CHƯƠNG 455
“Đứng lại!”
Thấy đồ bỏ đi này lại dám xem thường mình, Đồng Thiên Tường rất tức giận.
Bạch Hiển cũng vội vàng đi lên, chặn đường anh nói: “Hôm nay là bữa tiệc thương nghiệp mà cô Kim, gia chủ nhà họ Kim tổ thức, những loại không có chức vụ không được phép vào bên trong!”
“Dám cản đường của thiếu chủ, tôi thấy các người chán sống rồi!”
Lãnh Nhan đột nhiên quay đầu lại, trong mắt b ắn ra hai tia lạnh lẽo, sát khí u ám kia, lập tức khiến Đồng Thiên Tường và Bạch Hiển sợ đến mức toát mồ hôi hột.
Đồng Thiên Tường còn là lần đầu tiên gặp Lãnh Nhan, cứ nghĩ là bạn gái đi cùng của Vương Nhất, không ngờ lại là vệ sĩ!
Bạch Hiển còn bị luồng sát khí kia dọa sợ đến mức ngồi phịch xuống đất, sau khi hoàn hồn lại, đột nhiên cảm thấy thật mất mặt.
Mình đường đường là cậu chủ nhà họ Bạch, trước mặt một tên phế vật lại bị dọa sợ thành ra như vậy?
“Vương Nhất, anh dám bảo vệ sĩ của anh dọa tôi!”
Ánh mắt Bạch Hiển u ám nhìn Vương Nhất, nói: “Thật sự nghĩ nhà họ Bạch sợ anh đúng không?”
Vương Nhất quay đầu lại, cười nhạo một tiếng: “Ồ? Vậy sao? Thế lần trước, người quỳ trước mặt tôi, tự vả miệng là ai?”
Câu nói này hoàn toàn khơi dậy sát khí của Bạch Hiển: “Anh thật sự nghĩ nhà họ Bạch tôi, sẽ xin lỗi một gia tộc còn chưa bước vào giới thượng lưu sao? Đừng nằm mơ nữa!”
Anh ta cảm thấy nực cười, cái đồ bỏ đi này lại thật sự xem chuyện này là bùa hộ mệnh, anh ta không nhịn được mà nói ra chân tướng.
“Chuyện lần đó, là vì có nhân vật lớn ở trên cao hạ lệnh xuống, yêu cầu nhà họ Bạch tôi đến tận cửa xin lỗi, nếu không, anh cảm thấy nhà họ Lý còn có thể sống đến bây giờ sao?”
Không nói còn tốt, vừa nói đến, nụ cười trên khuôn mặt của Vương Nhất càng thêm đậm, nếu như anh ta biết được mình là ‘nhân vật lớn’ đưa ra mệnh lệnh, anh ta sẽ cảm thấy thế nào?
“Còn có nhà họ Đồng nữa!”
Đồng Thiên Tường bước lên một bước, giọng điều hung ác nói: “Sở dĩ nhà họ Đồng xin lỗi nhà họ Lý cũng là nhận được chỉ thị từ cấp trên, nhà họ Lý mấy người, đã đắc tội với một nhân vật lớn không thể tưởng tượng được!”
Thấy Vương Nhất không nói gì, Bạch Hiển nghĩ là anh sợ, trực tiếp giơ ngón tay lên, mắng: “Biết điều một chút, nhanh đập đầu xin lỗi tôi, có lẽ tâm trạng của tôi tốt, có thể tha cho anh.”
Lúc này, ở cửa nhà họ Kim tiếp tục có người của những gia tộc khác đến, nhìn thấy cảnh tượng này, lần lượt đứng xem và cười trên nỗi đau của người khác.
“Đây không phải là đồ bỏ đi nhà họ Lý sao, năm năm trước suýt nữa gả cho cô Kim, sao anh ta lại ở đây?”
“Đắc tội với nhà họ Bạch, anh ta chết chắc rồi!”
Nhưng Vương Nhất lại nhìn Bạch Hiển với ánh mắt chế giễu, cũng không nói gì, đi thẳng về phía trước.
Lãnh Nhan giống như một vệ sĩ trung thành, tùy tùng đi theo Vương Nhất.
Bạch Hiển có chút kinh ngạc, sau đó nụ cười trở nên hung dữ: “Đã dám một mình xông vào nhà họ Kim, đúng là không biết sống chết! Vậy tôi thay nhà họ Kim, dạy dỗ cậu một chút!”