Chương 247
Tăng Quốc Vinh biết Vương Nhất đang điều tra vụ việc 316 của nhà họ Lý nên ông ta cố tình chỉ chọn những chi tiết trong 3 năm qua, việc này không chỉ tiết kiệm thời gian mà làm trọng điểm trở nên nổi bật.
Vương Nhất tán thưởng nhìn Tăng Quốc Vinh, sau đó hơi híp mắt lại: “Ông có thể kể chi tiết về hành vi không đứng đắn này được không?”
Tăng Quốc Vinh gật đầu rồi trịnh trọng nói: “Sự việc này xảy ra chỉ cách vụ 316 một tuần. Trong một bữa tiệc chúc mừng, Chu Bá uống sau rồi kéo một nữ nhân viên tiếp rượu vào nhà vệ sinh, hơn nữa người này đã có gia đình. ”
Vương Nhất gật đầu rồi hỏi tiếp: “Ông ta là người như thế nào?”
“Tôi đã từng tiếp xúc với Chu Bá vài lần. Anh ta ít nói và luôn lấy công việc làm trọng. Hơn nữa, anh ta đã bốn mươi tuổi rồi nhưng vẫn chưa lập gia đình.”
“Đúng vậy, một người đàn ông xem trọng sự nghiệp mà lại đi quấy rối một nhân viên nhỏ bé sao? Ông có tin không?” Vương Nhất hỏi ngược đầy ẩn ý.
Nghe vậy, Tăng Quốc Vinh cũng đáp: “Vấn đề chính là ở đây. Không ai nghĩ Chu Bá sẽ làm ra chuyện này, nhưng anh ta đã làm như thế. Hơn nữa, lúc đó cũng không có ai giúp anh ta phản bác nên cảnh sát chỉ có thể nhanh chóng kết án thôi.”
“Vị cảnh sát xử lý vụ án lúc đó tên là gì?”
Tăng Quốc Vinh nghĩ một lúc rồi nói ra một cái tên mà Vương Nhất khá quen thuộc.
“Bạch Yến.”
“Bạch Yến?”
Trong đầu Vương Nhất chợt hiện lên một bóng dáng anh hùng hào sảng, sau đó anh nói: “Giúp tôi sắp xếp một chút, tôi muốn gặp vị cảnh sát Vương này.”
“Vâng.”
Tăng Quốc Vinh lập tức đáp ứng, sau đó ông ta lấy một tấm thiệp mời tinh tế được bọc lụa vàng từ trong ngực mình ra.
“Đây là thư mời của công ty Ẩn Long gửi tới cho ngài, tất cả những doanh nghiệp trong toà nhà quốc tế đều được mời tới dự tiệc.”
Vương Nhất thản nhiên nghịch một hồi, sau đó nở nụ cười: “Còn bọc lụa vàng nữa à, xem ra Kim Thành Vũ đã tốn không ít tiền đây.”
“Chuyện đó là chuyện đương nhiên.”
Tăng Quốc Vinh giải thích: “Tòa nhà Quốc tế là trung tâm của giới thương nghiệp ở Thiên An. Vô số dự án cải tạo đô thị lớn được chính phủ phê duyệt đều từng nằm trong tay tôi. Bây giờ thì haha..”
Tăng Quốc Vinh cười nói tiếp: “Tất cả đều ở trong tay ngài.”
Vương Nhất xua tay nói: “Giao hết cho La Chí Viễn đi, thiệp mời này cũng giao cho ông ta luôn.”
“Vâng, thưa ngài Vương.”
Tăng Quốc Vinh biết Vương Nhất rất khiêm tốn, đặc biệt là với những sự kiện phải xuất hiện trước công chúng như vậy thì anh càng không thích. Vậy nên anh lấy thiệp mời xong liền rời đi, đến chỗ tổng phụ trách.”
Sau khi Tăng Quốc Vinh rời đi, Vương Nhất còn chưa kịp uống một ngụm nước thì điện thoại anh đã reo lên.
Thấy tên người gọi hiển thị trên màn hình, Vương Nhất hơi mỉm cười rồi nhấc máy: “Sao vậy ba?”