Chương 1004
Trong lòng Tần Hồng Long có lửa giận, đương nhiên sẽ không trả phần tiền còn lại, điều này cũng chọc giận Hồng Phật.
Vù vù vù—
Ánh mắt của Hồng Phật rét lạnh, khí thế trên người bốc lên, một con rắn lục màu xanh lè thuận theo cánh tay của cô ta bò lên vai của cô ta, thè lưỡi, lạnh lùng nhìn Tần Hồng Long.
Tuy nhiên, Tần Hồng Long không có bất cứ sự sợ hãi nào, ngược lại cười lạnh một tiếng: “Muốn giết tôi, chỉ dựa vào cô ư?”
Vừa dứt lời, tài xế luôn đợi ở trong xe cũng xuống xe, đi tới trước mặt Tần Hồng Long, lạnh lùng nhìn Hồng Phật.
Ở trước mặt tài xế này, Hồng Phật vậy mà cảm nhận được một chút khí tức của cường giả.
Có điều, cô vẫn không hề sợ hãi, nơi này là rừng rậm, là sân chơi của cô.
Tuy nhiên, khi một trận đại chiến sắp nổ ra, một tiếng cười nhàn nhạt truyền tới.
“Tần Hồng Long, tôi biết ngay là anh làm.”
“Ai?”
Tần Hồng Long và Hồng Phật thay đổi sắc mặt, vô thức quay đầu, lại nhìn thấy một người khiến bọn họ cực kỳ sợ hãi.
Đèn đường tối tăm, kéo dài bóng của anh.
Vương Nhất nhìn bọn họ với ánh mắt bình tĩnh, giống như nhìn hai người chết.
Đằng sau, Lãnh Nhan mái tóc đen bay bay, cũng lạnh lùng nhìn bọn họ.
“Vương Nhất?!”
Ngay lập tức, Tần Hồng Long và Hồng Phật giống như gặp phải kẻ địch mạnh, mỗi người lùi lại một bước.
Đặc biệt là Hồng Phật, cô ta từng bị Lãnh Nhan dạy dỗ, tới nay còn để lại ám ảnh.
Chỉ là cục tức trước đó bất luận như nào cũng không nuốt trôi được, nhân lúc Vương Nhất vào kinh thì mạo hiểm, hợp tác với Tần Hồng Long.
Bây giờ không chỉ thất bại, còn bị Vương Nhất bắt tại trận, một lần nữa khiến cô ta rơi vào tuyệt vọng.
Nhưng sự chú ý của Vương Nhất dường như không đặt trên người cô ta, chỉ tùy ý liếc qua, rồi dừng mắt ở trên người Tần Hồng Long.
Trên mặt, bỗng nhiên hiện ra một nụ cười khiến người khác không rét mà run.
“Xem ra, 5 năm trước đánh gãy một chân của anh, vẫn không làm cho anh nhớ, cứ muốn hai chân đều gãy mới biết đau sao?”
Lời này vừa dứt, Tần Hồng Long giống như bị k.ích thích, đồng tử giãn ra, lồng ng.ực phập phồng kịch liệt.
Nhìn biểu cảm của anh ta, Hồng Phật ở một bên sững sờ chớp mắt, sau đó giống như nhớ ra điều gì đó, sắc mặt thay đổi.
Cái chân gãy của Tần Hồng Long là do Vương Nhất đánh gãy?
“Anh còn dám nhắc tới!”
Anh ta mặt mày dữ tợn, tức giận nhìn Vương Nhất.
Từ trong phản ứng của Tần Hồng Long, Hồng Phật biết 80-90% là thật.