Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 337

CHƯƠNG 337

Đột nhiên, sắc mặt của tất cả tên côn đồ đều trở nên khó coi.

Nhưng Vương Nhất lại không quan tâm, giống như người không có chuyện gì, tiếp tục ăn thịt nhúng lẩu.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, càng ngày càng nhiều khách hàng thanh toán rời đi, trong quán chỉ còn lại bàn của Vương Nhất đang ăn.

Đám côn đồ kia vẫn không dám rời đi, sắc mặt vô cùng khó coi đợi ở bên cạnh.

“Tôi khuyên các người nên gọi điện thoại cho người đó, anh Cẩu của các người, không chống đỡ được lâu như vậy đâu.”

Vương Nhất chỉ vào anh Cẩu, tùy ý nói: “Nếu như cứu chữa kịp thời, tay của anh ta còn có thể cứu lại được, nếu như chậm trễ, vậy chỉ có thể bị cắt đi.”

Nghe thấy vậy, vẻ mặt của tất cả mọi người đều trở nên lo lắng, hơn nữa còn hiện lên sự dao động.

“Là tôi!”

Lúc này, một người đàn ông khuôn mặt u ám đi vào, liếc nhìn thảm cảnh của những tên côn đồ kia, nghiến răng nói: “Thả bọn họ đi.”

“Thường Dĩnh?”

Nhìn thấy người đi vào, Lý Tuyết Nhi và Tô Thắm đồng thời kinh ngạc hô lên.

Người đi vào, vậy mà lại là Thường Dĩnh!

Đây là điều mà Lý Tuyết Nhi và Tô Thắm không ngờ đến, bọn họ cứ nghĩ, đây đơn thuần chỉ là mấy tên côn đồ đến gây chuyện, dù sao dựa vào nhan sắc của bọn họ, đi đến đâu cũng đều là tâm điểm trong đám người, gây ra một vài phiền phức không đáng có cũng là chuyện bình thường.

Nhưng không thể ngờ, người đứng phía sau chỉ đạo lại là Thường Dĩnh!

“Cậu, cậu Thường…”

Anh Cẩu và nhóm của anh ta nhìn thấy Thường Dĩnh đi vào, cũng chột dạ cúi đầu xuống: “Xin lỗi, chúng tôi thất bại rồi.”

“Một đám vô dụng! Cút đi cho tôi!”

Vẻ mặt Thường Dĩnh u ám liếc nhìn bọn họ, lớn tiếng chửi mắng.

Anh Cẩu và những người khác giống như được đại xá, tập tễnh rời khỏi quán lẩu.

Thường Dĩnh cũng không hề sợ hãi, đi thẳng đến trước mặt Vương Nhất, vẻ mặt u ám nói: “Vương Nhất, anh muốn thế nào?”

Nghe thấy vậy, Vương Nhất khẽ cười: “Câu này của anh nói ngược rồi đúng không? Không phải là tôi muốn thế nào, mà là anh muốn thế nào.”

Thường Dĩnh không nói gì, chỉ là ánh mắt càng thêm u ám.

Anh ta đứng trong đám người bên ngoài, tận mắt chứng kiến cả quá trình của sự việc, vốn dĩ muốn để đám anh Cẩu đưa Lý Tuyết Nhi và Tô Thắm rời đi rồi mới xuất hiện, nhưng tình hình lúc này có chút khác biệt so với anh ta nghĩ.

Vương Nhất.

Lại là Vương Nhất!

Trong mắt Thường Dĩnh bùng lên ngọn lửa thù hận, hận không thể băm Vương Nhất thành nghìn mảnh.

Vì muốn có được Lý Tuyết Nhi, anh ta trăm phương ngàn kế, suy nghĩ mọi cách vẫn bị Vương Nhất hóa giải.

Bình Luận (0)
Comment