CHƯƠNG 1206
Có nghĩa là, phía sau nhà họ Đồng có nhà họ Nhan đang can thiệp!
“Nếu đã như vậy, vậy hãy đánh cho đến khi các người muốn nói ra.”
Vương Nhất mang theo thần sắc lùng lùng sải bước về phía những người đàn ông mặc đồ đen kia.
Cùng với những bước chân là khí thế trên người Vương Nhất tăng lên một cách đột ngột.
Lúc này, những người đứng xung quanh cách tâm là anh mười mét đều thấy run rẩy cả trong lẫn ngoài.
Đó là sự run rẩy đến tận sâu trong tâm khảm, không chỉ mỗi Đồng Tri Thu mà ngay cả những cao thủ của nhà họ Nhan cũng biến sắc.
Đồng Thiên Tường suy nghĩ một lúc lâu, đột nhiên như nhớ ra chuyện gì đó, thế là sắc mặt đổi xoành xoạch.
“Họ đều là chấp sự ẩn mình trong nội môn!”
“Ý anh là sao?”
Đồng Yên Nhiên lập tức hỏi.
Cô ta cũng từng nghe nói về Hiệp hội Võ thuật, anh Kình Hiên của cô ta chính là Hội trưởng của Hiệp hội Võ thuật.
Cứ tưởng Diệp Kình Hiên nắm quyền hành trong tay, nhưng giờ xem ra anh ta làm hội trưởng mà như không.
Sắc mặt Đồng Thiên Tường trở nên rất nghiêm túc.
“Mỗi một chi nhánh của Hiệp hội Võ thuật đều phân ra ngoại môn với nội môn. Ngoại môn thì phải mở võ quán, nhận nhiệm vụ để kiếm tiền và giữ gìn mặt mũi của Hiệp hội Võ thuật, còn việc của nội môn thì đơn giản hơn nhiều.”
“Chỉ có bốn chữ thôi: Tu luyện tiến cảnh. Không màng chuyện bên ngoài mà chỉ chuyên tâm tập võ để tăng cảnh giới.”
“Thế nên mỗi một người của nội môn đều là cao thủ hàng đầu, có điều cao thủ nội môn ít khi xuất hiện lắm, trừ phi ngoại môn gặp phải tai họa lớn.”
Đồng Thiên Tường cảm thấy không thể nào tưởng tượng nổi. Lần trước một mình Vương Nhất đã lật tung cả Hiệp hội Võ thuật rồi còn đánh thắng hội trưởng Nhan Tề mà vẫn không kinh động cao thủ nội môn. Sao cái chuyện cỏn con của nhà họ Đồng này lại kinh động đến cao thủ nội môn nhỉ?
Lúc này, Đồng Tri Thu nhìn Vương Nhất đang đi tới thì cười nhạo: “Dám khiêu chiến cả cao thủ nội môn của Hiệp hội Võ thuật cơ đấy, không biết anh kiêu ngạo hay có thực lực thật nữa.”
Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé. Link tải nhé các bạn
“Tôi nói rồi, giải quyết đám rác rưởi đó xong thì kẻ tiếp theo chính là anh đấy. Giết anh ta cho tôi!”
Đồng Tri Thu hét to. Trong mắt anh ta, Vương Nhất chính là một kẻ đã chết.
Sắc mặt của đám cao thủ nội môn đều rất nghiêm túc, bởi vì bọn họ cảm nhận được hơi thở của một cao thủ ở trên người Vương Nhất.
Khi Vương Nhất định ra tay thì một bóng người xuất hiện trước mặt anh.
“Một đám giun dế thôi mà cần Thiếu chủ ra tay sao?”
Sắc mặt Lãnh Nhan rất lạnh lùng, cô ta lạnh lẽo nhìn đám cao thủ nội môn đó.
Vương Nhất thấy thế thì gật đầu rồi không tiến lên thêm nữa.
“Giao cho cô vậy.”