Chương 1877
Thực lực của thủ hộ Tây Cảnh lại mạnh đến mức này!
Quản lý khách sạn im bặt, không dám nói câu gì.
Tân Vũ liếc nhìn bọn họ, ném cho bọn họ một tờ chỉ phiếu trị giá 150 tỷ giống như đang bố thí.
“Số tiền này là chỉ phí dùng để tu sửa khách sạn, đủ đúng không?”
Ông chủ của Bắc Hiên Các cảm kích đến mức rơi nước mắt, vội vàng nhận lấy, liên tục gật đầu.
Tần Vũ lại cười: “Thực ra, các ông nên cảm thấy vinh hạnh, ông Mục đường đường là thủ hộ Tây Cảnh, ra tay ở nhà hàng của các ông, nhà hàng của các ông sẽ nổi tiếng!”
Ông chủ sao dám nói gì, chỉ có thể gật đầu.
“Đúng vậy, đúng vậy, nơi ông Mục làm tổn hại, chúng tôi chắc chắn sẽ không tu bổ, nói với bên ngoài, đây là ông Mục đánh vỡ, có ý nghĩa sưu tâm!
Mục Lang cười, ông ta rất thích nghe những lời nịnh hót này.
Nhưng, ông ta lại sải bước đi đến bên cạnh tên đồ đệ chiến thần đã bị thương nặng, cười nhếch mép: “Còn đứng dậy được không?”
Tên đồ đệ chiến thần che ngực, chịu đựng cơn đau, muốn đứng dậy.
Nhưng Mục Lang lại tùy ý giãm một cái.
Răng rắc!
Anh ta đã hôn mê.
Mục Lang lạnh lùng liếc nhìn người kia, trong ánh mắt không có một chút sự thương hại nào.
“Ở Tây Cảnh, nếu như có người không tuân theo quy tắc, đều là kẻ địch!”
Tần Vũ và những người khác lần lượt gật đầu.
Mục Lang nói với thuộc hạ của Tần Vũ: “Ném cái con chó chết đã bị hôn mê này đến phòng của Võ Sỉ, xem xem ông ta có ra ngoài không?”
Tần Vũ lập tức cho người đi làm.
Tất cả những chuyện xảy ra ở dưới tầng, Vương Nhất và những người khác đều không biết gì cả.
Ngay cả Vương Nhất cũng uống hết hai chai rượu.
Võ Si đã uống mười chai, đã say lắm rồi.
BịchI Đột nhiên, một tiếng động lớn vang lên, cửa phòng bao bị đạp mạnh ra.
Võ Si, Vương Nhất, Lý Khinh Hồng theo bản năng nhìn về phía cửa.
Chỉ thấy có một người đàn ông mặc đồ đen giống như vệ sĩ, tiện tay ném một người cả người toàn là máu vào.
Nhìn thấy người mà cả người toàn là máu, ngực bị lõm sâu, sắc mặt Vương Nhất, Lý Khinh Hồng đều lập tức thay đổi.
Đây chính là đồ đệ của Võ Sỉ lúc nấy đã đến thông báo.
“Tông Vinhl”
Võ Si hét lên một tiếng, giọng nói kìm nén sự tức giận không nói nên lời.
Mặc dù anh ta đã say, nhưng vẫn nhận ra đây chính là đồ đệ của mình.
Tên đồ đệ chiến thần này tên là Tông Vinh.
Bùm!