Chương 1952
“Kình Hiên… đứng lên!”
Phía nhà Diệp thấy Diệp Kình Hiên ngã xuống, sắc mặt Diệp Thúy Như cũng trở nên khó coi.
Cô ta nắm chặt nắm đấm, móng tay cắm sâu vào da thịt.
Nhưng cũng chẳng thể làm gì được, chỉ có thể cổ vũ Diệp Kình Hiên gắng lên.
“Ha ha ha, Diệp Thúy Như, cô còn mong người của mình đứng lên hả? Tôi nói cho cô biết, chuyện này là không thể nào.”
Diệp Ân Thi ở bên cạnh cười nhạo, trên mặt lộ ra vẻ giêu cợt.
Nhìn người Diệp Thúy Như mời đến bị người mình đánh bại một cách dễ dàng, trong lòng cô ta vô cùng hả hê.
“Người cô tìm đến toàn lũ rác rưởi, người đủ khả năng dẫn dắt nhà họ Diệp đến vinh quang chỉ có thể là tôi, cô chỉ là một con chó chết chủ thôi!”
Biểu cảm của Diệp Ân Thi vô cùng quá khích, vẻ mặt của cô ta lúc này không chỉ điên cuồng mà còn mang chút hung dữ.
Bốp!
Nhưng một giây sau, tiếng cường đột ngột dừng lại, Diệp Ân Thi ăn một cái rất mạnh, †rên mặt xuất hiện năm dấu ngón tay vô cùng rõ ràng.
Biến cố bất thình lình không chỉ khiến Diệp Ân Thi ngây người mà ngay cả Diệp Thúy Như cũng sững sờ, kinh ngạc nhìn sang.
Cả hai đều thấy một ánh mắt ngập tràn sự tức giận.
“Chúng tôi có thể thua, nhưng các người không được sỉ nhục anh trai tôi!”
Hai mắt Đồng Yên Nhiên đỏ bừng, cô ta căm tức nhìn Diệp Ân Thi, giọng nói đầy tức giận.
Diệp Ân Thi lập tức nổi giận, chỉ thẳng vào mặt Đồng Yên Nhiên mà mắng: “Con khốn này từ đâu chui ra ra vậy, còn dám đánh tôi, tôi là cô chủ của vương tộc Yên Đô, nhà các người chết chắc rồi!”
Diệp Thúy Như cũng không ngờ Đồng Yên Nhiên lại dũng cảm như vậy, ngay cả cô ta còn không dám đánh Diệp Ân Thi mà Đồng Yên Nhiên lại dám.
Đồng Yên Nhiên một chút cũng không sợ, đúng lúc này Diệp Thúy Như đi tới bên cạnh hai người, lạnh lùng nhìn Diệp Ân Thì: “Cô ấy là em gái của tôi ở Thiên An, tôi nhận bảo vệ cho cô ấy.”
Câu nói vừa dứt, Đồng Yên Nhiên không thể tin được nhìn Diệp Thúy Như, nước mắt lặng lẽ chảy xuống.
Cô ta không ngờ Diệp Thúy Như sẽ nói ra những lời này.
Cô ta luôn cảm thấy thiếu nợ Diệp Thúy Như, ba cô ta ông Triệu làm nhục mẹ của Diệp Thúy Như, theo lẽ thường, lẽ ra Diệp Thúy Như nên coi Đồng Yên Nhiên là kẻ thù.
Nhưng ngược lại, Diệp Thúy Như lại giúp cô †a.
Lúc này, Diệp Vô Lệ cũng tiến lên một bước, nói: “Cô chủ, đại hội Bắc Cảnh là sự kiện quan trọng, sau khi đại hội kết thúc, tính toán sau cũng không muộn.”
Diệp Ân Thi lúc này mới bình tĩnh lại, lạnh lùng nhìn Đồng Yên Nhiên: “Con khốn, nhớ lấy, đại hội Bắc Cảnh kết thúc, tôi sẽ xét nát mặt cô ral”
Sau đó, một nụ cười hung ác lập tức xuất hiện trên khuôn mặt của Diệp Ân Thị.
“Các người cứ đợi đấy, ông Hồng sẽ không để yên cho Diệp Kình Hiên đâu!”
Trên võ đài, Diệp Kình Hiên đang nằm trên đất thở hổn hển, khóe miệng chảy ra một vệt máu, rõ ràng là đã bị thương.