp lên rồi, cứ theo lẽ thường thì hiện tại đã vượt qua kỳ sát hạch, hẳn là đã trở thành Đảng viên dự bị.
Đỗ Long cười nói:
- Ừ, khi nào về tôi sẽ hỏi lại xem.
Người của đồn công an Lệ Viên tùy tiện hàn huyên vài ba câu sau đó đi vào phòng riêng. Bạch Nhạc Tiên cười nói:
- Cái nhà anh này, đến quan hệ tổ chức ở đâu cũng biết, anh được lắm đấy.
Đỗ Long cười khổ nói:
- Anh bị điều đi xã Mãnh Tú rất gấp gáp, vừa điều đi đã là đồn trưởng đồn công an, cái gì cũng không hiểu, cũng không ai chỉ bảo, mất quan hệ tổ chức cũng không lấy gì là kỳ quái, lúc về sẽ hỏi lại. Những thứ đó không ở thành phố Thụy Bảo thì ở Phòng công an quận Bạch Hoa, lãnh đạo đều là người quen, rất dễ dàng giải quyết mà.
Bạch Nhạc Tiên cười nói:
- Anh có muốn nó đơn giản chút không?
Đỗ Long cười ha hả nói:
- Muốn thì muốn, nhưng không dám đòi hỏi.
Bạch Nhạc Tiên nói:
- Việc này cứ để em lo, chờ đến lúc anh trở về thành phố Thụy Bảo, hoàn thành nghi thức tuyên thệ là có thể trở thành Đảng viên chính thức.
Đỗ Long giơ ngón tay cái hướng về phía cô, không lâu sau Thẩm Băng Thanh và Thạch Siêu Vũ đến, mọi người ăn cơm trưa, rồi cùng với Đỗ Long đến hiệu cắt tóc “Tóc húi cua”.
Đi vào trước cửa hiệu cắt tóc thấp bé cũ nát, Đỗ Long lên tiếng chào hỏi thầy Mã , bọn Thẩm Băng Thanh, Bạch Nhạc Tiên không khỏi ngơ ngác nhìn nhau, vẫn cho rằng Đỗ Long sẽ dẫn bọn họ đi gì thâm sơn cổ miếu các loại địa phương, không ngờ lại có thể đến chỗ như thế này, chẳng lẽ đây là cái gọi là nơi ẩn náu ở thành thị.
- Thầy Mã, hôm nay rảnh rỗi vậy sao?
Đỗ Long ngồi đối diện ở trong châm thuốc cho thầy Mã nói.
Thầy Mã cười nói:
- Cậu cũng không nhìn xem bây giờ là thời đại nào rồi sao? Đây là bạn của cậu?
Đỗ Long cười nói:
- Vâng, tôi dẫn bọn họ tới đây để mở mang kiến thức một chút, Thầy Mã cắt cho tôi trước đi.
Đỗ Long ngồi ở trên ghế, nói với bọn Thẩm Băng Thanh:
- Các cậu nhìn cho kỹ, xem tuyệt chiêu đặc biệt của Thầy Mã.
Thầy Mã cười nói:
- Tuyệt chiêu đặc biệt gì, cũng chỉ là nghề kiếm cơm thôi.
Mọi người ngay từ đầu cũng chưa chú ý lắm, sau khi đảo mắt hơn hai phút đồng hồ, Thầy Mã nói một tiếng xong rồi mới làm tất cả mọi người giật mình tỉnh lại, chỉ thấy tóc Đỗ Long thật sự đã được cắt rất đẹp.
Bọn Thẩm Băng Thanh đều kinh nghạc mở to hai mắt, Bạch Nhạc Tiên lại kêu thốt lên:
- Nhanh như vậy sao?
Mọi người nhìn kỹ mái tóc ngắn của Đỗ Long, nhưng thấy một đầu chỉ có tóc ngắn một centimet cực kỳ chỉnh tề, thật giống như mỗi cọng tóc đều dùng thước đo vậy, mọi người không khỏi tấm tắc kêu kỳ lạ.
- Tôi cũng cắt một.
Thạch Siêu Vũ tràn đầy hứng thú nói.
Lần này Thẩm Băng Thanh và Bạch Nhạc Tiên đã có thể nhìn cẩn thận rồi, chỉ thấy hai cây kéo ở trong tay Thầy Mã chuyển động cực kỳ nhanh, chỉ chốc lát đã cắt xong.
Kết quả là Thẩm Băng Thanh cũng cắt đầu húi cua, Thầy Mã tổng cộng mất chưa tới mười phút.
- Quá là nhanh!
Tất cả mọi người knh ngạc nói.
- Không chỉ nhanh mà còn rất ổn, rất chuẩn.
Đỗ Long nói:
- Lần đầu tiên tôi đến nhìn Thầy Mã cắt tóc, liền ý thức được Thầy Mã cũng không phải người thường.
Nghe Đỗ Long khoác lác, Thầy Mã cười nói:
- Đỗ Long cậu không phải muốn bảo bọn họ đều theo tôi học hớt tóc đấy chứ?
Đỗ Long nói:
- Tôi đương nhiên muốn rồi, chỉ có điều bọn họ sợ tôi không có năng lực tốt như vậy. Thầy Mã xử lý đi, hai tiểu tử này tôi tính giao cho thầy dạy dỗ đó, Thẩm Băng Thanh chủ yếu là cần tăng cường rèn luyện kỹ xảo đánh nhau, còn Thạch Siêu Vũ, cần tăng cường sự đề phòng.
Thầy Mã cười nói:
- Cậu như vậy là làm khó tôi rồi…
Đỗ Long cười nói:
- Thầy Mã tùy ý chỉ cho bọn họ hai chiêu là vô cùng lợi ích đối với họ rồi.
Thầy Mã quay đầu lại nhìn, suy nghĩ một chút cuối cùng nói:
- Được rồi, để tôi thử xem, tuy nhiên cô bé này tôi mặc kệ, tôi sẽ không dạy con gái đâu, cậu tự mình phụ trách.
Đỗ Long nhìn quanh eo thon nhỏ của Bạch Nhạc Tiên, cười nói:
- Được, cô bé này để tự tôi phụ trách!
Thầy Mã nói:
- Bốn giờ sáng ngày mai, đến vườn hoa nhỏ trong vườn hoa Tân Cảnh chờ tôi.
Thầy Mã dừng lại một chút, nhìn hai mắt Thạch Siêu Vũ nói:
- Cậu chờ một chút, tôi về lấy cho cậu ít đồ, Đỗ Long, có khách đến cậu cứ cắt theo kiểu cũ.
Đỗ Long ồ một tiếng, Thầy Mã đã đi rồi, tất cả mọi người nhìn Đỗ Long, Bạch Nhạc Tiên nghi ngờ hỏi:
- Đỗ Long, anh có thể? Anh biết cắt tóc từ khi nào vậy?
Đỗ Long cầm cây kéo cười đắc ý nói:
- Em không tin thì tới thử xem, anh chỉ biết cắt đầu húi cua thôi, tuy nhiên giỏi một chiêu này cũng đủ ăn cả đời.
Bạch Nhạc Tiên làm bộ khó tin, rất nhanh có khách đến, là một khách quen, nhìn thấy Đỗ Long cũng không kinh ngạc, chào hỏi hắn xong liền ngồi xuống. Đỗ Long bắt đầu cắt tóc, bởi vì lâu không luyện, ban đầu còn có một chút mới lạ tay, cắt xong mấy phát tốc độ của Đỗ Long càng lúc càng nhanh, thậm chí so với trước kia nhanh hơn. Bên cạnh Bạch Nhạc Tiên, Thẩm Băng Thanh và Thạch Siêu Vũ cũng nhìn xem đều tấm tắc kêu kỳ lạ.
Hơn bốn phút, Đỗ Long cắt xong, vị khách kia hài lòng rời đi, không hề trả tiền.
- Anh là học trò, nên cắt tóc là miễn phí, em có muốn thử không?
Đỗ Long ngắm mái tóc Bạch Nhạc Tiên, mang vẻ mặt muốn cho cô thử xem cắt thành đầu húi cua sẽ thành vẻ mặt gì nữa.
Thầy Mã rất nhanh đã trở về, trong tay ông cầm một quyển vở bìa da mềm, Thầy Mã đem quyển vở nhỏ giao cho Thạch Siêu Vũ nói:
- Trong này ghi chép về một phương pháp luyện khí, cậu có thể thử xem, có cái gì không hiểu có thể hỏi Đỗ Long, mấy ngày này buổi sáng tôi sẽ chỉ cho cậu một vài chỗ, cụ thể có thể luyện tới trình độ nào còn phụ thuộc vào cậu.
- Cảm ơn thầy Mã.
Thạch Siêu Vũ mừng rỡ nhận lấy quyển vở nhỏ, tựa như đang cầm bảo bối.
Thẩm Băng Thanh cũng thấy mê tít, nhưng lại không nói gì thêm, Bạch Nhạc Tiên lại không chút khách khí nói:
- Thầy Mã, cháu cũng muốn đi theo học được không?
Thầy Mã nhìn cô, nhìn Thẩm Băng Thanh cười nói:
- Các người không cần luyện cái đó, Đỗ Long tốt hơn.
Thẩm Băng Thanh vừa nghe liền hiểu, Bạch Nhạc Tiên ngẫm nghĩ một chút cũng không hỏi lại, hai người không tiếp tục nhiều chuyện, Thầy Mã nói:
- Các ngươi về đi, chuẩn bị tốt một chút, sáng mai nhớ đừng tới trễ đó.
Bọn Đỗ Long rời khỏi hiệu cắt tóc, cùng nhau về nhà Đỗ Long, Bạch Nhạc Tiên hứng trí bừng bừng hỏi han:
- A Long, Thầy Mã trước kia làm nghề gì? Có phải là một vị đại hiệp hay không?
Đỗ Long cười nói:
- Anh sao biết được, dù sao ông ấy cắt tóc cho anh mười mấy năm rồi, năm ngoái anh cũng bị ông ấy gõ vào đầu cho một cái, sau khi tỉnh lại mới ý thức được thầy Mã là một vị cao nhân đấy, quá khứ của ông ấy anh cũng không hỏi, để ý sâu quá đời tư của người ta là điều tối kỵ!
Bạch Nhạc Tiên ồ lên một tiếng, lại hiếu kỳ hỏi:
- A Long, Thạch Siêu Vũ luyện khí công sẽ rất lợi hại phải không?
Đỗ Long cười nói:
- Cái này anh cũng không rõ, đoán chừng cũng không phải là công phụ huynh lợi hại gì, hẳn là cơ thể cải thiện thể chất, để cho thể lực và sức chịu đựng mạnh hơn một chút, phản ứng nhanh lên, tinh thần tốt hơn, giống như anh đây này, luyện một năm cũng không thấy lợi hại bao nhiêu.