Chương 2031
Không phải nhà họ Lục sẽ trở thành bá chủ, mà… có một vương tộc Yên Đô sẽ bị tiêu diệt!
Ở đây có tổng cộng năm vương tộc Yên Đô là Lý Thị – Lạc Thị – Tần Thị – Vương Thị – Diệp Thị, rốt cuộc là nhà nào sẽ bị tiêu diệt?
Nhất thời, trái tim của người thuộc năm đại vương tộc đập rất nhanh.
“Tôi, tôi đầu hàng!”
“Tôi cũng đầu hàng!”
“Cầu xin cô, đừng tổn thương chúng tôi, chúng tôi cũng chọn đầu hàng.”
nu Lúc này đã có rất nhiều gia tộc nhỏ không chịu được nữa, bắt đầu xin tha.
Tử La Lan cười ha ha nói: ‘Chỉ cần đầu hàng, làm việc cho tôi, gia tộc nhỏ tôi có thể nâng đỡ thành gia tộc lớn, gia tộc lớn tôi có thể cho nó vào hàng ngũ vương tộc, vốn là vương tộc, tôi cho nó tiến thêm một bước, biến thành hoàng tộc nước HI”
Giọng nói của Tử La Lan như chúa cứu thế, khiến tất cả mọi người thay đổi sắc mặt.
Vương Nhất cũng hơi thay đổi sắc mặt.
Chỉ vì Tử La Lan nhắc tới hoàng tộc nước lic Từ trong miệng của Tần Hồng Long anh biết được, trên chín đại vương tộc Yên Đô còn có hoàng tộc nước H.
Bọn họ ẩn thế mà độc lập, có người chuyên câu thông, gọi là ‘Thiên Nữ.
Gia tộc bình thường rất ít nhà biết tồn tại của hoàng tộc nước H, nhưng Tử La Lan này lại rất rõ, do đó có thể thấy, cô ta căn bản không để hoàng tộc nước H vào trong mặt.
“Tổ chức Võng Lượng này rốt cuộc lớn cỡ nào?”
Ánh mắt Vương Nhất tối tăm, lần đầu tiên cảm thấy áp lực.
Lần này, các gia tộc các nơi điên cuồng.
Mặc kệ là vì cầu sống, hay là vì phát triển của gia tộc, bọn họ không có lựa chọn nào khác.
“Nhà họ Bạch ở Kim Thành đầu hàng!”
“Nhà họ Ngụy ở Ninh Thành đầu hàng!”
“Nhà họ Phan ở Lệ Hà đầu hàng!”
Nhất thời, rất nhiều các gia tộc chọn đầu hàng.
Đôi môi bóng của Tử La Lan hơi nhếch lên, nở nụ cười lạnh lùng.
Như vậy, cô ta đã chiếm lĩnh rất nhiều thành phố.
“Còn có ai muốn thần phục không? Thời gian không đợi người đâu…”
Vẻ mặt Tử La Lan rất thích thú: ‘Sau một phút gia tộc không thần phục, chỉ có thể xuống địa ngục.”
Giọng nói Tử La Lan đầy dụ dõ, nhưng lại giống như đếm ngược cái chết.
Một phút sau, tất cả các gia tộc không thần phục đều sẽ bị tiêu diệt.
Những gia tộc đã thần phúc kia lũ lượt thở phào như trút được gánh nặng.
Sau đó có chút vui sướng nhìn thấy người khác gặp nạn mà nhìn sang những gia tộc không đầu hàng kia, trong ánh mắt mang theo sự trào phúng.
“Hạ Lãm, nhà họ các ông vẫn không đầu hàng sao?”
“Còn cả nhà họ Hồ, tôi thấy Hồ Cương là già rồi hồ đồ, vậy mà giao vị trí gia chủ cho ông!”
Lục Viên nhìn Hạ Lãm và Hồ Hoàng Việt với vẻ trào phúng, trọng giọng nói không che đậy được mỉa mai.
Tuy nói như vậy, nhưng Lục Viên không hề hy vọng bọn họ đầu hàng.