Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 2135

Chương 2135

Lý Khinh Hồng nghẹn ngào, lau nước mắt: “Thì đã sao!”

Vương Nhất cười nói: ‘Có thể đối với em, nó rất cảm động, nhưng đối với anh, đây là chuyện anh nên làm.”

“Từ ngày xuất ngũ trở về thành phố, anh chỉ có một mục đích, chính là cho em hạnh phúc.”

“Em còn nhớ sau khi chúng ta tái hợp đã nói những gì không? Những điều anh nợ em và con không thể trả hết được, nếu đã như vậy, anh sẽ bảo vệ mẹ con em cả đời.”

Đêm đó, Lý Khinh Hồng ngủ rất ngon.

Ngay cả khi ngủ, cũng phải dựa vào Vương Nhất để ngủ.

Điều đó khiến cô cảm thấy an toàn.

Sau khi biết mọi chuyện, cô đã thực sự rất yêu người đàn ông đó.

Ngày hôm sau, Vương Nhất lại đưa Lý Khinh Hồng và Vương Tử Lam lên đường đến Yên Kinh.

Anh sắp gặp Lão Ẩn Chủ, đương nhiên muốn mang vợ và con gái đến gặp Lão Ẩn Chủ.

Lão Ấn Chủ gần như là nửa cha ruột của Vương Nhất!

Khương Nhã My đã đợi sẵn ở sân bay.

Chuyến đi Yên Kinh lần này, Vương Nhất có hai mục đích.

Đầu tiên, là đến thăm Lão Ẩn Chủ.

Thứ hai là đến nhà họ Vương một chuyến để tìm hiểu thân thế của chính mình.

Vương Nhất nghỉ ngờ rằng thân thế của mình có liên quan đến nhà họ Vương.

Máy bay cất cánh, Vương Nhất và Lý Khinh Hồng ngồi cạnh nhau, Vương Tử Lam ngủ thiếp đi trong vòng tay của Lý Khinh Hồng.

Khương Nhã My ngồi ở bên trái của Vương Nhất.

Một người đàn ông trung niên ở hàng ghế đầu thỉnh thoảng nhìn lại.

Ông ta chú ý tới hai người phụ nữ này là đẹp nhất trong cabin, cả về dáng người lẫn khí chất đều cực phẩm.

Nhưng Lý Khinh Hồng đang ôm một đứa trẻ trong tay, rõ ràng đã kết hôn.

Đối với phụ nữ đã có gia đình và có con ông ta không thất hứng thúi Vì vậy, người đàn ông trung niên đã để mắt đến Khương Nhã My.

Ông ta võ võ vai Vương Nhất: “Người anh em, đổi chỗ ngồi đi.”

Vương Nhất đang định lấy truyện cổ tích cho con gái trên máy bay, bồng nhiên có người võ vai anh.

Khi anh quay đầu nhìn thì thấy một người đàn ông trung niên to béo khoảng bốn mươi năm mươi tuổi, hơn nữa ánh mắt ông †a vẫn cứ nhìn chằm chằm Khương Nhã My, Vương Nhất thấy thế nhíu mày.

“Không đổi.”

Nói xong, Vương Nhất quay đi, không quan tâm đ ến ông ta nữa.

Cậu…

Kim Đức Hữu nổi giận.

Bộ quần áo trên người ông ta có giá hơn 1 tỷ rưỡi, vừa trông đã biết đây là một ông chủ giàu có, thành công trong sự nghiệp.

 

Bình Luận (0)
Comment