Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân

Chương 1061

Chương 1061

Ngược lại Lý Dục Thần thì thanh nhàn ngủ cả một đêm.

Một đêm qua đi, khi ánh rạng đông chiếu sáng sơn trang Bắc Khê, Lý Dục Thần đã về tới Ngô Đồng Cư.

Chị Mai, ông chủ Vương, sư phụ Vinh, Mã Sơn, Lâm Vân đều đã đợi sẵn ở đó.

Sau khi bọn họ tập trung liền đi đến Tiền Đường, tham gia đại hội võ lâm.

Võ Lâm Môn là cửa thành bắc của Tiền Đường cổ.

Bây giờ cửa thành sớm đã biến mất, chỉ còn lại di tích, mà xung quanh cửa thành cổ này lại có rất nhiều thứ được đặt tên theo hai chữ “võ lâm”, ví dụ như đường Võ Lâm, quảng trường Võ Lâm, công viên Võ Lâm, bến tàu Võ Lâm, trung tâm thương mại Võ Lâm…

Tiền Đường chú trọng võ thuật cũng được truyền thừa xuống bởi vì hai chữ này.

Cho đến khi đứng trước tấm bia đá biểu tượng của Võ Lâm Môn ở phố xá sầm uất, nghe chị Mai kể về chuyện cũ, Lý Dục Thần mới biết được cái tên đại hội võ lâm cũng không phải bởi vì những người đến tham dự đều là nhân sĩ võ lâm, mà là bởi vì lần tỉ thí đầu tiên của Liễu Kim Sinh và Hà Trường Xuân năm đó diễn ra ở ngay Võ Lâm Môn.

Lần đó vẫn chưa thể phân ra cao thấp, hai người liền ước định trở về bế quan, một năm sau lại so tài tiếp.

Năm thứ hai vẫn chưa thể phân thắng bại.

Sau đó, hàng năm bọn họ đều sẽ gặp nhau vào khoảng thời gian này, địa điểm này. Càng ngày càng có nhiều người biết đến, lưu truyền càng ngày càng rộng, mọi người liền lấy cái tên “đại hội võ lâm”, mượn địa điểm “võ lâm” để làm chuyện “võ lâm”.

Chỉ là có nhiều người, đương nhiên không tiện giao đấu trong công viên, liền đổi thành tiến hành ở trung tâm hội nghị Nam Giang bên cạnh quảng trường Võ Lâm.

Không phải ai cũng có thể tham gia đại hội võ lâm, nhất định phải có thư mời mới có thể vào.

Trên tay chị Mai có thư mời, đây là Liễu Kim Sinh phái người đưa đến quán Giang Hồ.

Lúc trước Liễu Kim Sinh chỉ mời ba người của quán Giang Hồ, bên trên thư mời cũng viết chính xác “ba người Nhất Chi Mai”, đương nhiên không bao gồm Lý Dục Thần.

Lần này liền lúng túng, Lý Dục Thần, Mã Sơn và Lâm Vân bị bảo vệ ngăn lại, nói không có thư mời không cho vào.

Chị Mai đã nói hết lời, nhưng bảo vệ không phải người trong võ lâm, không biết Nhất Chi Mai, Vương Thiết Thủ gì cả, ngay cả trong này muốn mở họp cái gì cũng không rõ ràng, nói cái gì cũng vô dụng.

Lúc này có hai chiếc xe tiến vào quảng trường, dừng lại bên ngoài trung tâm hội nghị.

Người trên chiếc xe đầu tiên đi xuống, Lý Dục Thần đều quen biết, chính là ba bố con nhà họ Viên: Viên Thọ Sơn, Viên Nãi Minh, Viên Thiên Lãng.

Ba người xuống xe, Viên Thọ Sơn và Viên Nãi Minh đứng ở nơi đó không nhúc nhích, Viên Thiên Lãng thì chạy ra sau xe, khom người mở cửa xe, một người đàn ông trung niên đi xuống từ ghế sau.

Người này có dáng dấp bình thường, mặc quần áo rất bình thường, khuôn mặt bình thường đến mức ở trong một đám người sẽ không thể nhận ra được, nếu không phải bố con nhà họ Viên tỏ ra cung kính với ông ta, ai cũng sẽ không nghĩ tới ông ta chính là đại Tông Sư Hà Trường Xuân uy chấn Tiền Đường.

Lý Dục Thần đã từng nhìn thấy võ hồn của Hà Trường Xuân, so sánh với bản thân ông ta, võ hồn oai phong hơn nhiều.

Nhưng mà Lý Dục Thần cũng có thể nhìn ra được, chỉ trong thời gian hai, ba tháng ngắn ngủi, cảnh giới của Hà Trường Xuân lại tăng lên.

Viên Thọ Sơn dẫn Hà Trường Xuân đi tới cửa lớn trung tâm hội nghị.

Bảo vệ không biết Nhất Chi Mai, không biết Lý Dục Thần, thậm chí cũng không biết Hà Trường Xuân, nhưng anh ta lại biết bố con nhà họ Viên.

Bình Luận (0)
Comment