Chương 1834
Tần Vũ có lòng kiêu hãnh của mình, không thể nói cho người khác biết nguồn gốc của vết thương này.
Ông nội của mình cũng không được.
Nghe vậy, Tần Vĩnh Nghiêm cũng cười theo: “Lại đây, Tần Vũ, cùng ta đánh một ván cờ.
Tần Vũ do dự một chút, cuối cùng cũng . chơi một ván cờ với Tân Vĩnh Nghiêm .
Một già một trẻ, lông mày nhíu chặt, hết đủ mười phút mới đánh xong một ván cờ.
“Chiếu tướng rồi.”
Tần Vĩnh Nghiêm di chuyển một con tốt màu đỏ, trực tiếp đánh vào phủ tướng quân đen của Tần Vũ.
Sắc mặt Tần Vũ biến đổi lớn, nghĩ cách xoay chuyển tình thế nhưng lại bị vây tứ phía.
“Đã hết nước rồi.” Tần Vĩnh Nghiêm cười nói.
Tần Vũ nhìn chằm chằm một lúc lâu, cuối cùng bỏ cuộc.
Thế cờ này quả thực là một thế cờ chết.
Tần Vĩnh Nghiêm liếc nhìn anh ta một cái: “Tân Vũ, cháu không có địch thủ về cờ đạo, sao, thua ông rồi?”
Tân Vũ do dự một chút: “Bởi vì ông là bên đỏ, bên đỏ đi trước, cháu cũng đã đánh giá thấp con tốt trong tay ông rồi, vẫn là ông nội cờ cao một nước.”
“Đúng vậy, ván cờ này cháu thua ông, chính là vì xem thường một con tốt.”
Tần Vĩnh Nghiêm cảm khái nói: “Tốt không qua sông, chỉ có thể tiến về phía trước, không có đường quay đầu, một khi tốt qua được sông, hoành hành ngang dọc, thế không thể cản.”
“Một con tốt có thể phá hủy cả một thế cờ, cháu hiểu chưa?”
Tần Vĩnh Nghiêm nhìn chằm chằm vào Tần Vũ và dạy bảo.
Giờ phút này, trong mắt ông lão tỏa ra ánh sáng của trí tuệ, cả người Tần Vũ chấn động, vô thức sờ vào vết thương trên cổ.
Khi định thần lại, ánh mắt Tần Vũ sợ hãi, cúi người thật sâu.
“Ông nội, Tân Vũ đã nhận sự dạy bảo.”
Đưa mắt tiên Tần Vũ rời đi, Tần Vĩnh Nghiêm chậm rãi gọi một cuộc điện thoại.
“Mục Lang, là tôi, Vính Nghiêm, cháu trai tôi bị thương rôi.”
Nếu lúc này còn có người khác đứng xung quanh, nhất định sẽ trợn tròn mắt không thể tin được.
Bởi vì người mà Tần Vĩnh Nghiêm đang nói chuyện với không phải là ai khác mà chính là Tây Cảnh Thủ Hộ.
Thủ Hộ Giả của tứ đại Cảnh đông nam tây bắc, ai nấy đều có thực lực mạnh đến đáng sợ.
Đồng thời, Tây Cảnh Thủ Hộ còn là người chủ trì đại hội Bắc Cảnh lần này, thắng thua do ông ta quyết định.
Mọi người đều biết, vương tộc Tần Thị và Tây Cảnh Thủ Hộ có mối quan hệ trăm mối chăng chịt, không ngờ rằng mối quan hệ lại tốt tới mức có thể trực tiếp gọi điện cho Tây Cảnh Thủ Hộ.
Phía bên kia điện thoại do dự hồi lâu, mặc dù không ai nói chuyện nhưng có thể lờ mờ nghe được hơi thở nặng nề.
Chỉ là hơi thở thôi cũng mang đến cho người khác loại cảm giác áp bức mạnh me.
Nhưng Tần Vĩnh Nghiêm vấn không bị ảnh hưởng, vẫn như một đứa trẻ tỉnh nghịch, mặt mang theo ý cười.