Thêm điểm, thêm điểm.
Cảm nhận dòng nước ấm chảy trong cơ thể hắn, hắn siết chặt tay thành nắm đấm, biết mình lại được tăng cường.
…
Màn đêm buông xuống.
“Sao lại thế này.”
Lúc này mặt hắn vô cùng sững sờ.
- Đẳng cấp: Cấp 1 (0/20)
-Thể chất: 13,03
-Nhanh nhẹn: 10,11
-Tinh thần: 9,9
Cố gắng từ trưa đến giờ, hắn săn giết đã đủ nhiều điểm tiến hóa, nâng đẳng cấp lên đến cấp một, thuộc tính của bản thân cũng nhanh chóng tăng lên.
Nhưng ngay vừa rồi.
Hắn lại săn giết được một con dị thú hồng huyết bình thường.
Tuy nhiên lại không có được điểm tiến hóa.
“Bây giờ săn giết dị thú hồng huyết bình thường đã không lấy được điểm tiến hóa rồi sao?”
“Hay là nói, bây giờ dị thú hồng huyết bình thường đã không thể nào cung cấp điểm tiến hóa cho ta, chỉ có săn giết dị thú cấp một mới được?”
Chắc hẳn là khả năng này.
“Đáng chết, đã bật hack cho ta rồi, thì chẳng coi ta là người nữa à?”
Nhưng mà nghĩ đến lời bọn hắn từng nói.
Khi còn chưa trở thành Liệp Sát giả, thịt dị thú hồng huyết bình thường có thể tăng cường thể chất của con người, ăn thịt dị thú qua thời gian dài có thể trở thành Liệp Sát giả.
Nhưng mà sau khi trở thành Liệp Sát giả rồi, tác dụng của thịt dị thú không còn lớn nữa, cần huyết tinh của dị thú có cấp bậc cao hơn, huyết tinh là tinh hoa của dị thú cấp bậc cao.
Những người khác cần huyết tinh để từ từ tăng lên, mà hắn sắn giết dị thú, có được điểm tiến hóa mà nhanh chóng tăng lên, đồng thời còn sử dụng huyết tinh, ngẫm lại một chút, cái hack này của hắn thật sự rất tốt.
Sau khi nghĩ rõ về điểm này, tâm trạng lập tức tốt hơn.
Nhân bóng đêm, hắn cũng không nghỉ ngơi, mà rời khỏi sân thượng, nhanh chóng nhảy qua, nhẹ chân nhẹ tay, không muốn kinh động đến dị thú, đề phòng gặp phải phiền phức, rất nhanh, hắn đã đến gần tòa nhà bọn người du đãng đang ở.
Từ mái nhà bọn người du đãng nhìn lại.
“ÁNh lửa?”
Lâm Phàm không ngờ bọn người du đãng này sẽ đốt lửa, đây là không sợ bị dị thú phát hiện, hay là dang ở vị trí cao, nghĩ rằng dị thú không nhìn thấy, nên không sợ hãi.
Dị thú cũng chẳng hề mù lòa.
Hắn tin tưởng ý sau hơn.
Chính là cảm thấy dị thú không thể nhìn thấy được, cho nên mới vậy.
Nấp trên sân thượng tối tăm, Lâm Phàm loáng thoáng nhìn thấy trên mái nhà có bóng đen đang di chuyển.
Đảo mắt qua, nhìn chiếc xe Pickup đang đỗ ở dưới sân, hắn biết chìa khóa nhất định đang ở trên người tên kia, còn chuyện cạy xe rồi lái đi trong phim ảnh, lại càng nhảm nhí, bây giờ hệ thống phòng trộm của xe cộ hoàn mỹ như vậy, đâu có đơn giản như thế.
Bây giờ còn chưa thăm dò rõ thực lực của bọn người du đãng này, hắn đương nhiên không thể mạo hiểm.
Yên lặng rời đi, ẩn vào trong bóng đêm, trở lại vị trí ẩn nấp trước đó.
Trời sáng.
Lâm Phàm cắt một miếng thịt dị thú, giống như lúc trước, cưỡng ép nuốt xuống.
Hắn âm thầm thề, nhất định phải ăn thịt nướng chín, khoảng thời gian ăn lông ở lỗ thế này, sau này hắn nhất định không thể trải qua nữa.
Ăn thịt dị thú hồng huyết bình thường, không tăng lên bất cứ trị số nào cả, chỉ có thể nhét đầy bao tử.
Sau khi ăn no.
Hắn tiếp tục ôm cây đợi thỏ.
CHờ chờ đợi đợi từng giờ từng phút.
Cuối cùng cũng phát hiện mục tiêu.
Một con dị thú cấp một dẫn theo hai con dị thú hồng huyết bình thường xuất hiện trong tầm mắt.
“Bây giờ nhất định phải giết dị thú cấp một.”
Lâm Phàm nghĩ xong thì trực tiếp chuẩn bị, nhưng hắn nghĩ đến một cách tốt hơn, nhân khoảng thời gian dị thú từ đó đến đây, chuẩn bị thật đầy đủ.
Rời khỏi sân thượng, chỉ trong nháy mắt, hắn đã vác xác của một con dị thú, nhảy lên sân thượng sát đó.
Lúc này.
Dị thú lợn rừng cấp một đang nhàn nhã đi phía trước, sau lưng là hai con Dị Thú Lang hồng huyết bình thường, thành thành thật thật đi theo, chọn chúng là dị thú cấp thấp, hiểu rất rõ đi theo một vị đại ca có chỗ tốt như thế nào.
Đại ca ăn thịt, bọn chúng ăn xương, quá trình thanh lý vô cùng hoàn mỹ.
Bước về phía trước.
Đột nhiên.
Dị thú cấp một dừng bước, xoay đầu lại, nhìn lối vào của một cửa hàng, hai con Dị Thú Lang cũng dừng lại, theo ánh mắt của đại ca mà nhìn, khi thấy trên mặt đất có một tảng thịt dị thú lớn, trong mắt chúng tản ra ánh sáng.
Hai con Dị Thú Lang đang định hành động.
Một tiếng gừ gừ truyền đến.
Hai con Dị Thú Lang không dám động đậy.
Răng nanh của dị thú lợn rừng rất dài, vô cùng sắc bén, đối với hai con Dị Thú Lang mà nói, chính là một sự uy hiếp, giống như đang nói, đại ca của các ngươi còn chưa ăn, các ngươi đã ăn trước, có phải muốn ta dùng răng nanh sắc nhọn đâm thủng hai cái lỗ trên người các ngươi không?
Dị Thú Lang kêu ô ô, hạ thấp người, biểu thị thần phục với đại ca.
Dị thú lợn rừng cấp một hài lòng, sau đó đi đến chỗ tảng thịt dị thú kia, khi đến trước mặt thịt dị thú, không ăn ngay, mà quan sát tình hình xung quanh, xác định không có vấn đề gì, mới cúi đầu từ từ gặm ăn.
Mùi vị thật tuyệt.
Quả nhiên mùi vị của đồng loại lại càng ngon hơn.
Một tảng thịt dị thú nhanh chóng bị ăn hết.
Ngẩng đầu nhìn lên.
Hai mắt sáng lên.
Vẫn còn nữa.
Dị thú lợn rừng vung vẩy cái đuôi, đi vào trong cửa hàng tối mờ.
Thời gian dần qua.
Dị thú lợn rừng ăn đến vừa lòng thỏa ý, còn về hai tiểu đệ đợi bên ngoài đã sớm bị nó ném ra sau đầu.
“Ăn có ngon không?”
Một giọng nói truyền dến.
Dị thú lợn rừng đột nhiên ngẩng đầu, còn chưa nhìn thấy rõ trước mắt là gì, chỉ thấy có một cái đoản mâu xé gió lao đến, trực tiếp đâm vào giữa mặt, xuyên qua đầu nó.
Dị thú lợn rừng ngã rầm xuống đất, cơ thể co quắp.