Cha Tổng Tài: Mẹ Và Bảo Bảo Trở Về Rồi!

Chương 51



Ba người như một gia đình ngồi quây quần dưới khu VIP của khách sạn dùng bữa, Thẩm Nguyệt tinh ý rốt cuộc cũng nhận ra Lệ Tư Dạ có thái độ hơi khác thường, nhưng cô không hỏi nguyên nhân là gì.

Cô đột nhiên nghĩ tới chuyện anh lấy quần áo cho mình, ăn cơm cũng suýt nghẹn.
Trở về phòng sau khi đã ăn no, kế tiếp họ phải đối mặt với chuyện phân chia chỗ ngủ như thế nào.

Giường rất rộng, Thẩm Tư Hạo vui vẻ chen vào giữa, sau đó vỗ vỗ hai bên người và nói:
“Mommy, chú Lệ, mau lên giường mau lên giường!”
Thằng bé dường như rất vui, bởi đây là lần đầu tiên từ khi sinh ra đến giờ được ngủ cùng cha mẹ.

Mắt Thẩm Nguyệt thoáng chốc ướt nước, cô cố gắng điều chỉnh tâm tình của mình, đến gần và hôn lên trán con trai một cái:
“Cục cưng, ngủ ngon.”
Thẩm Tư Hạo cười hì hì hôn lên gò má mommy một cái:
“Mommy ngủ ngon ạ.”
Sau đó bò sang chỗ Lệ Tư Dạ đang ngồi vỗ vỗ mặt mình:
“Chú Lệ, chúc ngủ ngon ạ!”
Lệ Tư Dạ hơi nâng mày, tiến tới và đặt lên gò má Thẩm Tư Hạo một nụ hôn:
“Ngủ ngon.”
Làm xong thủ tục trước khi đi ngủ, Thẩm Tư Hạo mặc bộ quần áo ngủ in hình gấu lăn một vòng ra giữa giường, nằm xuống.


Tâm trạng của thằng bé phơi phới như vậy, ước chừng trong vòng một hai tiếng tới sẽ không thể ngủ được đâu.
Thẩm Nguyệt nằm xuống bên cạnh con trai, Lệ Tư Dạ nhìn cô, yết hầu chuyển động lên xuống, động tác nuốt nước bọt rất kín kẽ nhưng có thể thấy được anh đang kiềm chế thế nào.
Đêm đó, chỉ có hai mẹ con Thẩm Nguyệt là ngủ ngon, còn Lệ Tư Dạ thì gần như thức trắng, phải đến khi bên ngoài dần dần sáng lên, anh mới chợp mắt.
Hậu quả của việc ngủ phòng đôi là hai mắt Lệ Tư Dạ sưng húp lên, trông mất cả hình tượng lạnh lùng thường ngày.

Thẩm Nguyệt thức giấc thì đã thấy anh ngồi bên bàn trang điểm nhìn chăm chăm vào gương, cô hỏi:
“Anh sao vậy?”
“Không có gì.”
Anh đứng lên, bắt đầu lấy quần áo vào nhà vệ sinh, mới sáng ra đã tắm.

Tính ra từ lúc đến khách sạn này đến giờ còn chưa đủ một ngày, vậy mà anh tắm ba lần rồi đó!
Thẩm Nguyệt vuốt lại tóc, nhìn con trai nằm vật ra giữa giường, đưa tay vỗ vào mông thằng bé mấy cái:
“Con trai, dậy đi.”
“Bánh trứng, măm măm…” Thẩm Tư Hạo lẩm bẩm gì đó, miệng còn chảy cả nước miếng thấm xuống ga giường.
Thẩm Nguyệt đen mặt rút khăn giấy ướt ở bàn bên cạnh lau sơ qua rồi lật con trai lại, hôn hôn hôn, hôn đến khi thằng bé rên hừ hừ tỉnh giấc mới thôi.
Rửa mặt, thay quần áo, ăn sáng, sau đó ba người lên xe đi đến điểm hẹn.

Vị khách quý lần này của Lệ Tư Dạ tên Fie, lý do mà anh mang Thẩm Nguyệt theo cũng có một phần là vì cô từng hợp tác với Fie khi còn ở Mỹ.

Có thể nói anh đã tìm hiểu tường tận quá khứ của Thẩm Nguyệt, thậm chí cả những mối quan hệ của cô khi ở Mỹ, nhưng kỳ lạ là thông tin khi cô ở Thẩm gia lại bị xóa gần hết.
Fie đã chờ bọn họ ở quán cà phê trên tầng ba mươi của một tòa cao ốc nhìn thẳng ra biển, ánh nắng sớm chiếu xuống mặt biển, khiến cho nó trở nên thật lung tinh.

Cây cầu vượt biển dài nhất thành phố cũng nằm ngay trước mắt, đồ sộ và cực kỳ hoành tráng ôm lấy một nửa địa hình ở đây.
Hắn ta ngạc nhiên khi Lệ Tư Dạ xuất hiện cùng hai người khác, một trong số đó lại còn là Thẩm Nguyệt!.

Truyện Đoản Văn
“Cô cũng ở đây?”
“Fie, đã lâu không gặp.” Thẩm Nguyệt lên tiếng.
“Chào chú ạ.” Thẩm Tư Hạo ở bên cạnh cũng lễ phép chào hỏi.
Lệ Tư Dạ thì bình tĩnh kéo ghế cho Thẩm Nguyệt và Tư Hạo rồi mới ngồi xuống.
Fie vô cùng ngạc nhiên:
“Cô làm việc cho Lệ thị sao? Trước kia tôi mời cô bao nhiêu lần cũng không được kia mà, anh Lệ, anh có bí kíp gì không?”
“Thỏa mãn mọi yêu cầu của cô ấy là được.” Lệ Tư Dạ đáp.
“Không phải đâu, anh đừng nghĩ đơn giản thế.

Tôi từng để cô ấy ra điều kiện mà vẫn bị từ chối đấy.


Vốn còn định kỳ kèo thêm với anh một chút, nhưng Thẩm Nguyệt đã ở đây, vậy thì tôi khó lòng từ chối Lệ thị rồi.”
Fie cảm thấy cái tên này thật sự quá nham hiểm, còn mang cả Thẩm Nguyệt đến để dụ dỗ hắn.

Biết là cái bánh thơm ngon này có độc, hắn vẫn vui vẻ cắn một miếng.

Nói thật thì trước kia Fie từng nảy sinh tình cảm với Thẩm Nguyệt, định sẽ theo đuổi cô, nhưng vừa lên kế hoạch chưa lâu thì đùng một cái, cô dẫn theo con trai biến mất.
Trước lúc đến đây Lệ Tư Dạ không nói cho Fie biết Thẩm Nguyệt làm việc cho mình hay sẽ dẫn cô theo, nên Fie bất ngờ trở tay không kịp.
Bọn họ nói chuyện phiếm xong thì bàn về hợp đồng, mà mắt Fie vẫn luôn dừng lại trên mặt Lệ Tư Dạ cùng Thẩm Tư Hạo.

Hắn chấn động, thầm nghĩ chắc hẳn đây là lý do Thẩm Nguyệt về nước…
Ký kết hợp đồng trong hòa thuận, Fie vô cùng nhượng bộ và nói với Thẩm Nguyệt:
“Tôi đã hiểu lý do trước kia cô không rung động trước tôi rồi.”
“Sao?” Thẩm Nguyệt ngơ ngẩn.
“Không có gì.”
Fie phất tay, sau đó tạm biệt bọn họ và chủ động rời đi trước, vì hắn còn có việc quanh đó.
Sắc mặt Lệ Tư Dạ không hề vui vẻ gì sau khi ký hợp đồng, anh cảm thấy hình như mình đã quá lơ là.

Sức hút của Thẩm Nguyệt quá lớn, kể cả khi cô có một đứa con trai rồi cũng vậy thôi.

Mặc dù không phải người đàn ông nào cũng muốn sống chết vì cô, nhưng mấy tên hứng thú với cô thì nhiều lắm.
Thẩm Nguyệt cười trêu:
“Anh đây có tính là đang lợi dụng mẹ con tôi không vậy? Fie còn không thèm hạ giá xuống luôn, tôi hơi bối rối đó.”
“Không, tôi đang đưa mẹ con em đi du lịch mà?” Lệ Tư Dạ đáp, sau đó hỏi: “Có muốn đi tắm biển không?”
“Đến thành phố biển thì phải tắm biển chứ!” Thẩm Nguyệt nháy nháy mắt.

“Tôi đã chuẩn bị đồ bơi rồi.”
Đồ bơi? Lệ Tư Dạ đột nhiên ý thức được bản thân vừa đưa ra đề nghị rất tồi.

Đêm qua chỉ nhìn thấy đồ lót của cô anh cũng đã mất ngủ, vậy đến lúc đi tắm biển, Thẩm Nguyệt mặc đồ bơi lượn lờ trước mặt anh thì anh sẽ thế nào? Dục hỏa công tâm?
Không chờ Lệ Tư Dạ đổi ý, hai mẹ con Thẩm Nguyệt liền đứng lên, hối thúc:
“Đi thôi.”
“Chú Lệ, chúng ta thi bơi đi!” Thẩm Tư Hạo hào hứng.
Trước vẻ mặt phấn khích của hai người họ, Lệ Tư Dạ âm thầm thở dài rồi gật đầu.

Anh chưa từng nghĩ mình sẽ chiều chuộng ai đó đến mức này, đề nghị nào của mẹ con Thẩm Nguyệt anh cũng đồng ý hết.
Một lần nữa lên xe, ba người cùng nhau về khách sạn lấy đồ bơi và kem chống nắng các thứ, chuẩn bị xuống biển chơi cho thỏa thích.

Buổi chiều mát mẻ, Thẩm Nguyệt mặc đồ bơi màu đen gợi cảm cùng con trai xông thẳng ra ngoài.
Lệ Tư Dạ đứng ở phía sau quan sát bọn họ, cố lắm mới không để nơi nào đó rục rịch ngẩng đầu lên.

Dáng người của Thẩm Nguyệt quả thật nóng bỏng mắt mấy tên đàn ông xung quanh, mà Lệ Tư Dạ khi cởi lớp quần áo dày bên ngoài xuống cũng không kém bất kỳ ai.
Hai mẹ con Thẩm Nguyệt còn chưa đi xa, một cô gái ở gần đó đã mất kiên nhẫn xông tới bên này bắt chuyện với anh.
“Xin chào, xin hỏi anh là khách du lịch sao?”
“Ừ.” Lệ Tư Dạ kiệm lời gật đầu.
Anh không thích tiếp xúc với người khác lắm, cách nói chuyện cũng hơi xa cách.

Tuy vậy, cô gái kia tự thấy bản thân tương đối xinh đẹp, muốn dùng sắc dụ với anh, ưỡn cặp ng ực cao ngất lên rồi nói:
“Tôi cũng vậy, anh đi một mình à?”
Lệ Tư Dạ nghe đến đây thì môi hơi cong lên, chỉ tay về phía trước, nơi mẹ con Thẩm Nguyệt đang bì bõm vọc nước và nói:
“Tôi đi cùng vợ con.”
Anh nói câu kia cũng không nghĩ gì nhiều, trong lòng bình lặng.

Đối với anh, sự tồn tại của Thẩm Tư Hạo là một may mắn.

Anh cảm thấy sau này nếu phát triển cùng Thẩm Nguyệt thì có một đứa nhỏ thông minh lanh lợi như vậy cũng rất đáng.
Cô gái bên cạnh nghe câu trả lời xong sắc mặt lập tức trở nên ủ rũ, dẩu môi đáp:
“Vậy thì xin lỗi anh, làm phiền anh rồi.”
Nói xong, cô nàng chạy trở về cùng nhóm bạn của mình và thuật lại:
“Anh ta có gia đình rồi!”
“Tiếc thật nhỉ? Ôi, đẹp trai chết mất…”
“Nhưng mà vợ con anh ta đâu?”
Một đám người đưa tay chỉ trỏ, khi nhìn thấy Thẩm Nguyệt trong bộ bikini hai mảnh màu đen khoe trọn vòng ngực nảy nở và vòng eo thon, cùng với bờ m ông căng đầy, họ lập tức mất hết tinh thần chiến đấu.

Chưa kể, con trai người ta còn siêu cấp trắng trẻo đáng yêu!
“Hay là qua đó làm quen với thằng bé một chút nhỉ? Trông mặt tròn tròn dễ thương ghê.” Một cô gái cười nói.
“Thôi, vừa rồi tôi còn định tán tỉnh cha của thằng bé, mặt mũi đâu nữa!”
Mấy cô gái thì thầm rồi đi xa dần khỏi vị trí của Lệ Tư Dạ, chỉ còn lại anh đứng bên bờ cát ngắm nhìn “vợ con” của mình..


Bình Luận (0)
Comment