Chương 232
Thường Kỉ nghi ngờ mình dạo này làm việc quá mệt, ông ta dụi mắt, lại nhéo mạnh chính mình, lúc này mới nhìn rõ.
La Chí Viễn vẫn cúi người, thái độ cung kính.
Oành!
Thường Kỉ lúc này mới như bị sét đánh, liều mình muốn nhìn rõ dáng vẻ của người trẻ tuổi đó.
Nhưng người ở sân bay rất đông, với lại La Chí Viễn chặn, bóng dáng của Vương Nhất và La Chí Viễn rất nhanh biến mất ở trong biển người.
“Đứng lên đi.” Vương Nhất hờ hững nói.
“Cảm ơn sếp lớn.”
Có câu này, La Chí Viễn mới dám đứng thẳng người, đồng thời cẩn thận đánh giá sếp lớn chưa từng gặp này.
Cảm giác đầu tiên là trẻ.
Quá trẻ rồi.
Nhưng đôi mắt sáng như tinh hà, vô cùng sâu thẳm, khiến người ta không nắm bắt được.
Vào trong xe, La Chí Viễn mới nói ra mục đích lần này ông ta đến Thiên An.
“Sếp lớn, tôi là được ngài Thương Si cử đến hỗ trợ cậu, về sau có chỗ nào cần tôi, cứ việc căn dặn, đây là danh thiếp của tôi, bên trên có phương thức liên lạc của tôi.”
La Chí Viễn đưa một tấm danh thiếp bằng hai tay.
Vương Nhất liếc nhìn rồi cất đi, khẽ mỉm cười rồi gật đầu: “La Chí Viễn, được, tôi nhớ rồi.”
La Chí Viễn có chút được sủng mà đâm lo sợ, đây là sếp lớn mà ngay cả ngài Thương Si cũng phải cung kính, nếu ông ta có thể được sếp lớn nhớ tới, tiền đồ sẽ rất sáng lạn.
Chỉ nghe Vương Nhất mỉm cười rồi nói: “Nói ra thì hiện nay thật sự có hai chuyện muốn làm phiền ông.”
La Chí Viễn nghe vậy thì mừng rỡ nhìn qua: “Sếp lớn, cậu cứ nói.”
Nếu người khác dùng tiền nhờ ông ta giúp đỡ, La Chí Viễn có thể ngay cả nhìn cũng sẽ không nhìn, nhưng người này là sếp lớn thì khỏi cần bàn, ông ta hận không thể mỗi ngày giúp đỡ Vương Nhất, gây ấn tượng sâu sắc về mình ở trong lòng Vương Nhất.
Vương Nhất nói một lượt chuyện tài trợ, La Chí Viễn nghe xong thì cũng sững người: “Chỉ có chuyện này ư?”
Vương Nhất mỉm cười gật đầu, La Chí Viễn lập tức cười ha ha: “Ha ha, đây đâu phải là chuyện gì chứ, cứ để tôi lo.”
“Chuyện thứ hai thì sao?”
Vương Nhất trầm ngâm một lát, nói: “Không biết trong thương hội Hồng Ưng, còn có suất hội thương nào dư không, một người bạn của tôi muốn vào thương hội Hồng Ưng.”
Lần này, La Chí Viễn lại trầm mặc rất lâu, lúc này mới lên tiếng: “Sếp lớn, không giấu gì cậu, không phải là ai cũng có thể vào thương hội Hồng Ưng, không chỉ xem tài sản, còn xem trọng mối quan hệ, điểm đánh giá tổng hợp từ cấp S trở lên mới có tư cách gia nhập. Người bạn đó của cậu, sức ảnh hưởng ở Thiên An như nào?”
Vương Nhất suy nghĩ một chút, đưa ra một câu trả lời khách quan: “Chắc coi như không tồi, ít nhất sẽ không kém Hồ Hoàng Việt.”
Tuy Tăng Quốc Vinh làm việc cho anh, nhưng cũng không thể giúp người của mình một cách quá rõ ràng, giúp ông ta nói chuyện một chút vẫn được.