“Tiên sinh, xin hỏi ngài muốn dùng gì?” Thanh âm ôn nhu của tiếp viên hàng không đánh gãy cơn trầm tư của Trịnh Liệt.
Trịnh Liệt ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt tươi cười của cô tiếp viên đang hơi cúi người, mặt không chút thay đổi nói “Cho tôi một ly nước khoáng.” Nếu không ngồi toa hạng nhất, những loại đồ uống khác Trịnh Liệt sẽ không bao giờ gọi. Hoàn hảo là công ty hàng không này chuyên sử dụng một loại nước khoáng đặc biệt, vừa lúc lại là loại mà Trịnh Liệt uống quen.
Thời điểm tâm tình khó chịu, tính tình cậu ấm của Trịnh Liệt phát huy đến cực điểm, trở nên vô cùng soi mói.
Không biết cô tiếp viên nhìn gương mặt tuấn mỹ lãnh khốc của Trịnh Liệt nghĩ gì mà hai gò má hiện lên hai mạt đỏ ửng, động tác cẩn thận mà nhanh chóng rót ly nước khoáng đưa hắn, đồng thời còn đưa qua một mẩu giấy nhỏ.
Trịnh Liệt đụng đến mẩu giấy, nhướn mày nhìn cô một cái, cô tiếp viên liền cho hắn một nụ cười khiêu khích đầy ái muội.
Trịnh Liệt đem ly đặt lên khay ở chỗ ngồi, cầm tờ giấy ném lại xe đẩy của cô “Cảm ơn, nhưng cô còn không đẹp bằng người làm nhà tôi…”
Tiêu chuẩn của hắn không có thấp như vậy. Đây là lời mà Trịnh Liệt không có nói ra.
Nụ cười trên mặt cô tiếp viên nhất thời đông cứng, xấu hổ đỏ bừng mặt. Nếu không phải còn có hành khách khác cần phục vụ, phỏng chừng cô nàng sẽ chạy trối chết.
Kỳ thật là Trịnh Liệt nói dóc. Cha mẹ qua đời, hắn không muốn tức cảnh sinh tình nên không có quay về nhà cũ, chỉ để người định kỳ tới quét dọn. Còn hắn bình thường đều ăn cơm rồi qua đêm ở khách sạn với nhà của mấy con nuôi, những căn hộ trên danh nghĩa khác rất ít khi lui tới, chỉ mướn người mỗi ngày ghé tới để lau dọn.
Bất quá hiện tại tâm tình hắn không tốt, tự đụng vào nòng súng chỉ có thể tự cầu phúc.
Máy bay còn một tiếng nữa mới hạ cánh, uống xong nước khoáng Trịnh Liệt không muốn ngủ không muốn xem phim càng không muốn ngồi ngẩn người, dưới cơn buồn chán cùng cực hắn rút ra cuốn tạp chí mới tinh bên cạnh chỗ ngồi, mở ra bao gói chuẩn bị lật xem.
Nhưng vừa nhìn thấy bìa tạp chí sắc mặt hắn liền trầm xuống.
Bởi vì trên trang bìa của cuốn tạp chí tên G&M này, rõ ràng là người hắn hiện tại không muốn nghĩ tới nhất, Tần Trăn.
Trên bìa Tần Trăn mặc một chiếc áo sơmi thuần sắc trắng, quần dài bó sát màu đen, hơi hơi nghiêng người, lộ ra hình dáng thắt lưng thon gầy mà hữu lực. Áo sơmi giải khai ba nút, lộ ra xương quai xanh màu mật ong, cà vạt màu đen thắt lỏng lẻo trước ngực, mang theo vẻ chán chường một cách tiêu sái.
Y một tay đút túi, một tay đưa lên xen vào mái tóc rối bời ướt nước, che đi một bên mắt. Bởi vì y hơi nghiêng nâng nhẹ cằm, che khuất đi một bên ánh mắt cùng biểu cảm, làm cho người ta nhìn đoán không ra, Một nửa còn lại hiển thị hoàn toàn trước ống kính, nhướn lên mắt xếch híp một nửa, vừa gợi cảm vừa mang theo khiêu khích sắc bén, vừa mê hoặc vừa khiến người ta sợ hãi, đẹp đến chấn động tâm can.
Khí chất y toát ra vừa mâu thuẫn vừa dung hòa một cách kỳ dị, khiến người ta chói mắt, nghĩ rằng y không chỉ đẹp đơn giản như vậy.
Trịnh Liệt vẫn biết Tần Trăn là báu vật kiếm có. Mà báu vật này lại là do hắn che chở từ khi chỉ còn là viên ngọc thô, từng lúc mài dũa mà tỏa sáng như thế này.
Y chỉ thuộc về hắn, không, phải nói là, hắn nghĩ y thuộc về hắn.
Cho nên khi An Thế Duy khẳng định nói cho hắn biết Tần Trăn có tình nhân khác, hắn hoàn toàn như lạc vào mộng.
An Thế Duy tuyệt đối không phải kẻ bắn tên không có đích. Hắn nếu dám nói như vậy thì chắc chắn là Tần Trăn có như vậy. Chỉ là y che giấu quá kỹ, Trịnh Liệt không hề hay biết, mà An Thế Duy cũng là thực vô tình mới biết được.
Đúng như người đại diện của Tần Trăn Trần Hàm nói, An Thế Duy quả thật có cho vài người lén làm khó dễ Tần Trăn. Nhưng đó là vì An Thế Duy không quá tin y mới cho người thử, dù sao Tần Trăn có thể đến với Trịnh Liệt cũng là do hắn gián tiếp mà thành. An Thế Duy lo lắng Tần Trăn có Trịnh Liệt làm người chống lưng sẽ hiển lộ nguyên hình, hơn nữa từ góc độ khác mà nói, này cũng là giúp đỡ Tần Trăn. Có vết xe đổ lần trước, con đường thành sao của Tần Trăn không cần quá thuận lợi, không cần lại thu hút sự đố kỵ của kẻ khác.
Huống hồ, kỳ thực An Thế Duy cho người gây chuyện với Tần Trăn đều có chừng mực. Tại phim trường bị đánh nhiều hơn vài cái, gặp mưa nhiều hơn vài trận, ở giới giải trí này là chuyện thường ngày, căn bản không phải là chuyện gì to tát. Nếu An Thế Duy thực sự muốn gây khó dễ cho Tần Trăn, Tần Trăn cũng không có khả năng trong vài năm ngắn ngủi bò lên tới vinh quang hôm nay.
Mà ngay tại thời điểm An Thế Duy tán thành nhân phẩm và sự cố gắng của Tần Trăn, cảm giác quyết định giao y cho Trịnh Liệt là một quyết định sáng suốt, hắn liền phát hiện ra Tần Trăn cư nhiên bao dưỡng một tình nhân khác sau lưng Trịnh Liệt.
An Thế Duy quả thực giận không kiềm được!
Hắn sâu sắc cảm giác mình bị lừa gạt! Hắn tự nhận là tại giới giải trí hắn là kẻ dày dạn kinh nghiệm, chỉ có một lần mờ mắt nhìn nhầm người, mà lần thứ hai chính là Tần Trăn cho hắn! So với lần đầu tiên thực cmn giống!
Ý nghĩ đầu tiên nảy ra trong đầu An Thế Duy chính là giày vò y đến chết!
Nhưng đứng chắn ở giữa lại là Trịnh Liệt. Vừa nghĩ đến Trịnh Liệt An Thế Duy liền thấy chột dạ. Một Ân Triệu Lan một Tần Trăn, qua thực tiễn chứng minh bọn họ đều là tiện nhân, mà cố tình đều là do hắn trực tiếp hoặc gián tiếp đẩy đến bên người Trịnh Liệt.
Bởi vì không có bắt lấy thóp Tần Trăn, An Thế Duy chỉ có thể ngầm sắp đặt bẫy để Tần Trăn lên giường cùng kẻ khác, sau đó làm bộ lơ đãng phát hiện ra nhờ camera theo dõi của khách sạn, sau đó đem băng ghi hình cho Trịnh Liệt xem, khiến Trịnh Liệt chia tay Tần Trăn. Như vậy có thể âm thầm đạt được mục đích của hắn.
Không thể ngờ Tần Trăn lại phát hiện ra ý đồ của hắn, đem Trịnh Liệt lại đây, bắt gặp vừa vặn. An Thế Duy nhất thời không còn đường chối cãi.
Bạn hữu vui đùa quá phận so với kẻ được mình bao dưỡng lén lút bao dưỡng kẻ khác, cái nào nghe hợp lý hơn?
An Thế Duy chỉ có thể câm miệng, trong lòng lại càng chán ghét Tần Trăn, quyết định trước buông tay ra đối phó y.
Nhưng Tần Trăn đã không còn là kẻ có thể tùy tay bóp chết như hắn nghĩ nữa. Y giờ là kẻ có tiền có tiếng, còn có Trịnh Liệt che chở. Tuy rằng Tần Trăn ngầm hướng An Thế Duy tỏ thái độ sẽ chia tay với Trịnh Liệt, nhưng An Thế Duy căn bản không tin y, quả nhiên náo loạn chia tay Trịnh Liệt ngược lại càng che chở y.
Vì y, Trịnh Liệt thậm chí cùng hắn đối chọi gay gắt.
An Thế Duy vốn chỉ là giận Tần Trăn, nhưng sau này đến cả Trịnh Liệt cũng trọng sắc khinh bạn, cả hai náo loạn ầm ĩ cả đời không qua lại với nhau, mãi đến khi ở nhà Tiêu Sân cùng Trịnh Liệt nói chuyện, hắn rốt cuộc mới chịu nói ra chân tướng sự thật.
Mà chân tướng này với Trịnh Liệt mà nói đả kích không phải lớn bình thường.
Từ nhà Tiêu Sân trở về Trịnh Liệt cả người đều cảm giác thế giới này không chân thật. Đối với chuyện tình cảm, trải qua một đoạn ác duyên Ân Triệu Lan, Trịnh Liệt đã trở nên keo kiệt rất nhiều. Nếu không phải nhận thấy Tần Trăn thích hắn thậm chí thương hắn, hắn như thế nào nói dưỡng liền dưỡng nhiều năm như vậy, còn giúp y duy trì sự nghiệp?
Tần Trăn công việc bề bộn, còn phải thường xuyên bay tới bay lui, có khi một tháng không nhìn thấy mặt được một lần, tuy rằng Trịnh Liệt không chỉ có một mình y là tình nhân, nhưng chỉ có Tần Trăn là không nhàn rỗi, khi y rảnh Trịnh Liệt liền muốn cùng y một chỗ, có khi hứng lên còn có thể bay qua bồi Tần Trăn một hai ngày, làm vài bất ngờ lãng mạn nho nhỏ để y vui vẻ. Trịnh Liệt tự nghĩ, mình là một người yêu tốt.
Ngay từ đầu chỉ là một hiệp ước, nhưng đến sau này, rõ ràng những gì hắn làm so với hiệp ước nhiều hơn rất nhiều.
Trịnh Liệt không biết Tần Trăn còn có cái gì không hài lòng?
Nếu thật sự muốn chia tay, cứ nói thẳng ra nguyên nhân, cần gì dùng An Thế Duy làm cái cớ khiến hắn hiểu lầm? Còn làm một bộ thấp kém như bị bắt buộc! Chẳng lẽ hắn đường đường là Trịnh thiếu còn không có khả năng độ lượng buông tay một cách phóng khoáng sao?
— được rồi, cho dù lúc trước Trịnh thiếu này không có độ lượng phóng khoáng, hiện tại Trịnh thiếu cũng sẽ có…
Bởi vì hắn không muốn chết.
Trịnh Liệt đã bắt đầu minh bạch vì cái gì trong mộng có người muốn bắn lén hắn. Tâm đã không ở trên người hắn, hắn còn liều mạng giữ, chẳng trách bọn họ mong hắn chết…
Máy bay hạ cánh, Trịnh Liệt trực tiếp lái xe đến phim trường.
Bộ phim mới của Tần Trăn lần này là ‘Hí tử’, quay kín tại Nhạn thành cổ trấn, kỳ hạn là một tháng, nghe nói là một phim nghệ thuật về đề tài dân quốc, đạo diễn là người thành danh ở nước ngoài. Tần Trăn là nam chính, trong phim đóng vai đào kép Trần Mân, trang điểm thanh diễm yêu mị, phong hoa tuyệt đại, thư hùng mạc biện, xướng lên một khúc nhuyễn nhu hí khúc, cùng các đại quân phiệt trong Yến thành có quan hệ ái muội, nhưng trên thực tế, y lại là đầu lĩnh mật thám của quân cách mạng tại Yến thành, dẫn dắt mật thám cách mạng trong thành, là kẻ tâm ngoan thủ lạt, giết người không thấy máu. Sự tồn tại của y khiến nhóm đầu lĩnh quân phiệt thấy lo sợ, vì thế bọn chúng tìm đến một người, thay bọn chúng điều tra, đến cùng kẻ nào là đầu lĩnh mật thám cách mạng.
Đóng vai đối thủ trong phim với Tần Trăn là một minh tinh điện ảnh nổi tiếng khác. Bất quá Trịnh Liệt không chú ý đến hắn. Kẻ hắn chú ý là một diễn viên nam thứ trong phim, đóng vai Trần Thanh, em trai Trần Mân – Lăng Thụy An. Thiếu niên vừa tròn mười tám này chỉ là một tiểu minh tinh hạng ba ở S&S. Nhưng không biết đụng phải vận gì mà gần một năm nay nhận được nhiều kịch bản tốt. Hiện tại còn được nhận vai nam thứ trong ‘Hí tử’, có thể nói là vận may rơi trúng đầu hắn.
Trong phim, Lăng Thụy An đóng vai Trần Thanh thiên chân rực rỡ, là em trai bảo bối của Trần Mân, là uy hiếp duy nhất của đầu lĩnh mật thám Yến thành. Trần Mân dùng hết khả năng bảo hộ Trần Thanh, cuối cùng còn vì cứu Trần Thanh mà chết. Trong phim còn ám chỉ Trần Mân đối với Trần Thanh có một đoạn bất luân chi luyến.
Thời điểm Trần Mân trúng đạn sắp chết, y đã để đối thủ đã làm phản quân phiệt dẫn Trần Thanh rời đi, dặn hắn không cần nói cho Trần Thanh biết anh trai hắn đã chết, mà nói cho hắn biết, anh trai đã được chiến hữu yểm hộ, an toàn rời khỏi Yến thành, ra nước ngoài lánh nạn, không thể xác định ngày trở về.
“Ta đã dơ bẩn… chỉ mong hắn vẫn thuần khiết như lúc ban đầu…”
Đây là câu nói cuối cùng của Trần Mân trước khi chết, nhận được lời hứa hẹn nghẹn ngào của đối thủ, y mới mỉm cười mà buông xuôi…
Lúc trước Trịnh Liệt cầm lấy kịch bản của ‘Hí tử’, nghiêm túc lật xem một lần.
Hắn ngồi ở trên xe, nhìn ảnh chụp Lăng Thụy An mà An Thế Duy đưa cho. Tần Trăn đem tình nhân của mình bảo hộ vô cùng tốt, nhất là sau khi bị An Thế Duy phát hiện, càng là kín không có kẽ hở, cho dù với năng lực của An Thế Duy, cũng chỉ mơ mơ hồ hồ chọn ra vài đối tượng. Trịnh Liệt trực giác nghĩ kẻ đó là Lăng Thụy An.
Hắn có một gương mặt đơn thuần lại hoạt bát.
Trịnh Liệt không khỏi nhớ tới câu nói cuối cùng của Trần Mân trong phim.
“Ta đã dơ bẩn… chỉ mong hắn vẫn thuần khiết như lúc ban đầu…”
Cho nên, Tần Trăn, cậu cũng đối xử với quan hệ giữa tôi và cậu như vậy?