Chân Linh Cửu Biến

Chương 64

Dịch giả: Titan

Từ chỗ Lưu tiên trưởng đi ra ngoài, Lục Bình đã đại khái hiểu rõ đối với thế cuộc trước mắt. Đồng thời, hắn cũng từ Lưu tiên trưởng biết được đại khái phương án mà Chân Linh phải dùng để ứng đối.

Lục Bình cũng không kỳ quái Lưu tiên trưởng vì sao cho mình biết nhiều chuyện của Chân Linh phái cao tầng như vậy. Sau khi Lưu tiên trưởng lên cấp dung huyết hậu kỳ, nhờ biểu hiện rất mực chững chạc, tu vi thâm hậu, đối với môn phái có nhiều cống hiến, lại là đồ đệ của đệ tử chân truyền của môn phái là Huyền Vũ chân nhân, nên sớm đã là môn phái hạch tâm đệ tử. Vì vậy, ông ta đối với môn phái thượng tầng quyết sách cũng biết không ít điều.

Lục Bình hướng Lưu tiên trưởng đề xuất ý kiến muốn trên Hoàng Ly đảo kiến tạo động phủ, Lưu tiên trưởng mặc dù kỳ quái Lục Bình tại sao không ở trên Thiên Linh sơn mở động phủ, nhưng cũng không hỏi tới. Môn phái thật ra là khích lệ đệ tử xây động phủ ở bên ngoài môn phái trú địa. Như vậy, nó vừa giảm bớt gánh nặng cho Thiên Linh sơn linh mạch, lại có thể làm phong phú lực khống chế của môn phái đối với phạm vi thế lực. Lưu tiên trưởng chẳng qua là đề nghị Lục Bình có thể đem động phủ xây ở đáy biển, như vậy có thể tránh cho động phủ bị phá hủy khi hai phái đại chiến.

Lưu tiên trưởng đề nghị cũng ám hợp với ý của Lục Bình. Hắn không khỏi nhớ lại Thịnh Đào linh dược viên, và cả Bích Hải linh xà sào huyệt nữa. Bất quá Bích Hải linh xà sào huyệt nằm ở Huyền Linh phái hải vực, hiển nhiên không thích hợp, mà tiều đảo sau khi trải qua mấy lần đầu pháp đã bị tàn phá, cũng hạn chế khai mở động phủ.

Có lẽ hắn có thể ở trên Hoàng Ly đảo mở ra động phủ, lại đem linh mạch dịch chuyển tới Hoàng Ly đảo. Bất quá, dịch chuyển linh mạch cũng không dễ dàng. Linh mạch di động sẽ dẫn tới mặt đất chấn động, khó tránh khỏi sẽ dẫn tới những tu sĩ khác chú ý. Chuyện này chỉ có thể từ từ tính toán, trước mắt đem động phủ mở ra trước rồi tính sau.

Lục Bình sau khi tiến vào dung huyết kỳ, chẳng những thần thức so với thường nhấn mạnh gấp đôi, cảm giác cũng bén nhạy rất nhiều. Lục Bình có thể cảm giác được Huyền Kỳ đảo tràn ngập vài cổ khí thế cực mạnh, phải là của đoán đan kỳ chân nhân mới như thế. Nhưng cụ thể số lượng là bao nhiêu thì hắn không đoán ra. Đợi đến khi Lục Bình ra khỏi Huyền Kỳ đảo, những cổ khí thế này đột nhiên biến mất, khiến cho hắn âm thầm kinh ngạc cho thủ đoạn của đoán đan kỳ chân nhân. Đồng thời, hắn cũng tỉnh ngộ rằng điều này e rằng lại là một loại thủ đoạn nhằm vào Huyền Linh phái.

Khí thế tràn ngập ở trên Huyền Kỳ đảo, có thể khiến cho mấy trăm tu sĩ trên đảo phấn khích, tự nhiên lòng tin đối địch cũng tăng lên mười phần, có lợi cho tiêu trừ không khí khủng hoảng trước đại chiến. Đồng thời, khí thế ấy không truyền ra khỏi Huyền Kỳ đảo, là để cho Huyền Linh phái không cách nào biết được Chân Linh phái bố cục hư thật thế nào. Một khi đánh giá sai bố trí trên Huyền Kỳ đảo, Huyền Linh phái sợ rằng lại bị đánh cho hội đầu thổ kiểm.

Lục Bình đối với một loạt hành động của Huyền Linh phái nhìn rất không thuận mắt. Hai phái tranh đấu suy cho cùng là ích lợi chi tranh, là muốn chiếm hữu tu luyện tự nguyên. Những thứ này đều liên quan đến tu sĩ có thành đạo được hay không. Tu luyện giới có câu thường nói rằng: "Trở ta thành đạo giống như giết chết cha mẹ ta". Đó là cục diện oán thù, không chết không thôi.

Huyền Linh phái lại cứ muốn ở trên dư luận chiếm được thượng phong. Phải biết miệng lưỡi chi tranh, nguyên bổn chính là một khoản hồ đồ. Người bên cạnh làm gì biết ai đúng ai sai, bất quá là được làm vua thua làm giặc mà thôi.

Giống như lần trước, Chân Linh phái một mực bảo rằng Huyền Linh phải cùng các môn phái khác thăm dò bổn phái cơ mật, không nói nhiều lời liền liên tiếp đoạt mười mấy ngôi đảo nhỏ của Huyền Linh cùng các môn phái khác, làm gì cho Huyền Linh phải có cơ hội cãi lại. Đợi đến khi mọi chuyện xong xuôi, Huyền Linh phái còn muốn phân biện, thì phát hiện bản thân trong mắt các môn phái ở Bắc Hải liên minh đã sớm tọa thật tội danh thăm dò cơ mật của người khác rồi.

Theo Lục Bình nhận định, Kiều Hi Bằng cho dù là vì báo thù cho thân đệ mà tiến vào Chân Linh phái hải vực đuổi giết Bích Hải linh xà, cũng là do Huyền Linh phái dung túng mới dám như thế. Lấy này Kiều Hi Bằng tới khiêu khích Chân Linh phái, đợi đến lúc Chân Linh phái đuổi Kiều Hi Bằng đi, Huyền Linh phái liền có thể lấy tội danh Chân Linh phái cùng yêu tộc hợp mưu sát hại Huyền Linh phái đệ tử liên hiệp những môn phái Bắc Hải khác chinh phạt Chân Linh phái.

Không ngờ, Kiều Hi Bằng bị Lục Bình hủy thi diệt tích, Bích Hải linh xà thì trở về sào huyệt chìm xuống, cái này gọi là chết không có đối chứng, mưu đồ của Huyền Linh phái nhất thời thành múc nước giỏ trúc.

Đợi đến khi Huyền Linh phái phản ứng, thì Chân Linh phái đã chuẩn bị kỹ càng. Huyền Linh phái cỡi hổ khó xuống: trận này đánh hay không đánh đã thành một vấn đề đau đầu rồi.

Đánh, về dư luận thì không chiếm thượng phong không đánh, Huyền Linh phái tự nhiên chịu thiệt thòi lớn, lại không dám trả thù, tôn nghiêm của đại phái đứng đầu Bắc Hải ở chỗ nào?

Về thực lực, Huyền Linh phải đúng là vẫn chưa hoàn toàn nắm chắc thắng được Chân Linh phái, nhưng lại lấy địa vị Đại phái đứng đầu Bắc Hải mà cư xử, lại quên tôn nghiêm là do bản thân tranh thủ mới có được, địa vị là do thực lực chống đỡ mà ra.

Lục Bình lần nữa đi tới Địa Khôn đảo. Nơi này vẫn phồn hoa như cũ, không có chút không khí đại chiến nào.

Lục Bình quyết định ở Hoàng Ly đảo kiến tạo động phủ, trong khi gần đây thế cục khẩn trương, tự nhiên phải chuẩn bị thật đầy đủ.

Lục Bình đi tới Đa bảo các, tiểu nhị nghênh tiếp trực tiếp đưa hắn tới tầng thứ hai. Nơi này là địa phương dung huyết kỳ tu sĩ thường tới.

Một vị quản sự chào đón, "A a" cười nói:

- Vị đạo hữu này rất lạ mặt, dường như là lần đầu tiên tới bản các?

Một thần thái hòa khí hiện trên mặt y, để cho người ta cảm thấy thân thiết.

Lục Bình cũng không kiểu cách, nói ngay vào điểm chính:

- Tại hạ tân tiến dung huyết, khai mở động phủ, cần một bộ thủ hộ trận pháp, không biết quý các có thích hợp trận bàn không?

Quản sự trực tiếp ra hiệu mời, dẫn Lục Bình đến phòng khách uống trà, hàn huyên biết được quản sự họ Cổ. Chỉ chốc lát, một tiểu nhị dùng mâm gỗ bưng ra ba bộ trận pháp.

Cổ quản sự chỉ ba bộ trận bàn nhất nhất giải thích:

- Lục tiểu hữu, ba bộ trận bàn này ở dung huyết kỳ đều thuộc thượng hạng trận pháp: bộ trận bàn thứ nhất khắc ấn "Tiểu tam tài trận, uy lực cường đại, bố trí đơn giản, là trận pháp bảo vệ động phổ tu sĩ thường dùng, cũng là trận pháp đại đa số tu sĩ đều quen thuộc; Cái bộ thứ hai này gọi là "Vụ hải thận lâu trận", uy lực không lớn, lấy mê huyền làm chủ, cũng rất có hiệu quả, bố trí cũng đơn giản, mấu chốt là giá cả không quá đắt; Cái bộ thứ ba này, gọi là "Băng hà sát trận", trận này uy lực không dưới "Tiểu tam tài trận", nhưng bởi vì bố trí phức tạp, tiêu hao khá lớn, tu sĩ cũng không thường dùng, phá giải cũng phiên toái, giá cả tự nhiên cũng đắt tiền nhất.

Lục Bình suy nghĩ một chút, hỏi:

- Ba loại trận pháp này đối với tu sĩ có yêu cầu gì?

Cổ quản sự khen một tiếng, nói:

- Lục tiểu hữu suy tính chu đáo. Tiểu tam tài trận" thích dùng phạm vi rộng rãi, không có yêu cầu đặc thù gì; Vụ hải thận lâu trận" do tu sĩ tu luyện phong, thủy, băng, mộc chúc tính công pháp thi triển tốt nhất, Băng hà sát trận thì chỉ thích hợp bằng, thủy hai loại chúc tính tu sĩ sử dụng.

Lục Bình sắc mặt bình tĩnh, trầm ngâm một chút, nói:

- Cái "Băng hà sát trận" này giá trị bao nhiêu?

Cổ quản sự nghe vậy, trên mặt vui mừng, biết đây là một người khách rất có tiềm lực, vì vậy nói:

- Bộ trận pháp này giá trị năm ngàn linh thạch, bất quá nhìn tiểu hữu xem ra là tân tấn dung huyết tu sĩ, lão phu làm chủ giảm một phần còn chín, coi như là mừng tiểu hữu lên cấp!

Lục Bình nghe giá năm ngàn linh thạch, trong lòng giật cả mình, bấy giờ mới tỉnh ngộ bản thân hắn đã không phải là luyện huyết kỳ tu sĩ nữa rồi. Ở luyện huyết kỳ, Lục Bình có thể nói phú hào. Nhưng ở dung huyết kỳ Lục Bình xem ra trở lại người nghèo như cũ.

Lục Bình cắn răng, từ trong trữ vật đại lấy ra bốn mươi lăm khối trung phẩm linh thạch giao cho Cô quản sự. Điều này khiến cho Lục Bình ở trên người Kiều Hi Bằng thu hoạch cùng môn phái phát một ngàn phúc lợi tiêu hao gần sạch hết.

Trước khi các từ, Lục Bình hướng Cổ quản sự bày tỏ bản thân hắn cần phải xử lý một số tu luyện tập vật không dùng, đồng thời còn muốn ở buổi đấu giá của Đa bảo các gửi bán một ít món đồ. Cổ quản sự phân phó tiểu nhị dẫn Lục Bình ra phía trước. Chờ Lục Bình rời khỏi Đa bảo các, trên người lại có thêm hai mươi khối trung phẩm linh thạch, cùng một thiệp mời buổi đấu giá dành cho dung huyết kỳ cử hành vào 12/4 sang năm.
Bình Luận (0)
Comment