Dịch giả: TitanSau khi mấy thế lực bị tảo thanh, trong Thất Tinh thiên từ từ truyền ra tin tức, nói là những nơi bị tảo thanh thế lực đều là bí mật cứ điểm của Phúc Hải bang. Lần này các loại thế lực tiến vào Thất Tinh thiên ít nhiều gì cũng bị Phúc Hải bang quấy nhiễu qua. Cho dù là không bị, thì đông đảo thế lực cũng sẽ không bỏ cơ hội rơi đánh chó rớt xuống nước này.
Dĩ nhiên, có một số cứ điểm bên trong có thể cũng không phải tất cả đều là Phúc Hải bang tu sĩ, mà do Phúc Hải bang tu sĩ xen lẫn một ít vào trong. Các đại môn phái khi tiêu trừ tự nhiên sẽ không phân biệt, trực tiếp toàn bộ diệt một cái cho xong việc. Đây chính là bá đạo tác phong của thế lực lớn, thà giết lầm chớ không bỏ sót.
Về phần bên trong có còn có thể lực nào giương cao khẩu hiệu tiêu diệt Phúc Hải bang để tiêu trừ dị kỷ (diệt những kẻ chống đối mình) hay không thì không thể để cho người ngoài hay biết rồi.
Đóng vai trò làm kẻ dũng, Chân Linh phái cũng tiễu trừ hai Phúc Hải bang cứ điểm, Thích Từ Thái tinh minh tự nhiên sẽ không đem toàn bộ tin tức tiết lộ cho các thế lực lớn. Nàng đem hai cứ điểm do Đường chủ cấp bậc Phúc Hải bang tu sĩ lãnh đạo lưu lại cho phái mình, đem mấy vị trí cứ điểm không liên quan khẩn yếu cùng khẩn yếu nhất báo cho phái khác
Mấy cứ điểm không liên quan không khẩn yếu tự không cần phải nói, còn ba cứ điểm khẩn yếu nhất đều có Phúc Hải bang phong ấn tu vi đoán đan chân nhân tu sĩ canh giữ. Khi Huyền Linh phái, Kim Giao đảo yêu tu cùng mấy đại hình thế lực kéo đến tiễu trừ, bị buộc bất đắc dĩ, Phúc Hải bang chân nhân đến thời khắc tối hậu bộc phát ra đoán đan kỳ uy thế. Mặc dù chỉ có một chiêu đánh ra, vẫn mang đến cho những thế lực thương vong thảm trọng. Huyền Linh phái cùng Kim Giao đảo có một vị chân nhân vì bảo vệ bổn phái tu sĩ không thể không giải trừ phong ấn, tiến hành ngăn cản, cuối cùng cũng bị truyền tống ra khỏi Thất Tinh thiên.
Sau thắng lợi, mấy đại hình thế lực vào thời điểm thu tập chiến lợi phẩm lần nữa buồn bực phát hiện, chiến lợi phẩm cũng không như tưởng tượng. Khi tra hỏi Phúc Hải bang tu sĩ bị bắt làm tù binh mới biết được, bởi vì có phong ấn tu sĩ chân nhân trấn giữ, những thứ mà các cứ điểm này đánh cướp được phải bảo vật tốt toàn bộ đều giữ ở trong tay mấy vị chân nhân. Những người khác cũng không có bao nhiêu.
Trong khi đó, Thích Tử Thái dẫn Chân Linh phái tu sĩ tiễu trừ hai cứ điểm, mang đến thu hoạch phong phú. Ở một chỗ cứ điểm, sau khi dẫn đầu tu sĩ vẫn lạc, Tào sư huynh ở trên người kẻ này tìm được một món pháp bảo đánh cướp được. Ở một chỗ cứ điểm khác, Tôn sư huynh lấy được một hộp ngọc rõ ràng là từ Thất Tinh điện bay ra ngoài, bên trong không biết chứa bảo vật gì.
Lục Bình tự nhiên không biết giờ phút này Thất Tinh thiên đang xảy ra chuyện gì. Giờ phút này hắn đang một tay cầm sát viên minh châu lưu quang dật thải, một tay thì cầm một cái ngọc giản màu tím, đang cẩn thận tra xét nội dung bên trong đó.
Cái ngọc giản màu tím này chính là một trong hai cái hộp ngọc Lục Bình lấy được ở trên Phi Linh đảo, sau đó dùng phá cấm phù đấu giá được mà phá vỡ phong ấn, bên trong có hai ngọc giản.
Cái ngọc giản màu tím này ghi lại một loại phương pháp luyện chế bản mệnh pháp khí kỳ lạ nhưng uy lực tuyệt đối mạnh mẽ: “Bản mệnh nguyên thần đồ”!
Lục Bình vốn cũng chưa nghĩ chính chắn sẽ luyện chế bản mệnh pháp khí gì. Trần Luyện cũng từng nói qua, bản mệnh pháp khí vô cùng quan trọng, không đề nghị Lục Bình gấp gáp luyện chế, mà là đề nghị hắn trước tiên tìm kiếm nhị đẳng thậm chí tam đẳng thuần thủy chúc tính đỉnh cấp linh tài. Chỉ cần trước khi lên cấp đoán đan kỳ luyện chế thành công, thì sẽ không trở ngại pháp khí sau này tăng lên trở thành pháp bảo.
Lục Bình tuy nói tài sản phong phú, cao cấp linh tài trên người thật sự là có hai ba mươi món, nhưng có thể đạt tới nhị đẳng biến dị linh tài tổng cộng chỉ có ba món: Thâm Hải Ngân Trầm thiết dùng để thăng cấp “Sơn Băng”; một khối lớn Thiên niên lôi kích đào mộc là lôi mộc song chúc tính, cùng Lục Bình công pháp chúc tính không hợp; Nhị sư tỷ đưa tặng cho hắn một khối Thiên niên hàn ngọc dù là thủy chúc tính nhị đăng biến dị linh tài, nhưng không biết sao loại linh tài này thích hợp luyện chế một loại phụ trợ pháp khí hơn. Dùng nó để chế thành phòng thủ pháp khí cũng có thế, nhưng chế thành công kích pháp khí thì đúng là chuyện đáng cười. Vì vậy, Lục Bình đã nhờ cậy lão Trần Luyện chế thành đỉnh cấp phụ trợ pháp khí Thông Linh ngọc bội mà Lục Bình đang đeo bên hông đây.
Bây giờ Lục Bình đã có thể luyện chế bản mệnh pháp khí, hơn nữa nó còn là đỉnh cấp linh tài hết sức phù hợp và tương thích với tự thân chúc tính của hắn. Hắn chẳng những có một món, mà còn tới sáu món, chính là sáu viên châu hào quang lòe lòe đang ở trong tay Lục Bình.
Điều càng làm cho Lục Bình khó có thể ức chế kích động trong lòng chính là, sáu hạt châu này chăng những cùng tự thân tu luyện “Bắc Hải thính đào quyết công pháp hết sức tương hợp, hơn nữa còn là tam đẳng linh tài!
Sáu món tam đẳng linh tài!
Xác thực mà nói, là sáu món đỉnh cấp linh tài từ thiên địa linh thủy mất đi linh tính sau khi thoái hóa ngưng kết mà thành!
Cực kỳ vui mừng, Lục Bình chỉ có một ý tưởng: nếu không đem sáu hạt châu này toàn bộ luyện chế thành bản mệnh pháp bảo của mình, chẳng lẽ còn lưu lại làm trang sức phẩm để kỷ niệm sao?
“Bắc Hải thính đào quyết” cũng có ghi lại mấy loại phương pháp cùng công pháp để luyện chế bản mệnh pháp khí và đề thăng lên tới pháp bảo. Tuy vậy, phần nhiều chúng cũng chính là luyện chế thành đôi pháp khí, tỷ như song phi kiếm hay đại loại như vậy, không thể luyện chế sáu món bản mệnh pháp khí để đồng thời sử dụng.
Vắt hết óc, Lục Bình cuối cùng nhớ ra cái ngọc giản này, từ nhẫn trữ vật đem nó lật tìm được. Lục Bình cũng cảm thấy có chút đắn đo: bộ pháp khí này luyện chế dĩ nhiên là cực kỳ khó khăn, cái này Lục Bình cũng không để ý, vì bản mệnh pháp khí càng tốt, luyện chế càng phồn phục.
Cái Lục Bình để ý chính là, bộ bản mệnh pháp khí này luyện chế còn cần thêm sáu viên linh châu giống nhau như đúc! Hơn nữa để khu động bộ bản mệnh pháp khí này, cần thiết phải có đại lượng pháp lực. Cho dù Lục Bình tu luyện “Bắc Hải thính đào quyết” có hùng hậu pháp lực, thì dù đạt tới dung huyết chín tầng tu vi cũng không sử dụng được thời gian bao lâu thì sẽ pháp lực khô kiệt.
Lục Bình lật tay đem ngọc giản cùng linh châu thu vào, lấy tay sờ cằm, suy tư lẩm bẩm: Cần cự lượng pháp lực để khu động sao? Tuy như vậy, pháp lực tiêu hao sẽ nhanh hơn một chút, nhưng mình vốn là tu sĩ có pháp lực hùng hậu, nếu không phải điều tru thế này tiến thêm một bước phát huy, thì “Bắc Hải thính đào quyết” tu luyện chi cho uống phí. Huống chi là một luyện đan sư, Lục Bình biết có một số đan dược có thể dùng để tăng cường pháp lực hùng hậu trình độ cho tu sĩ. Mặc dù đan phương của những đan dược này không có một cái nào là không cực kỳ trân quý, trong tay luyện đan sư đều là thứ giữ bí mật không nói ra, nhưng Lục Bình tin là có thể tìm được đan phương.
Một khi luyện chế thành công, bộ pháp khí này uy lực tuyệt đối không thể coi thường. Nếu có thể làm được chuyện trong một thời gian ngắn diệt địch, pháp lực tiêu hao mau hơn chút cũng có thể chấp nhận.
Quyết định xong chủ ý, Lục Bình liền chỉ còn lại có một cái vấn đề: còn dư lại sáu viên linh châu giống sáu viên của hắn, nhưng lại ở trong tay của Cẩm công tử, Lục Bình tự cho là mình cũng không phải đối thủ của Cẩm công tử, ít nhất trước mắt không phải đối thủ, như vậy làm thế nào để lấy được sáu viên linh châu giống nhau về phẩm chất bây giờ? Đây chính là điều Lục Bình rất khó giải quyết. Có thể, vận khí của hắn lại tốt lần nữa, lấy thêm được mười hai món thủy chúc tình tam đắng đỉnh cấp linh tài đồng nhất khác chăng?!
Về phần gọi là “Bản mệnh nguyên thần trận” thì đó là còn cần phải luyện một trận đồ. Cái này là khi Lục Bình lên cấp đoán đan kỳ, đem mười hai viên bản mệnh nguyên thần châu tăng lên tới pháp bảo, sau đó mới suy tính. Lục Bình không hề nghĩ ngợi thêm, sợ đả kích lòng tin thành tựu mười hai viên bản mệnh nguyên thần châu của mình.
Mười hai viên tam đẳng định cấp linh châu!
Mười hai món bản mệnh nguyên thần pháp khí!
Đây cũng là điều vô cùng tấu xảo!