Chương 225
Khi phó tổng Châu nói dường như sức lực toàn thân của Lý Mộng Định cũng mất dần đi, cả người không có sức lực ngồi xuống, như người mất hồn, vẻ mặt dại ra.
Ngay sau đó, cô ta lại có vẻ như không cam lòng, đập mạnh lên bàn: “Không, tôi không tin, tôi không phải là trưởng phòng nhân sự thì là ai?”
Phó tổng Châu ngoài cười nhưng trong không cười: “Cái này thì không cần cô lo lắng, cái ghế kia của cô, có rất nhiều người muốn ngồi.”
Vừa nói, phó tổng Châu vừa nhìn mọi người xung quanh, cuối cùng dừng lại trước một nhân viên nữ, đúng là Tiểu Cao vừa đưa tuýp kem dưỡng da: “Là cô.”
“Tôi?”
Vẻ mặt Tiểu Cao dại ra chỉ chỉ mũi mình, ngay sau đó, kích động mà nói lăng lộn xộn, liên tục khom lưng: “Cảm ơn phó tổng Châu khen ngợi, cảm ơn Phó tổng Châu khen ngợi.”
Những người khác cũng đều hâm mộ nhìn Tiểu Cao, xun xoe nói: “Tiểu Cao, chúc mừng cô thăng chức thành quản lý nhân sự.”
“Tiểu Cao… Không, Quản lý Cao, sau này có việc cần nhờ đến tôi, cứ việc nói với tôi, cho dù là lên núi đao, xuống biển lửa, tôi cũng bảo đảm hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ!”
“Quản lý Cao, hôm nay không mời khách là không được nha.”
“Nói đúng nói đúng…”
Quản lý Cao cười như hoa nở, đột nhiên cô ta như nhớ ra gì đó, đi tới trước mặt Lý Mộng Đình đang hồn bay phách lạc, tươi cười trên mặt biến mất, xòe bàn tay trước mặt cô ta.
“Làm gì đấy?” Lý Mộng Đình nghi hoặc nhìn Quản lý Cao.
“Vừa rồi tuýp kem dưỡng da tôi đưa cho cô đâu? Trả lại cho tôi.”
Quản lý Cao như đổi thành một người khác, vô cùng cay nghiệt.
Nói xong cũng mặc kệ Lý Mộng Đình có đồng ý hay không, đã lấy lại tuýp kem dưỡng da.
Những đồng nghiệp khác cũng rối rít theo, phải đưa quà của mình ra trước.
“Còn thất thần gì nữa, nhanh chóng đến chi nhánh đi, còn muốn tôi mời cô đi sao?”
Vừa lấy lại đồ của mình, Quản lý Cao lạnh giọng quát Lý Mộng Đình.
Lý Mộng Đình hồn bay phách lạc rời khỏi phòng nhân sự, đi đến chi nhánh.
Lại giật mình phát hiện, không chỉ một mình cô ta, mà tất cả trụ cột của nhà họ Lý, Châu Mỹ Ngọc, Lý Xung, Châu Mỹ Hòa, Châu Mỹ Hoa, tất cả đều bị đuổi ra, điều đi chi nhánh.
Tầng cao nhất của tòa nhà Quốc Tế, văn phòng diện tích khoảng tám mươi mét vuông.
Vương Nhất khoanh tay mà đứng, dáng người dong dỏng đứng trước cửa sổ sát đất to lớn, quan sát toàn bộ thành phố Thiên An.
“Ngài Vương, chuyện ngài giao phó tôi đã làm xong rồi.”
Lúc này, một viên thịt lăn đến trước mặt Vương Nhất, vẻ mặt tươi cười ngồi chờ một bên, đúng là Tăng Quốc Vinh.
“Kim Thành Vũ của Ẩn Long không ở công ty, tất cả mọi chuyện đều do phó tổng Châu quyết định, trước mắt, phòng nhân sự Lý Mộng Đình, phòng tài vụ Châu Mỹ Ngọc, phòng thị trường Lý Xung và bộ phận sản xuất Châu Mỹ Hoa, đều bị điều đến chi nhánh, lương tháng chỉ có mười lăm triệu.”
Dừng lại một chút, đột nhiên Tăng Quốc Vinh cười xán lạn, hỏi: “Ngài Vương, ngài xem đã hài lòng chưa?”
“Ừm, không tệ.”
Vương Nhất khẽ gật đầu, thuận miệng nói.