Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 1931

Chương 1931

Đây chính là sự kiêu ngạo của ông ta.

“Vương Nhất, anh nhanh nói xin lỗi với ông Mục đi, đừng có gây chuyện nữa, thật sự sẽ xảy ra chuyện đó.”

Lý Khinh Hồng dùng giọng điệu năn nỉ mà nói với Vương Nhất.

Lý Thiên Dương, Lý Mộng Đình cũng nhìn Vương Nhất bằng vẻ mặt tái nhợt.

Vương Nhất lại cười nhẹ: “Khinh Hồng, mọi người cứ yên tâm đi, anh sẽ để cho mọi người phải lâm vào nguy hiểm?”

Nói xong, anh lại nở nụ cười với Mục Lang: “Vậy thì cứ thử một chút đi, ông có dám đánh nhau với tôi không?”

“Chỉ là một đứa con rể của Lý thị mà lại dám cuồng vọng như thế?”

Mục Lang tức giận nói.

Nhưng lúc ông ta vừa mới dự định ra tay.

Hồng Phật và Thiết Diện đã ra tay trước, bọn họ bảo vệ bên cạnh Vương Nhất.

“Muốn ra tay với chủ nhân thì trước tiên bước qua xác chúng tôi đi.”

Hồng Phật run rẩy nói, nó đã để lộ sự sợ hãi của cô ta.

Nhưng mà cô ta vân dũng cảm đứng chắn trước mặt Vương Nhất.

Cô ta chỉ biết dùng cổ, ứng phó với cao thủ bình thường thì xem như thông thạo điêu luyện, nhưng khi đối mặt với cường giả như Mục Lang, quả thật chẳng đáng là bao.

Thiết Diện cũng giống như thế.

Mục Lang híp mắt lại đánh giá Thiết Diện và Hồng Phật: “Xem ra là các người không sợ chết.”

“Thiết Diện, vốn dĩ người kế tiếp chính là cậu, nhưng mà nếu như cậu đã xông lên rồi, vậy thì không còn cách nào khác, lấy cậu ra khai đao trước vậy.”

Mục Lang nhìn chăm chằm Thiết Diện rồi nói.

“Ông ra tay thử xem!”

Một giọng nói lạnh lùng truyền đến, trong tay của Khương Nhã My có thêm một con dao sắt bén, vô cảm nhìn ông ta.

“Ẩn Vu, Khương Nhã My?”

Nhìn thấy Khương Nhã My, ánh mắt của Mục Lang có hơi kinh ngạc.

Trước kia Khương Nhã My cũng ở Bắc cảnh, còn là trụ cột vững chắc của Ẩn Vu, đương nhiên Mục Lang đã nghe nói đến tên của Khương Nhã My.

Không ngờ là cô ta đã xuất hiện ở đây.

Mục Lang dừng tay, nhìn Khương Nhã My bằng một ánh mắt sâu xa, cuối cùng ánh mắt lại rơi trên người Vương Nhất, ông ta chăm chọc cười một tiếng.

“Tôi còn nói sao cậu lại dám to tiếng với tôi, hóa ra là ỷ mình có Khương Nhã My Ẩn Vu.”

“Nhưng không phải là cậu thật sự cho rằng chỉ dựa vào Khương Nhã My là đã có thể chống lại tôi đó chứ?”

Mục Lang cười lạnh: “Cùng lắm thì cô ta chỉ là một cao thủ đỉnh tiêm của Ẩn Vu mà thôi, làm sao có thể so sánh với thủ hộ của tôi được chứ?”

Hai mắt cũng Khương Nhã My lạnh lẽo, không nói lời nào, chỉ cầm con dao mà chỉ vào ông ta.

Bình Luận (0)
Comment