Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân

Chương 1239

Chương 1239

Nhưng về cơ bản, thế lực của nhà họ Phan tại thành phố Long đã bị tan rã, vài tên ngoan cố đã bị nhổ tận gốc. Những chuyện còn lại đều là chuyện trên mặt bàn, có thể giao cho đoàn đội thương nghiệp làm việc.

Ba ngày này, Thái Vĩ Dân xem như mở mang kiến thức. Gã ta tự cho rằng thời gian mình làm xã hội đen cũng không ngắn, bất luận là thực lực hay tầm mắt vẫn còn tàm tạm. Từ khi đi theo Lý Dục Thần, gã ta được xem như một phe mạnh, chân chính trở thành đại ca cầm đầu tại thành phố Hoà.

Nhưng xem Từ Thông và Trần Định Bang làm việc, Thái Vĩ Dân mới biết được, trước mặt bọn họ, gã ta chỉ là một tên lưu manh bé nhỏ.

Gã ta dẫn theo người, bọn họ cũng có người. Tất cả mọi người đều lăn lộn trên đường phố, gã ta vốn tưởng rằng đều xêm xêm nhau, nhưng một khi có chuyện ập đến, người ta liền thể hiện chuyên nghiệp hơn nhiều.

Trần Định Bang đến từ Thân Châu, không mang theo nhiều người lắm, nhưng ai ai cũng giỏi giang, làm việc mạnh mẽ vang dội. Gần như sự kiện nào cũng tính trước làm sau, lúc tính toán thì trời êm gió lặng, đến khi ra tay thì sấm rền gió cuốn. Người của ông ta như một thanh lợi kiếm giấu trong vỏ, một khi ra khỏi vỏ ắt mang đến gió tanh mưa máu.

Mà Từ Thông thì quyết đoán, phóng khoáng trực tiếp, toàn bộ thành phố Long bị ông ta khuấy đục, cuồng phong bão tố. Đặc biệt là thế lực ông ta sớm đã mai phục tại thành phố Long, trong số những thế lực này có cái đã ẩn núp hơn mười năm. Một khi bắt đầu dùng đến, nó như là rắn độc ngủ đông tỉnh lại, mỗi lần há miệng cướp đi mạng một người.

So sánh với bọn họ, chút ít người Thái Vĩ Dân mang tới không hề đáng chú ý, làm việc kém hơn nhiều, quả thực thành trò cười.

Cũng may gã ta là người của Lý Dục Thần, mặc dù còn thấp hơn Mã Sơn một bậc, nhưng Từ Thông và Trần Định Bang đều tôn trọng đủ gã ta, gọi gã ta là cậu Thái, mà cấp dưới của họ thì gọi gã ta là anh Thái.

Điều này khiến Thái Vĩ Dân cảm thấy thỏa mãn và hư vinh vô cùng.

Hai vị này là ai?

Một người là Giang Đông mãnh hổ tiếng tăm lừng lẫy, ăn thịt người không nhả xương.

Một người là gia chủ nhà họ Trần Thân Châu. Lúc trước, Trần Văn Học – con riêng nhà họ Trần – đi vào thành phố Hoà đã khiến các đại lão thành phố Hoà ngẩng mặt.

Thái Vĩ Dân hư vinh nhưng không váng đầu. Gã ta biết vinh quang này không thuộc về chính gã ta, chỉ bởi vì lão đại của gã ta tên Lý Dục Thần!

Gã ta cực kỳ cảm khái, đi theo đúng người quan trọng nhường nào!

Cả đời người, có đôi khi bất luận cố gắng đến mức nào cũng không bằng một lần lựa chọn chính xác.

Nếu ban đầu ở trường đấu chó, gã ta lựa chọn tin tưởng Sáu Sẹo, hoặc sau này chọn tiếp tục đi theo Lâm Thiếu Hằng, hậu quả ấy… Thái Vĩ Dân thậm chí không dám nghĩ tới.

Thái Vĩ Dân quyết định, về sau phải làm thật tốt, báo đáp sự tin tưởng của Lý Dục Thần.

Trong chuyến đi thành phố Long lần này, gã ta không cống hiến nhiều, lại học được rất nhiều thứ, kiến thức phong cách làm việc của đại lão chân chính.

Gã ta tin tưởng, thành tựu tương lai của lão đại của mình sẽ vượt xa những kẻ được gọi là chúa tể một vùng này.

Khi mà hết thảy đều tiến triển thuận lợi, Lang Dụ Văn và Mã Sơn đang chuẩn bị quay về thành phố Hoà.

Đột nhiên phát sinh một việc khiến tất cả cố gắng của bọn họ tại thành phố Long gần như đổ xuống sông xuống biển…

Bình Luận (0)
Comment