Dịch: Pinkylee.
Lúc nữ sinh đi qua hành lang lớp học, thu hút quay đầu của nam sinh, làn da của trắng hồng, tóc cùng con người đều đen nhánh, khuôn mặt cũng đẹp, thân hình cũng đẹp, khí tức cũng đẹp, đều giống như quái vật đến lãnh đạo thế giới. tay của nữ sinh ấn lên khuôn mặt vẫn luôn nhìn cô, năm ngón tay dùng sức: "Chưa thấy qua con gái sao? Anh ấy ở đâu?" không cần nói tên, ai cũng biết anh ấy trong miệng nữ sinh đó là ai.
Người bị nữ sinh túm mặt nói không ra lời, chỉ là dùng ngón tay chỉ hướng phòng học, nữ sinh đem cậu ta ấn lên tường rồi đi vào phòng học, vừa nhìn liền thấy người trong góc trong cùng, chỉ có một mình anh ngồi trong cùng, vị trí các bạn học khác cách khá xa, anh ở nơi yên tĩnh đến không tự nhiên.
Nữ sinh chân giẫm lên bàn học, đá bàn học qua, lúc sắp đụng ngực nam sinh, anh dùng sách trong tay chặn lại. anh không ngẩng đầu lên, tầm mắt đặt trong sách.
"Là anh đem váy của tôi ném hết?"
"Ừ, là tôi." Chuông lên lớp vang lên, nam sinh đem bàn học đá trở về vị trí cũ: "Chuyện cô muốn biết đã biết, trở về lớp cô đi." Nữ sinh lại lần nữa đá qua: "Anh đem váy tôi vừa mua cũng ném chung, muốn gì hả?" nữ sinh nằm bò trên bàn học, ngón tay gãy yết hầu anh đến cằm, nhìn mặt anh hoàn mỹ đến mức người ta muốn cắn: "Anh thật sự đem váy tôi ném đi rồi sao, hay là lấy đi làm chuyện khác? Lẽ nào anh có sở thích biến thái không nói cho tôi biết, vậy thì không được, giữa vợ chồng không phải nên thành thật đối đãi sao?"
"Cái đó, đã lên lớp rồi." giọng nói yếu ớt của thầy giáo vang lên, một người là hội trưởng học sinh, một người là con hiệu trưởng, ông thật sự không trưng ra được tôn nghiêm của giáo viên cần có. Nữ sinh đứng dậy: "Thầy ơi, em xử lý chút chuyện, không để ý em làm trễ của thầy vài phút chứ." Nam sinh cũng đứng dậy, anh đẩy cửa sổ bên cạnh ra, đem nữ sinh ôm lấy rồi ném ra ngoài: "Sự việc đã giải quyết xong, có thể lên lớp rồi."
"Được, được rồi."
Tuy chỉ là lầu 1, nhưng mông chạm đất cũng sẽ xảy ra cảm giác đau, nữ sinh đứng lên, nhìn vào lóp học, quyết định lần nữa tìm thời gian, trước khi đi, tay cô bám vào cửa sổ, nam sinh liếc mắt, tay đặt lên tai phải, nhưng âm thanh chói tai vẫn khiến nam sinh nhẹ nhíu mày. Nụ hôn của nữ sinh cách cửa sổ thủy tinh, rời đi.
Màn đêm buông xuống, nữ sinh đang chuẩn bị đi khỏi văn phòng hội trưởng nhìn thấy ánh sáng ở thao trường từ trong cửa sổ, có điều vị trí của cô chỉ có thể nhìn thấy ánh sáng, cái khác cũng không nhìn thấy, thế là cô xách mấy cái váy hôm nay mới mua đi xuống lầu, lần này nữ sinh muốn đem váy đặt ở nơi an toàn hơn mới được.
Về trách nhiệm của hội trưởng vẫn là không chuyện nào mà không biết, nữ sinh trước khi trở về phòng ký túc thì đi đến thao trường, ánh sáng hóa ra là một ngọn nến, có một cô gái đang xấu hổ đứng trong vòng tròn nến đỏ, người đối diện cô cầm hoa. Thời kỳ đó, nến và hoa đã xem như là chuyện lãng mạn. nữ sinh từ ngực lấy ra điếu thuốc đặt trên môi, tiếng bật lửa kinh động đôi tình nhân, bọn họ đồng thời quay đầu lại nhìn nữ sinh, có chút khẩn trương: "Hội trưởng, chúng em sẽ lập tức thu dọn."
Nữ sinh không ngừng bật lửa, nhưng bật lửa cứ bật ra tia lửa, không có bất cứ phản ứng nào, cô ném bật lửa đi, tay cầm thuốc vung vung: "Hai người tiếp tục, chỉ là trước tiên cho tôi mượn lửa chút."
"Chị, chị cứ dùng đi, em thấy bọn em vẫn là nên đi trước." bọn họ nhanh chóng rời đi.
Nữ sinh khom xuống cầm một cây nên châm thuốc, ngửa đầu lên với ánh trăng nhả khói thuốc ra, ánh trăng, ánh sáng khói thuốc cứ lập lờ lập lờ, soi lên khuôn mặt xinh đẹp của cô, gió đêm quá dễ chịu, dễ chịu đến khiến người ta không muốn động đậy, thế là cô đem túi đựng váy kê dưới mông ngồi xuống, một tay chống ở phía sau, yên lặng nhìn ánh nến, cô có chút muốn thấy một người. một điếu thuốc nhanh chóng hút hết, cô nghe thấy tiếng bước chân, nghiêng đầu qua, có người đang hướng về phía cô đi, không cần chiếu rõ, chỉ cần nhìn dáng người cũng biết là ai, nam sinh càng đi càng gần, đá ngọn nến dưới chân anh ta, hình trái tim bị phá vỡ.
"Như vậy anh cũng tìm thấy tôi." Nữ sinh vứt đầu thuốc, nam sinh ngồi xổm xuống. nữ sinh tiếp tục nói: "Vừa hay, chuyện cái váy tôi vẫn chưa..." nam sinh liền thô bạo như vậy hôn nữ sinh, tay cô túm gáy của anh, anh phủ lấy eo cô, nụ hôn nhiệt liệt kéo dài một phút mới kết thúc. Nam sinh bế nữ sinh dậy, nhìn túi bên dưới: "Đây là cái gì."
"Váy mới mua."
Tay nam sinh thả lỏng, nữ sinh từ trên người nam sinh nhảy xuống, khoanh tay: "Anh muốn biểu đạt cái gì, tôi mặc váy rất khó coi?"
Anh không trả lời câu hỏi cô: "Cô chỉ cần nhớ không được mặc váy."
"Tôi cự tuyệt."
"Cự tuyệt cự tuyệt của cô."
"Thân thể là của tôi." Cô kiễng mũi chân, nằm bò trên vai trái anh rồi nói nhỏ với anh: "Quản quá nhiều với anh cũng không ích lợi."
"Vậy thì cô sai rồi, thân thể của cô là của tôi."
"Lần trước thua thì tôi gả cho anh, lần này nếu như anh thua, anh có thể cống hiến chút gì đó không?"
"Tôi càng muốn biết cô còn có cái gì có thể thua cho tôi."
Nữ sinh suy nghĩ, dường như nghĩ đến chủ ý hay gì đó: "Lần này thua, chúng ta sẽ ở thao trường tìm một nơi làm thế nào, nói không chừng có thể mang thai cho anh đứa con." Lời nói của cô nghe như đang đùa giỡn, anh nhìn cô một cái, không nói gì, chân đang muốn đem túi trên đất đá sang ngọn nến, chân nữ sinh sắp đè chân anh: "Không nói tôi biết nguyên nhân, tôi vẫn cứ mua."
"Nguyên nhân? Cô không bằng đi hỏi hai chân cô đi." Tay anh xoa chân cô: "Hai chân này của tôi càng lúc càng dễ động, là muốn để người đàn ông nào ngoài tôi ra nhìn thấy phong cảnh bên trong?"
"Bản thân tôi hiểu rõ."
Lực đạo trên tay nam sinh tăng lên: "Cô hiểu rõ? Lão tử tuần trước thì phát hiện cô đi ba lần, chỉ là đem váy cô ném đi, chút trừng phạt này cô không nên có ý kiến mới đúng." Tay nữ sinh phủ lên mu bàn tay nam sinh, ngón tay luồn vào kẽ tay của anh: "Làm sao đây, tính chiếm hữu của anh khiến tôi động lòng rồi." cô ôm lấy anh, anh hôn khóe mắt cô: "Tất cả phong cảnh của cô đều là của tôi, ai nhìn cũng không được."
Chân nữ sinh hướng ra sau đá nhẹ, túi giấy lăn sang ngọn nến, từ từ cháy lên.
"Thành thật chút, nói câu anh rất yêu tôi không được sao?" nụ cười nơi khóe miệng cô thấm ướt ánh trăng.
"Đừng được một tấc tiến thêm một thước." vẻ mặt của anh như mưu sát đêm đen.
Ánh lửa càng lúc càng sáng, càng lúc càng đong đưa, dáng vẻ bọn họ chồng lên trên mặt đất, giống yêu lại giống ma.