Chương 279
“Tiểu Lý, rốt cuộc vừa rồi sao cậu làm được vậy?”
“Gì cơ?”
“Quân bài đó đấy! Chị biết cậu đổi bài của Đầu Húi Cua, chị Mai đây lăn lộn nhiều năm rồi chưa từng thấy thiên thuật nào cao siêu như vậy”.
“Đây không phải thiên thuật”.
“Vậy thì là gì?”
“Tiên thuật!”, Lý Dục Thần nói.
Chị Mai giả vờ tức giận bĩu môi: “Không nói thì thôi”.
Lý Dục Thần nhún vai: “Chị không tin thì tôi cũng hết cách”.
Chị Mai thở dài: “Thôi vậy, chị biết quy tắc của Thiên Môn, xem như chị nhiều chuyện”.
Họ không quay lại quán cơm Thân Dân mà đến cửa tiệm làm đẹp đối diện.
Lúc này Lý Dục Thần mới biết cửa tiệm này cũng do chị Mai mở.
Thảo nào ngày nào bà ta cũng đi làm tóc, làm đẹp.
Chị Mai cho nhân viên trong cửa tiệm nghỉ phép, đóng cửa.
Chị Mai lấy ba triệu ra đưa cho Lý Dục Thần, nói: “Chúng ta chia đều, mỗi nhà một nửa, cậu không chê ít chứ?”
Lý Dục Thần lấy năm trăm ngàn ra: “Đã nói là tôi lấy hai triệu rưỡi tệ thôi, còn lại đều thuộc về chị”.
Chị Mai khẽ cười, cũng không khách sáo nữa.
“Chị Mai, chị đã nghĩ đến việc gài Sáu Sẹo từ lâu rồi à?”, Lý Dục Thần hỏi.
Chị Mai cười nói: “Nếu không cậu nghĩ chị đến chỗ gã ta chơi mạt chược làm gì?”
Ông chủ Vương nói: “Đàn em của Sáu Sẹo thu không ít tiền bảo kê của chúng tôi, hôm nay xem như lấy cả vốn lẫn lời”.
Lý Dục Thần mỉm cười.
Người ta thu tiền bảo kê đến tận sáu ngàn?
Chị lại lấy của người ta sáu triệu.
Chị gọi đây là tiền lãi à?
Sư phụ Vinh nói: “Loại người như Sáu Sẹo giữ lại cũng chỉ là tai họa, chúng ta coi như trừ hại cho dân, cướp của giàu chia cho người nghèo”.
Tiểu Dương nói: “Hôm nay nên dùng một dao giải quyết gã ta luôn”.
Ông chủ Vương cười nói: “Gã ta vay nặng lãi bốn triệu của anh Hải, anh Hải là người khá tàn ác, nếu gã không trả được thì chết chắc”.
Chị Mai nhíu mày: “Mọi người đừng xem thường Sáu Sẹo, đằng sau gã ta là cậu chủ nhà họ Tra ở Hải Thành – Tra Minh Huy, anh Hải chưa chắc dám động vào gã ta”.
“Nhà họ Tra lợi hại thế sao?”, Tiểu Dương khinh thường nói, còn giơ con dao trong tay lên: “Cho hắn mấy dao, xem hắn còn dám kiêu ngạo không”.
“Cậu gì hiểu cái quái gì”, sư phụ Vinh nói: “Nếu mấy đại tộc này sợ con dao quèn của cậu thì công ty của họ đã phá sản từ lâu rồi”.
Chị Mai nhìn Lý Dục Thần nói: “Chuyện hôm nay sẽ không kết thúc như vậy, Sáu Sẹo chắc chắn sẽ quay lại báo thù. Chúng tôi thì không sao, cùng lắm là rời đi, cậu định thế nào?”