Khi nhìn thấy những bức ảnh do người qua đường chụp, fan của Tần Phạn đều phát điên ——
Hóa ra nửa ngày trời, gu của tiên nữ không chỉ đơn giản là tiểu thổ cẩu, mà còn là phi chủ lưu (lập dị)!
Thực ra bức ảnh chụp rất đẹp, cảm giác không khí rất mạnh, dưới ánh mặt trời mờ ảo, một nửa ánh sáng đổ bóng lên người hai người.
Người đàn ông một tay ôm cô gái lộ cả khuôn mặt trái xoan, hơi cúi đầu, trán chạm trán với cô, cái ôm ghì chặt đặc biệt thân mật ngọt ngào.
Đôi môi xinh đẹp của cô gái hơi chu lên, như đang đòi hôn, mà ngón tay
thon dài trắng nõn của người đàn ông vừa đúng lúc câu ở bên tai, giây tiếp theo là muốn gỡ khẩu trang xuống.
Bức ảnh vô cùng vô cùng ngọt ngào, bóng dáng người đàn ông cao ráo
thanh tú, chỉ là mái tóc màu xanh bạc kia dưới ánh mặt trời đặc biệt phô trương làm càn, như thiếu niên tính tình ngang ngược kiêu ngạo khó thuần.
Thế nhưng dù chụp có đẹp đến mấy cũng không thay đổi được việc, tiên nữ không vương khói lửa phàm tục trong lòng fan lại chọn một người đàn ông lập dị, hoàn toàn thất vọng.
Trong lòng họ, Tần Phạn có thể yêu đương, nhưng đối tượng yêu đương thế nào cũng phải xứng đôi với tiên nữ, dù không phải tiên tử thì cũng phải là người đàn ông đỉnh cấp chất lượng cao.
Minh tinh nam làm màu tóc này là cool boy, nhưng nam giới trong hiện thực không có nhan sắc của minh tinh nam thì chính là lập dị!
Đặc biệt là fan đã nhận định bạn trai Tần Phạn thuộc tính tiểu thổ cẩu,
bây giờ tiểu thổ cẩu cộng thêm lập dị, trong phút chốc, tâm lý đều sụp đổ.
Thế là, liên quan đến không ít fan có tick V (fan lớn) đều tỏ vẻ không chấp nhận được, tuyên bố thoát fan.
Nếu trước đây chỉ là miệng nói muốn thoát fan dọa Tần Phạn, thì bây giờ đều đã chuyển thành hành động.
Fan Tần Phạn thoát fan diện rộng
Tần Phạn khi nào chia tay
Bạn trai bí ẩn lập dị của Tần Phạn
Ba cái hot search, trực tiếp chiếm trọn toàn bộ độ hot của tin tức hôm nay.
Phía dưới ngoài fan ra còn có quần chúng ăn dưa xem náo nhiệt —— “Chỉ có tôi thấy bức ảnh này tuyệt đẹp sao? Tuyệt mỹ.”
“Còn có màu tóc này nữa, gieo hạt giống (muốn thử), ngày mai bảo bạn trai tôi cũng đi nhuộm!!!”
“A a a, gương mặt này của Tần Phạn thật sự quá đỉnh, ảnh chụp qua đường cũng không hề có tỳ vết!”
“Bạn trai cô ấy dù đeo khẩu trang cảm giác cũng rất đẹp trai nha, lông mi nhìn nghiêng thật dài, đỉnh của chóp.”
“Màu tóc thần tiên gì đây, quá ngầu, tiểu chó săn kiêu ngạo khó thuần mãi đỉnh.”
Fan hoàn toàn không nghe lọt lời khuyên của người qua đường ——
“Lầu trên là thủy quân nhà trai mời đến phải không, lời nói dối như vậy cũng nói ra được, nếu thật sự đẹp trai, sao ra đường đều đeo khẩu trang,
lại không phải minh tinh nam, lớn lên xấu mới không dám lộ mặt.”
“Đúng vậy đúng vậy, Tần Phạn nữ minh tinh này còn dám lộ mặt, anh ta một người ngoài giới sợ cái gì!”
“Các người biết cái gì gọi là sát thủ khẩu trang không? Mỉm cười jpg.” “Tiểu thổ cẩu phối với màu tóc này gọi là lập dị.”
“Tôi không thể chấp nhận được, @Tần Phạn, mau chia tay!!!” “@Tần Phạn, tiên nữ xinh đẹp mắt nhìn đều không được à?”
“Tại sao lại chọn tiểu thổ cẩu như vậy a a a a, quê mùa quá, thật sự quá quê mùa, tôi không chấp nhận được.”
“Tần Phạn hôm nay chia tay chưa, chưa. Hơn nữa còn khoe ân ái lên hot search a.”
“Hôm nay là tiểu thổ cẩu lập dị?”
“Mệt mỏi, thoát fan.” “Tôi cũng……”
“@Tần Phạn, không chia tay tôi cũng thoát fan.”
“@Tần Phạn cô có phải chỉ muốn đàn ông không cần fan không?”
“……”
Rất nhiều fan kêu gào thoát fan, sau đó rất nhiều người qua đường cùng với fan qua đường của Tần Phạn đều đến khuyên can, đương nhiên còn
có người nhân cơ hội đến đục nước béo cò là fan của đối thủ ——
“Tiểu thổ cẩu gì chứ, đây rõ ràng là tiểu chó săn kiêu ngạo khó thuần!”
“Fan có thể đừng mang thành kiến được không, thật sự rất đẹp trai mà, rất xứng đôi.”
“……”
Thậm chí ngay cả cô gái đăng bức ảnh lên cũng nói trong fan club:
【 Mặc dù không tháo khẩu trang, nhưng cảm giác cho người ta thật sự rất đẹp trai rất có khí chất, lúc đó rất nhiều cô gái đều đến xin số điện
thoại anh ấy. 】
Nhưng tư duy cố định của fan chính là tiểu thổ cẩu, bây giờ lại thêm cái
tên lập dị, bất kể là chó gì, đều không xứng với chị tiên nữ nhân gian trong lòng họ.
Chỉ cần không thật sự xuất hiện trước mặt họ, họ đều sẽ không tin tưởng bạn trai bí ẩn của Tần Phạn thật sự đẹp trai.
**
Vào lúc ban đêm, trong phòng khách của phòng tổng thống.
Tưởng Dung bay suốt đêm từ Bắc Thành đến Nguyên Thành, đến thẳng khách sạn của Tần Phạn.
Tần Phạn lười biếng dựa vào sô pha, trên người khoác chiếc áo khoác
của Tạ Nghiên Lễ, hơi thở mát lạnh thấm vào giữa hô hấp, khiến cô nhịn
không được cọ cọ.
Tưởng Dung bên cạnh liếc nhìn cô một cái, lại nhìn một cái, cuối cùng không nhịn được, dúi màn hình cứng nhắc đến dưới mí mắt cô: “Hoàn
hồn đi!”
“Xem rồi.” Tần Phạn nghĩ đến những lời nhắn của fan, nhướng mi, “Như vậy cũng tốt.”
“Tốt cái gì mà tốt!” Tưởng Dung thiếu chút nữa một hơi không lên nổi, kinh hãi nhìn Tần Phạn, bây giờ rất nhiều fan thoát fan, cô lại có thể nói ra chữ tốt này.
Tần Phạn rụt người vào trong áo khoác, lông mi khẽ run, giọng điệu hạ
thấp vài phần: “Chị Tưởng, thật ra em cũng vừa mới biết, thì ra hình tượng ‘tiên nữ không vương khói lửa phàm tục’ trong tư duy của họ lại ăn sâu bén rễ như vậy.”
Ăn sâu bén rễ đến mức ảnh hưởng đến phán đoán của họ về người bên cạnh mình.
Cảm thấy tiên nữ thì nên xứng với một nửa kia thế nào, một khi không phù hợp với mong muốn của họ, thậm chí càng ngày càng lệch đi, rất
nhanh sẽ bạo động.
Tưởng Dung bình tĩnh lại, lẳng lặng nghe giọng nói trong trẻo như nước suối róc rách của cô.
Tần Phạn: “Khoảng thời gian này nhận được kịch bản, tính hạn chế quá lớn, hoặc là tiên nữ, hoặc là mỹ nhân, về cơ bản đều là loại nhân vật tương tự này.”
“Đây là một chuyện rất đáng sợ, cứ thế này sự nghiệp diễn xuất của em rất nhanh sẽ phải dừng lại.”
Ban đầu Tần Phạn cũng không nghĩ kỹ tại sao nhiều kịch bản tìm đến
như vậy mà nhân vật đều đơn điệu thế, cô còn tưởng là do mình đóng phim quá ít, nên các đạo diễn đều chưa yên tâm dùng cô.
Lần này fan làm ầm ĩ một phen, khiến Tần Phạn bừng tỉnh ngộ: Thì ra hình tượng cô tạo cho người ta đã cố định rồi.
Tưởng Dung cũng không phải quản lý không nghe lọt tai lời nói, khoảng thời gian này cô cũng đang suy nghĩ về vấn đề này, nhưng phản ứng không nhanh bằng Tần Phạn.
Bây giờ bị Tần Phạn nói một câu, cũng bừng tỉnh ngộ.
Cô như có điều suy nghĩ điểm điểm màn hình: “Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?”
Tần Phạn tùy ý nói: “Nên làm gì thì làm nấy thôi, dù sao em đã sớm
công khai chuyện có bạn trai rồi, không cần thiết cả ngày đi theo làm rõ.”
Fan tuy rằng làm ầm ĩ trên Weibo, nhưng người qua đường lại thương cảm cô, một đợt duyên qua đường.
Hơn nữa cô cũng không phạm pháp cũng không trái đạo đức, phải cùng chồng mình ra phố vui chơi cho tốt, thì sao chứ?
Ai cũng không quản được.
Tưởng Dung tán thành: “Dù sao rất nhanh sẽ có hot search khác đè xuống, xử lý lạnh cũng tốt.”
Nếu nữ minh tinh ngày nào cũng vì chuyện yêu đương lên đầu đề, còn các loại làm rõ, càng giống như mua hot search vậy.
Một chút việc là làm rõ tới làm rõ lui, cũng kéo thấp đẳng cấp. Nữ diễn viên, được chú ý vẫn là tác phẩm làm trọng.
Tưởng Dung vừa định liên hệ Bộ phận Quan hệ công chúng để hạ nhiệt hot search một cách hợp lý, lại phát hiện, độ hot đã hoàn toàn giảm xuống rồi.
Tần Phạn mím môi: “Chắc là thư ký Ôn làm.”
Đó cũng là Tạ Nghiên Lễ phân phó.
Tần Phạn nghĩ đến hôm nay đầu óc nóng lên, thiếu chút nữa công khai Tạ Nghiên Lễ.
Nếu khẩu trang anh kéo xuống, đại khái Weibo hôm nay chắc phải sập trực tiếp rồi.
Dù sao thì, anh là Tạ Nghiên Lễ mà.
Tưởng Dung lẩm bẩm: “Tạ tổng sao lại đột nhiên hạ hot search, chẳng lẽ đoán được suy nghĩ của em.”
“Chẳng lẽ không muốn bị người ta nói là tiểu thổ cẩu lập dị chứ?” Tần Phạn người khẽ.
**
Lúc này, trong phòng tổng thống cuối dãy cùng tầng lầu. Về cơ bản cấu trúc giống hệt phòng Tần Phạn đang ở.
Lúc này Tạ Nghiên Lễ thần sắc nhàn nhạt, ngồi ngay ngắn trên chiếc ghế bên cạnh cửa sổ sát đất, không có bất kỳ cảm giác kiêu ngạo khó thuần nào, thanh lãnh tự phụ như vầng trăng thượng huyền giữa đêm tối, cao
cao tại thượng nhìn xuống chúng sinh.
Thư ký Ôn nơm nớp lo sợ đứng một bên: “Tạ tổng, độ hot đã giảm xuống rồi ạ.”
“Ừm.” Tạ Nghiên Lễ từ môi mỏng bật ra một chữ lạnh lùng.
Ánh mắt thư ký Ôn liếc đến túi hạt dẻ rang đường đã nguội ngắt trước mặt Tạ tổng, vẫn không nhịn được, thấp giọng hỏi: “Nếu sếp muốn công
khai, tại sao không nói cho phu nhân biết ạ?”
“Có lẽ phu nhân cũng lo lắng sếp không muốn công khai thì sao.” “Giữa vợ chồng, vẫn là nên giao tiếp nhiều hơn.”
Thư ký Ôn suy nghĩ từ ngữ thích hợp, tránh cho Tạ tổng cho rằng anh ta đang dạy cấp trên cách làm việc.
Ngón tay dài của Tạ Nghiên Lễ thờ ơ v**t v* chuỗi Phật châu màu xanh nhạt tròn trịa thông thấu, cảm nhận xúc cảm kinh văn trên đó.
Ngay lúc thư ký Ôn cho rằng Tạ tổng sẽ không trả lời câu hỏi của anh ta,
Trong căn phòng trống trải có phần tịch liêu vang lên giọng nói lãnh đạm của người đàn ông: “Cô ấy muốn làm một diễn viên.”
Thư ký Ôn đầu tiên là ngây người một giây —— Sau đó mới phản ứng lại là Tạ tổng đang nói chuyện. Nhưng mà, giữa việc này có liên hệ gì sao?
Tạ Nghiên Lễ tự nhiên sẽ không giải thích với thư ký Ôn, chỉ tùy ý phẩy tay: “Không có việc gì thì ra ngoài đi.”
Thư ký Ôn chỉ có thể đáp: “Vâng ạ.”
Rất nhanh, phòng khách rộng lớn liền chỉ còn lại một mình Tạ Nghiên Lễ.
Mãi cho đến khi ‘tít’ một tiếng, âm thanh thẻ phòng được quẹt vang lên đột ngột.
Tạ Nghiên Lễ vốn đang nhìn ra ngoài cửa sổ chậm rãi quay người lại, đập vào mắt là bóng dáng một cái đầu nhỏ thò vào từ cửa.
Đôi mắt đào hoa xinh đẹp linh động của Tần Phạn nhìn ngó khắp nơi, rất nhanh nhìn thấy mái tóc màu xanh bạc quen thuộc trước cửa sổ sát đất,
tức khắc đôi mắt cong lên, “Tạ tổng, là anh gọi phục vụ đặc biệt sao?” Tạ Nghiên Lễ: Bà Tạ lại đang chơi trò gì nữa đây.
Tần Phạn quấn mình kín mít đi vào, sau khi đóng cửa lại, rón rén đi về phía Tạ Nghiên Lễ, như đang làm kẻ trộm vậy.
Tạ Nghiên Lễ cứ thế nhìn cô diễn.
Mãi cho đến khi Tần Phạn đi đến trước mặt anh, ngẩng đầu nhìn gương mặt ưu việt xuất chúng kia của anh.
Tần Phạn mặc chiếc áo khoác lông dê trông rất dày dặn, như một con gấu tròn vo, càng làm nổi bật gương mặt nhỏ nhắn tinh xảo kia.
Tạ Nghiên Lễ cụp mắt nhìn cô, bỗng nhiên khóe môi bật ra một tiếng cười nhàn nhạt: “Phục vụ đặc biệt của gấu nâu à?”
“Ăn thịt người không?” Tần Phạn: “……”
Gấu nâu gì chứ?
Gã đàn ông chó má này có chút thẩm mỹ nào không, đây là kiểu áo khoác thịnh hành nhất năm nay đó được không!
Thôi, cô không đến đây để so đo với anh chuyện nhỏ nhặt về thẩm mỹ, vừa hay làm mù mắt chó của anh luôn.
Tần Phạn trước mặt Tạ Nghiên Lễ cởi chiếc áo khoác kia ra.
Áo khoác theo bờ vai mảnh khảnh của người phụ nữ trượt xuống, rơi mạnh xuống tấm thảm trải sàn, phát ra tiếng động nặng nề.
Ánh mắt xưa nay luôn bình tĩnh không gợn sóng của Tạ Nghiên Lễ, khi chạm đến trang phục bên trong của Tần Phạn, cuối cùng cũng tiết lộ ra
một tia cảm xúc.
Chỉ thấy Tần Phạn bên trong lại mặc bộ váy đồng phục, thậm chí còn nhiều hơn hai chiếc tất dài màu trắng so với lúc nhìn thấy ngày hôm qua, càng tôn lên cẳng chân thon thẳng xinh đẹp.
Lúc đặt chân xuống đất, đôi chân dài hơi khép lại, một đôi mắt ngấn
nước ngây thơ nhìn anh, nhìn từ trên xuống dưới: “Để em nghĩ xem nên bắt đầu ăn từ đâu.”
Kéo dài giọng điệu, vừa ngọt vừa mềm, lại dài lâu quyến rũ, cô như một con nữ quỷ giả vờ thanh thuần, thân mình mềm mại không xương leo lên vòng eo rắn rỏi mạnh mẽ của người đàn ông, thăm dò bên bờ vực nguy
hiểm.
Tạ Nghiên Lễ không động đậy, tùy ý để cô leo lên người mình, giọng nói chưa biến: “Bà Tạ chuẩn bị khai vị từ đâu……”
Thoáng dừng lại, cuối cùng duỗi tay ấn cô lên trước cửa sổ sát đất, áp sát vào tấm lưng ấm áp của cô, hai tay theo tấm kính, úp lên mu bàn tay cô.
Môi mỏng khẽ chạm lên vành tai cô, nói nhỏ: “Tùy em thưởng thức.”
Tần Phạn vừa cúi đầu rất nhanh nhìn thấy ánh đèn lấp lánh trên tầng lầu đối diện, thậm chí còn có người đang nhìn về phía này.
“Đừng, sẽ bị nhìn thấy……”
Cô không ngờ Tạ Nghiên Lễ lại trực tiếp như vậy, không xem địa điểm là gì sao!!!
Thế nào cũng phải vào phòng ngủ trên giường, sau đó kéo rèm lên chứ.
Cô không muốn vừa xuống khỏi tiêu đề tin tức giải trí lại lần nữa xông lên tiêu đề tin tức xã hội đâu.
Đã là 9 giờ tối, đèn neon bên ngoài lan tràn khắp con phố, người qua lại tấp nập phía dưới, không chỉ người ở đối diện có thể nhìn thấy họ, thậm
chí người đi đường dưới lầu ngẩng đầu lên cũng có thể nhìn thấy họ.
Chiếc gương toàn thân bên cạnh phản chiếu hình ảnh hai người ôm nhau lúc này, đặc biệt rõ ràng.
Người phụ nữ mặc chiếc áo sơ mi trắng và váy dài khiến người ta muốn xé rách, lúc này vạt váy vì động tác của cô mà kéo lên trên, ẩn hiện lộ ra đôi đùi trắng nõn thon thả, vì phòng khách trống trải tịch liêu này tăng thêm vài phần ấm áp hoa lệ.
Tạ Nghiên Lễ không để cô quay đầu lại.
Không biết qua bao lâu, giọng nói thanh đạm của anh nhuốm vẻ khàn khàn, mới nói cho cô biết: “Là kính một chiều.”
Người bên ngoài dù có đứng ngoài cửa sổ cũng không nhìn rõ lắm. Tần Phạn hơi thở treo lơ lửng cuối cùng cũng hoàn toàn buông xuống. Quả nhiên, cô vẫn chưa phóng khoáng bằng Tạ · đại chó săn.
Tạ tổng không hổ là Tạ tổng, lúc nào cũng có thể làm người ta bất ngờ.
……
Đợi trở lại giường, Tần Phạn nhìn đồng hồ, vừa đúng 0 giờ đêm.
Tạ Nghiên Lễ từ phòng tắm đi ra, mái tóc màu xanh bạc dính nước, hỗn
độn rủ trên trán người đàn ông, người đàn ông vốn thanh quý tự chủ tức khắc nhuốm vẻ tùy ý phóng khoáng.
Khiến người ta càng thêm không rời mắt được, Tần Phạn bỗng nhiên vươn đôi tay về phía anh: “Ôm một cái.”
Hiếm khi thấy Tần Phạn làm nũng như vậy, đôi mày thanh tú của người đàn ông khẽ nhướng lên.
Nghĩ đến màn tặng quà đến cửa của cô hôm nay, Tạ Nghiên Lễ ném khăn tắm lên giá, cất bước về phía Tần Phạn.
“Để ý món đồ sưu tầm nào?”
“Phỉ thúy, kim cương, hay là túi xách……”
Không đợi Tạ Nghiên Lễ nói xong, Tần Phạn cũng đã vùng ra che miệng anh lại, trừng đôi mắt trong veo tức giận nói: “Trong lòng anh, em là loại phụ nữ vì mấy thứ này mà bán đứng thân thể sao!”
Tạ Nghiên Lễ thấy gương mặt nhỏ nhắn của cô không vui: “Tháng sau ở
Bắc Thành có buổi đấu giá, vật phẩm áp trục là một chiếc bình hoa chạm rỗng màu hồng phấn, không phải em thích sưu tầm bình hoa sao.”
Tần Phạn ngoài phỉ thúy châu báu ra, còn thích sưu tầm các loại bình
hoa sứ xinh đẹp, tầng lầu phòng để đồ trong nhà đã dành riêng ra một gian để đặt tất cả bình hoa của cô, thỉnh thoảng lấy ra dùng.
Lúc này nghe Tạ Nghiên Lễ nhắc tới chiếc bình hoa này, tức khắc mắt sáng rực lên.
Bình hoa chạm rỗng màu hồng phấn, cô không có!
Quá mức quý hiếm, không ngờ lại xuất hiện ở Bắc Thành.
Đôi mắt diễm lệ của Tần Phạn nhướng lên, thuận tay v**t v* xương cổ
tay Tạ Nghiên Lễ, nhét mình vào lòng anh, hướng về phía anh cười đến phong tình quyến rũ: “Tạ tổng, còn muốn phục vụ không?”
Tạ Nghiên Lễ ấn cô lên giường, sau đó thong thả ung dung che người cô lại: “Không cần.”
Tần Phạn: “……”
???
Người đàn ông này luôn không làm theo lẽ thường thật phiền nha nha nha nha!
Cô ánh mắt dời xuống, vô cùng nghiêm túc hỏi: “Anh không được à?”
“Nghe nói nhuộm tóc sẽ ảnh hưởng chức năng phần cứng, nhưng cũng không nhanh như vậy liền có cảm giác chứ.”
Phải dùng thuốc nhuộm tóc độc hại cỡ nào chứ?
Tạ Nghiên Lễ nhoài người tắt đèn tường đi, sau đó cách chăn ôm người
phụ nữ nói năng lung tung vào lòng: “Ngày mai bảo thư ký Ôn mang cho em hai quyển sách.”
Đây là đang châm chọc cô không có văn hóa!
Tần Phạn cắn anh một cái, cánh môi áp lên xương quai xanh của người đàn ông lẩm bẩm một câu: “Khắc nghiệt!”
Tạ Nghiên Lễ: “Ngày mai không quay phim?”
Tần Phạn hừ nói: “Quay chứ~”
Khóe môi giấu trong lòng anh lại không khỏi hơi nhếch lên, thì ra là sợ cô ngày mai không dậy nổi.
Thật chu đáo nha.
Trước khi ngủ, Tần Phạn luôn cảm thấy mình quên mất cái gì đó.
Mãi đến lúc sắp ngủ thiếp đi, cô v**t v* nắm chặt ngón tay người đàn ông nói: “Cảm ơn.”
Người khác không biết, nhưng Tần Phạn lại có thể cảm nhận được, Tạ Nghiên Lễ bảo thư ký Ôn hạ nhiệt độ tin tức là vì cô, mà anh không công
khai cũng là vì cô.
Bỗng nhiên trong khoảnh khắc, tâm ý tương thông.
**
Ngắn ngủi mấy ngày, fan nháo cũng nháo rồi, lăn lộn cũng lăn lộn rồi, nhưng vô dụng.
Tần Phạn vẫn cao giọng khoe ân ái trên Weibo.
Nội dung Weibo đăng mỗi ngày đều là đại chó săn màu xanh bạc chuẩn bị gì cho cô.
Ăn uống vui chơi quay phim, vui vẻ vô cùng.
Tạ Nghiên Lễ trong khoảng thời gian này gần như ngày nào cũng đến
xem Tần Phạn quay phim, sau này đạo diễn Tống nhận ra vị này, thiếu chút nữa kinh ngạc rớt cả tròng mắt.
Nhưng toàn bộ đoàn phim cũng chỉ có đạo diễn Tống trước đây từng gặp
riêng Tạ Nghiên Lễ trong bữa tiệc rượu, những người khác đều chưa từng gặp, tự nhiên không thể liên hệ người đàn ông tính tình ngang ngược kiêu ngạo khó thuần này với Tạ Phật tử vô tình vô dục, đoan
chính giữ lễ trong lời đồn được.
Có đạo diễn Tống giúp che giấu, Tạ Nghiên Lễ ở đoàn phim thông suốt không bị cản trở.
Cuối cùng hôm nay, vì Tần Phạn mấy ngày nay đuổi tiến độ quá mệt, không thích ăn cơm, liên quan đến đồ ăn nhà hàng đặt trước cũng không đụng mấy miếng.
Tạ Nghiên Lễ hiếm khi tự mình xuống bếp, làm mấy món ăn mang tới.
Lúc nghỉ trưa, Tần Phạn ngồi trên ghế nghỉ mở hộp cơm ra, màu sắc món ăn bên trong khác hẳn so với trước đây, ngược lại giống lần trước
Tạ Nghiên Lễ làm. “Anh làm?”
Tạ Nghiên Lễ đưa đũa cho cô, vân đạm phong khinh đáp một tiếng.
Tần Phạn ăn một miếng, sau đó khe khẽ thở dài: “Anh sắp đi rồi, còn nấu ăn quyến rũ em làm gì.”
“Sau này em càng ăn không vô đồ người khác làm mất.”
Tạ Nghiên Lễ không chút biến sắc: “Còn một tháng rưỡi nữa.”
Tần Phạn mắt trông mong nhìn anh: “Vậy anh còn đến thăm ban nữa không?”
Giọng điệu Tạ Nghiên Lễ thong dong: “Sẽ không, phải đi công tác.”
Tần Phạn bĩu môi, biết Tạ Nghiên Lễ thường xuyên đi công tác, đành phải gật gật đầu: “Vậy đợi về nhà rồi, anh sẽ thường xuyên làm cho em ăn chứ?”
Nếu đổi là người đàn ông bình thường, đối mặt với thỉnh cầu như vậy của bà xã tiên nữ, tự nhiên không cần suy nghĩ sẽ đồng ý.
Nhưng mà Tạ · thương nhân suy tư hai giây: “Thù lao.”
Tần Phạn mặt không biểu cảm gắp một đũa cá chua ngọt, không muốn nói chuyện với anh nữa.
Người sắp đi rồi, không thể lưu lại chút ấn tượng tốt sao.
Tạ Nghiên Lễ cứ thế nhìn cô ăn, thuận tiện bưng đĩa cá chua ngọt kia đến trước mặt mình.
Tần Phạn còn tưởng anh muốn ăn một mình, lại không ngờ ngón tay thon dài của người đàn ông cầm đũa, gỡ hết xương cá tinh tế ra.
Động tác tự nhiên tự phụ, tựa như đang làm chuyện gì tao nhã.
Thịt cá không hề nát, cuối cùng anh dùng thìa rưới lên một chút nước sốt, mới đẩy đến trước mặt Tần Phạn.
Tần Phạn: “……”
Lời phàn nàn định nói lập tức nuốt trở vào.
Sau đó lấy điện thoại ra lặng lẽ chụp một bức ảnh đăng Weibo. Tần Phạn V: Ảnh jpg.
Một câu không nói, nhưng fan nháy mắt đã hiểu ý cô.
Fan tự ngược xem Weibo của cô ——
“Đến rồi đến rồi, phần khoe ân ái hôm nay.”
“Đã xem, biết là người đàn ông của cô gỡ xương cá cho cô rồi.”
“Thật là người đàn ông tốt ở nhà nha, còn biết gỡ xương cá. Mặt lạnh lùng jpg.”
“Loại trai bao cơm mềm này có thể cách xa chị gái xinh đẹp một chút được không, ở đoàn phim bao nhiêu ngày rồi, không làm việc à, đoàn phim thiếu anh một bảo mẫu sao?”
“Biết đâu người ta còn là đầu bếp nữa đấy, chị em không chú ý trên ảnh cố ý lộ ra mấy món ăn khác à.”
“Khoe khoe khoe, tiểu thổ cẩu phi chủ lưu trai bao cơm mềm rốt cuộc có cái gì mà khoe chứ? Phụ nữ đang yêu đều ngốc nghếch như vậy sao.”
“Ai…… Thật cạn lời.”
“Hình tượng tiên nữ sụp đổ……”
“Lại không quay đầu lại, cô tuyệt đối sẽ bị hủy hoại trên tay người bạn trai này.”
“@Tần Phạn, cô còn có bất ngờ gì mà chúng tôi không biết nữa?” Tần Phạn lướt đến cuối cùng này, sau đó trả lời bình luận ——
Tần Phạn V: Còn có rất nhiều bất ngờ mà các bạn không biết //
@Từ_hôm_nay_trở_đi_thất_tình: @Tần Phạn, cô còn có bất ngờ gì mà chúng tôi không biết?
Fan muốn hộc máu.
Toi rồi toi rồi, họ có linh cảm chẳng lành.
Còn có thể sập phòng (thất vọng) đến mức nào nữa đây.
**
Sau khi kỳ nghỉ của Tạ Nghiên Lễ kết thúc, anh trực tiếp ra nước ngoài công tác.
Cuối năm và đầu năm đều là thời điểm bận rộn nhất.
Vừa hay Tần Phạn chuyên tâm quay phim ở đoàn phim, trong thời gian
này tập cuối cùng của chương trình thực tế sống một mình cô tham gia được phát sóng, thiếu chút nữa làm fan ngất xỉu.
Đều gọi mẹ chồng là mẹ rồi.
Xong rồi, càng không thể chia tay.
Tập cuối cùng bà Tạ lên hình, quả thực thu hút không ít ánh mắt, mặc dù tổ chương trình chiếu cố Tần Phạn không công khai, vì vậy dù bà Tạ lên hình cũng là cảnh quay xa hoặc bóng lưng linh tinh, trừ người quen biết
ra, tự nhiên không ai có thể phát hiện thân phận của bà.
Lúc tổ chương trình cắt ghép đã âm thầm cắt ghép cả bản hoàn chỉnh ra, đạo diễn có dự cảm, đợi ngày Tần Phạn công khai, ông sẽ tung những
bản hoàn chỉnh này ra!
Còn có một vài chi tiết nhỏ ở mấy tập trước, cũng muốn cắt ghép lại.
Không sai, sau khi đạo diễn biết quan hệ của Tần Phạn và Tạ Nghiên Lễ,
đã lặng lẽ lấy bản ghi hình Tần Phạn và Tạ Nghiên Lễ gặp nhau ở Tập đoàn Tạ thị tập đầu tiên ra xem lại một lần, phát hiện thật nhiều chi
tiết!!!
Tương tự như Tần Phạn rất quen thuộc tự nhiên mở ngăn kéo trong văn phòng Tạ tổng lấy đồ ăn vặt.
Lại như lúc Tần Phạn rời khỏi văn phòng Tạ tổng, dấu răng trên tay Tạ tổng.
Đều là khoảnh khắc xuất sắc a!
Thế là đạo diễn sau khi phát sóng xong tập cuối cùng, cuối phim đã thêm vào một dòng:
【 Trứng phục sinh phát sóng không định kỳ 】
Ngày phát sóng, Tần Phạn cố ý nhân lúc trang điểm xem chương trình.
Liên quan đến chuyên viên trang điểm và nhân viên công tác đoàn phim đều cùng xem.
Nhân viên công tác: “Oa, cô Tần, vóc dáng và gu ăn mặc của mẹ chồng cô tốt quá đi, thật có khí chất.”
Hoàn toàn không tưởng tượng được một nữ sĩ trí thức ưu nhã có khí chất như vậy, con trai lại là kiểu tiểu chó săn tính tình ngang ngược kiêu ngạo
khó thuần.
Khoảng thời gian này, các nhân viên công tác đều đã nhìn thấy bạn trai Tần Phạn từ xa, vì không tiếp xúc sâu nên đều cho rằng anh ta bề ngoài
là như vậy.
Vừa lạnh lùng vừa kiêu ngạo vừa ngầu, hơn nữa ngoài Tần Phạn ra chưa bao giờ để ý đến bất kỳ ai, bao gồm cả đạo diễn Tống lớn nhất toàn đoàn
phim.
Tần Phạn nghe các cô khen bà Tạ đẹp, mắt mày cong cong.
Lúc này, Tiểu Thỏ cùng mấy người bảo vệ mang trà chiều đến đây phân phát cho mọi người.
Cô ấy đi đến bên cạnh Tần Phạn, đưa trà sữa qua xong, biểu cảm có chút nghiêm túc.
------oOo------