Nghĩ đến đây, Lâm Phàm ẩn nấp trong mấy căn nhà đổ nát, tránh ra xa, tạm thời hắn không muốn nảy sinh xung đột với bọn người du đãng vào lúc này, mà chỉ muốn yên lặng săn giết dị thú, thu được điểm tiến hóa, tăng thực lực.
Rất nhanh, hắn xuất hiện tại lầu hai của một cửa hàng, đứng bên cửa sổ, quan sát tình hình xung quanh, bây giờ hắn phải đi qua con đường này, đi đến tòa nhà đối diện.
Vị trí cách người du đãng quá gần, hắn cảm thấy không an toàn, luôn có cảm giác sẽ bị phát hiện ra.
Xác định không có vấn đề gì.
Lâm Phàm trực tiếp ngảy từ cửa sổ xuống, vững vàng đáp xuống mặt đất.
Ngay khi hắn đang định nhanh chóng chạy đi.
Một con dị thú từ trong ngõ nhỏ âm u xuất hiện, nghiêng đầu qua, nhìn thấy Lâm Phàm đột nhiên xuất hiện, hai mắt lập tức lóe lên ánh sáng.
Lâm Phàm và dị thú nhìn nhau.
Phần bụng không có đường vân.
Chính là dị thú hồng huyết bình thường.
Đối mặt trong chốc lát, dị thú giống như chó điên xông về phía Lâm Phàm.
Lâm Phàm chẳng hề nghĩ ngợi gì, trực tiếp ném đoản mâu trong tay ra, đoản mâu xé gió mà đi, phập một tiếng, đâm vỡ đầu dị thú, xuyên thẳng vào trong thân thể.
DỊ thú rơi xuống đất, trượt dài đến trước mặt Lâm Phàm.
“Ha ha.”
Lâm Phàm nắm xác dị thú lên, chạy đến cửa hàng đối diện, vội vàng leo lên lầu, đến sân thượng, nhảy vọt lên sân thượng ở kế đó, cửa lớn của cửa hàng này khóa chặt, chỉ có thể dựa vào cách này mới có thể đi qua.
Ném xác dị thú qua một bên.
Dùng ngay một điểm tiến hóa vừa mới lấy được.
Ừm...
Khi thể chất đột phá lên đến 10.
Một cảm giác khác thường càn quét toàn thân, dường như có một ngọn lửa đang thiêu đốt bên trong cơ thể, bắp thịt cả người có chút run rẩy.
“Nếu như không trải qua kỹ năng rèn sắt kia, vậy thì thể chất của mình chỉ có bảy điểm, mà bây giờ đã đạt đến 10 điểm, nói chính xác thì, thể chất của ta đã đạt đến cấp một?”
“Cấp một này tính ra có phải là Liệp Sát giả cấp một hay không?”
Vấn đề này tạm thời hắn không đoán ra.
Nhưng mà hắn có thể xác định một việc chính là, những người khác săn giết dị thú không có điểm tiến hóa, tốc độ tăng lên không nhanh bằng hắn, chỉ có thể dựa vào thịt và huyết tinh của dị thú để từ từ tăng lên.
Hắn đã từng dùng thịt dị thú.
Biến thành trị số thì chính là tăng lên 0,01, dị thú đẳng cấp cao có thể tăng lên 0,02.
Muốn tăng lên cấp một.
Có quỷ mới biết mất bao lâu.
Xem bảng.
- Đẳng cấp: Cấp 0 (7/10)
- Thể chất: 10,03
- Nhanh nhẹn: 7,11
- Tinh thần: 6,9.
- Kỹ năng: rèn sắt (max), ném mạnh (max).
Khá hài lòng, sau khi ra ngoài, hiệu quả tăng lên rất tốt, chỉ có săn giết dị thú mới có thể mạnh lên, nhưng mà thủ đoạn công kích của hắn vẫn còn quá ít, ném mạnh có tính đơn lẻ, ở cự ly xa thì còn tốt, có thể dễ dàng khiến dị thú tổn thương.
Nhưng khi đối mặt với nhiều dị thú.
Ném mạnh có vẻ quá ít.
“Ta phải nghĩ cách học được kỹ năng thực dụng hơn, ví dụ như đao.”
Hắn nắm đao, đột nhiên vung một cái về phía trước.
Xoẹt xoẹt!
Lưỡi đao ma sát với không khí, vang lên tiếng xoẹt xoet.
Khi hắn ra sức vung một đao này.
Kỹ năng xuất hiện biến hóa.
- Kỹ năng: Đao thuật cơ sở (cấp 0/100).
Lâm Phàm trừng mắt, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, không ngờ chỉ tùy ý vung lên một đao, đã có kỹ năng mới.
Hắn trầm tư.
Sau đó đứng dậy.
Kéo thi thể dị thú, rời khỏi sân thượng, vào bên trong cửa hàng, hắn muốn nghiên cứu trước.
Một hồi sau.
“Chuyện gì thế này?”
Nhìn độ thuần thục chẳng có chút thay đổi nào, hắn im lặng rất lâu.
Nhớ đến đao thuật cơ sở, hắn nhớ hình như hắn từng nhìn thấy trên Internet, cơ sở có mười ba chiêu.
Chặt, chém, vẽ, đoạn, phá, vẩy, đâm, bổ, quấn, thiên, cản, trượt.
Chẳng lẽ là theo cái quá trình này mà xoát độ thuần thục?
Hắn biết kỹ năng xuất hiện, không phải chỉ tùy ý lung tung là có thể tăng độ thuần thục lên.
Giống như rèn sắt vậy.
Lúc trước hắn chỉ luôn luôn đập sắt, nhưng đến sau đó, cần phải rèn đúc thành phẩm, mới có thể tăng độ thuần thục lên.
Nghĩ đến đây.
Hắn bắt đầu thử nghiệm.
Vừa mới bắt đầu thì có chút lạ lẫm, động tác có chút ngâp ngừng, không thể nào trôi chảy ăn khớp với nhau.
Thời gian từ từ trôi qua.
Động tác của hắn càng lúc càng thuần thục, bắt đầu ra hình ra dáng.
Cũng không lâu lắm.
Đồ thuần thục xảy ra biến hóa.
- Kỹ năng: Đao thuật cơ sở (1/100).
Nhìn độ thuần thục tăng lên, hắn không nhịn được cười lên.
“Mẹ nó ta đúng là một thiên tài mà.”
Mà lúc này, trên tường thành tường rào Miếu Loan.
Rất nhiều người đều đang đợi, mong mỏi và ngóng trông nhìn phương xa.
Từ phương xa có bóng đen xuất hiện.
Đó là đội xe đi ra ngòa săn giết dị thú.
Bọn hắn trở về rồi.
Lão Vương nắm chặt tay nữ nhi của hắn, cũng căng thẳng mà chờ đợi.
“Về rồi, đoàn đi săn đã quay về rồi.”
“Thật muốn nhìn thử lần này săn giết được bao nhiêu dị thú.”
“Săn giết được bao nhiêu dị thú có liên quan đến cọng lông nào của ngươi không, cũng chẳng cho ngươi.”
Một đám người sống sót ở tường ngoài bàn tán ầm ĩ, từ lúc bọn hắn nghe nói có bóng đoàn đi săn xuất hiện, đều bỏ hết mọi chuyện trong tay lại mà chạy đến.
Chú yếu là muốn tìm vận may.
Trước kia đoàn đi săn quy mô lớn sau khi trở về, nếu săn giết khá nhiều dị thú, đội đi sắn ẽ hào phóng mà ném một con hoặc nửa con dị thú, để bọn người sống sót tường ngoài họ tranh đoạt.
Tuy nói quá trình cướp rất vất vả.
Nhưng có thể cướp được thịt dị thú, những vất vả kia chẳng là gì cả, có thể lấp đầy bụng, đó là chuyện vô cùng hạnh phúc.
Rất nhanh, những người đang chờ đợi trên tường thành lập tức phát hiện ra có gì đó không ổn.