Một ngày nọ, “Vạn độc thương khung bích” bao phủ bầu trời Vẫn Lạc mật địa không biết từ khi nào biến thành màu xanh ngọc.
Vân Lạc mật địa trung ương mênh mông vẫn ở chỗ cũ khắp nơi tản ra sinh cơ bàng bạc. Mà duy chỉ có một cây thông thiên đại thụ ở trung ương cơ hố chông lên toàn bộ “Vạn độc thương khung bích” hiện giờ đã biến mất không thấy đầu nữa.
Lúc này Long Hòe lão tổ so với năm trăm năm trước không có bất kỳ thay đổi, nhưng khí tức quanh thân lại càng lúc càng phiếu miếu thâm thúy. Ông ta đang chắp tay đứng trước người đông đảo Linh Yêu nhất tộc tu sĩ, lạnh nhạt nói:
- Năm trăm năm qua, lão phu đã vì Linh Yêu nhất mạch chế xong căn cơ. Lão phu ở đây, tu luyện giới đương nhiên không người nào dám làm khó các ngươi. Nhưng sau khi lão phu đi lần này, Linh Yêu nhất tộc tất nhiên sẽ phải chịu tu luyện giới các tông phái đánh vào. Bốn ngươi vạn không thể ý khí dụng sự, cần phải biết làm cho cả tu luyện giới tiếp nhận sự tồn tại của bọn người là một quá trình lâu dài. Quá trình này có lẽ sẽ kèm theo xung đột kịch liệt, nhưng Linh Yêu nhất tộc vạn vạn không thể đặt truyền thừa nữa, nếu không tiền đồ kham ưu.
Long Hòe lào tổ dừng một chút, nói tiếp:
- Nếu thật đến thời khắc nguy cơ, các ngươi không ngại cầu viện Bắc Hải Chân Linh phái, chỉ có một nhà đó mới có thể là đồng minh chân chính của Linh Yêu nhất tộc. Về phần Thiên Huyền tông cùng Bích Hải linh và nhất tộc cũng có thể cho là bạn. Tuy nhiên sau khi Thất Phiến theo cùng lão phu rời đi, Thiên Huyền tông chỉ sợ cũng phải chịu ảnh hưởng, bọn người hãy hảo tự vi chi.
Ở đầu dưới của Long Hòe lão tổ, mười mấy tên Linh Yêu nhất tộc cao cấp tu sĩ lấy một vị trung niên tu sĩ đầu cắm cây trâm dương mộc buộc tóc cầm đầu nhất tề hành đại lễ với Long Hòe lão tổ, cung tiến vị tổ sư của Linh Yêu nhất tộc đi Bắc Băng nguyên kỳ khai đắc thắng.
Đợi đến khi mọi người đua nhau đứng dậy, Long Hòe lão tổ chẳng biết lúc nào đã biến mất trước mắt mọi người. Chỉ có địa phương lúc trước ông ta rời đi để lại một ngọn đèn toát ra hỏa diễm dụ du xanh biếc, hồn đăng!
Linh Yêu nhất tộc tu sĩ dần dần tần đi, chỉ có vị trung niên tu sĩ đó dân hai vị Thuần Dương tu vị linh yêu tu sĩ thủ hộ chung quanh hồn đăng.
Bầu trời Vạn Độc Thương Khung Bích, ánh mắt Long Hòe lão tổ tựa hồ có thể xuyên thấu trở cách “Vạn độc thương khung bích” thấy hết thảy phát sinh trong Vẫn Lạc mật địa.
Chỉ chốc lát sau, Long Hòe lão tổ lúc này mới hỏi:
- Lần đi này bọn ta chỉ sợ là cửu tử nhất sanh, ba vị đã bố trí xong hậu sự chưa?
Sở Phiên Vân cười đáp:
- Bích Hải linh và nhất tộc không cần bố trí, trước như thế nào sau này vẫn như thế ấy, sẽ không bởi vì lão phu chịu ảnh hưởng.
Long Hòe lão tổ gật đầu nói:
- Bích Hải linh và nhất tộc từ khai thiên đến bây giờ chính là yêu tộc cự hình bộ lạc, có truyền thừa thế hệ hoàn thiện, đương nhiên không cần làm nhiều bổ trí.
Thất Phiến lần tổ lại thở dài một cái, nói:
- Lão phu cũng mắc bẫy, cho đến gặp phải tiền bối mới biết Cửu Huyền lâu Chân Linh truyền thừa căn bản là bởi vì người mà dị. Thiên Huyền tông những năm này bởi vì lão phu tự cho rằng có hy vọng tấn thằng thánh địa mà cổ động khuếch trương không ít. Lão phu chuyến đi này tất nhiên sẽ phải chịu đánh vào. Lão phu đã báo cho người chủ trì tông môn đợi sau khi lão phu rời đi cẩn thận thu liễm, hi vọng bọn họ có thể nghe lọt!
Long Hòe lão tổ thở dài nói:
- Ích lợi chi tranh nhất là già người lý trí, ngươi cũng không cần lo âu. Nếu lần này bọn ta có thể đã thống thông đạo đại trận sống sót, phương thế giới này cho dù không thể trở về nữa, cũng chưa chắc không thể thông qua thần thông liên lạc. Như vậy người tiếp tục bảo hộ Thiên Huyền tông nhất phái, ít nhất sẽ không bị chèn ép đích lợi hại.
Long Hòe lão tổ dứt lời nhìn về một vị Chân Linh tu sĩ khác. Đây là một vị đến từ Trung Thổ hơn trăm năm trước mới vừa thành tựu Chân Linh tu sĩ. Không biết ông ta từ đầu có được tin tức, sau khi thành tựu Chân Linh liền chạy tới Đông Hải năn nỉ Long Hòe lào tô bảo hộ.
Long Hòe lão tổ biết rõ gian hiểm đã thống thông đạo đại trận, thêm một người thêm một phần lực lượng. Vì vậy để ông ta tiến vào Vân Lạc mật địa, lấy “Vạn độc thương khung bích” che giấu Chân Linh khí tức của ông ta.
Vị Chân Linh tu sĩ này không đợi Long Hòe lão tổ muốn hỏi, liền cười nói:
- Tiền bối cũng biết vãn bối chính là xuất thân từ tán tu, một người đơn độc, trước đi Đông Hải tới Trung Thổ để lại truyền thừa của tại hạ đợi hữu duyên.
Long Hòe lão tổ gật đầu một cái, nói:
- Như vậy, bọn ta lập tức đi Bắc Băng nguyên. Bọn ta nhất định phải trước khi thiên địa bồn nguyên của phương thế giới này phản ứng kịp chạy tới thông đạo đại trận phụ cận. Nếu không ba canh giờ sau, kiếp vẫn ngưng tụ hoàn thành ở đỉnh đầu, sẽ có thiên phạt hạ xuống.
Ba người nhìn về phía tầng mây đã bắt đầu tụ họp ở định đầu, nghĩ tới thần uy mênh mông của thiên phạt lúc ban đầu Long Hòe lão tổ gặp gỡ, không khỏi mỗi người đổi sắc mặt. Vì vậy mỗi người nhấc lên độn quang đuổi sau Long Hòe lão tổ đi về phương bắc.
Cùng lúc đó, trong Nam Hải Ngũ Hành Quy Tàng, vốn ngũ sắc linh quang tràn ngập đất hiện giờ đã trống trải một manh. Phách Quy nhất tộc Chân Linh tu sĩ Hạng lão tổ ngẩng đầu nhìn bầu trời đỉnh đầu, cười nói:.
- Canh giờ chẳng khác gì, hắc hắc, lão phu những năm gần đây dựa theo truyền thừa rời rạc của Quy lão tổ còn để lại rất cục đem Chân Linh đệ nhất cảnh tu hành tới viên mãn, xem ra sẽ không kém bao nhiêu so với Long Hòe lão tổ.
Đứng bên cạnh Hạng lão tổ chính là Hạng Quy Điền ban đầu đuổi giết Vũ Văn Kinh Lôi trong ánh mắt thoáng qua một tia u ám, nhưng vẫn miễn cưỡng cười nói:
- Lão thúc thần uy cái thế, Quy lão tố vạn năm mưu đồ, tất nhiên sẽ trở thành thực tế trong tay lão thúc. Long Hòe lão tổ mặc dù phong quang vô hạn, cũng không biết cuối cùng vẫn phải vì lão thúc làm giá y!
Hôm nay khí tức quanh thân Hạng Quy Điền tối tăm, nhìn qua khiến cho người ta căn bản không sờ được sâu cạn, nghiệm nhiên đã là một vị Chân Linh tu sĩ, xem ra chính là người thừa kế sau Hạng lão tổ của Phách Quy nhất tộc.
Hạng lão tổ dường như cũng sớm đã ngờ tới suy nghĩ trong lòng Hạng Quy Điển, nói:
- Ngươi cũng không tất áo não, lão phu toàn bộ thu nạp không còn Ngũ Hành Nguyên Khí trong quy tàng, cần phải biết chuyến đi Bắc Băng nguyên lần này liên quan quá nhiều. Nếu đám người lão phu không cách nào đã thông lối đi đi về phía vô hạn tinh không, những thứ Ngũ Hành Nguyễn Khí để lại cho người thì có ích lợi gì? Ngược lại, nếu đám người lao phu đã thông lối đi, trong vô hạn tinh không tự có vô lượng nguyên khí cung cấp cho ngươi hấp thu tu luyện, những thứ đó trong quy tàng sao đủ chứ 4
Hạng Quy Điền vội vàng nói:
- Lão thúc hiểu lầm rồi. Nếu không có lão thúc đề huề, tiểu điệt làm sao có thể thừa kế Phách Quy nhất tộc Chân Linh vị. Tiểu điệt ở chỗ này còn phải cầu chúc lão thúc lần đi Bắc Băng nguyện mã đáo công thành, có hy vọng trường sinh!
Hạng lão tổ nhìn sâu hoắm Hạng Quy Điền một cái. Hạng Quy Điền không khỏi tựa đầu thấp đủ cho thấp hơn, lại nghe Hạng lão tổ nói:
- Bất kể lão phu lần này đi sống hay chết, Phách Quy nhất tộc cũng phó thác trong tay của ngươi rồi. Sau khi lão phu đi người phải ngàn vạn cẩn thận Vô Tân Sơn Không Tước Vương Tộc. Lần này lão phu vì đem Chân Linh đệ nhất cảnh tu luyện viên mãn mà người săn giết không ít Vương tộc pháp tướng thành viên, lược đoạt bản mệnh linh vũ của họ, cần thận ngày sau Khổng Tước nhất tộc trả thù.