Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 533

CHƯƠNG 533

Người vốn dĩ nên ra tay là Diệp Kình Hiên, không ngờ lại biến thành Đồng Yên Nhiên.

Như thể cảm nhận được ánh mắt của Vương Nhất, Đồng Yên Nhiên mỉm cười quyến rũ, chớp mắt tinh quái với anh, như thể muốn nói rằng, anh nợ cô ta một ân huệ.

“Không thể, không thể nào…”

Người nhà họ Trần đỡ Trần Thiên Thành đứng dậy, thân thể già nua vẫn không ngừng run rẩy, ông ta kinh hãi nhìn Đồng Yên Nhiên rồi lẩm bẩm một mình: “Theo tôi biết, nhà họ Đồng chỉ có con trai, không có con gái… rốt cuộc cô là ai!”

Khuôn mặt xinh đẹp như hồ ly của Đồng Yên Nhiên lộ ra sát khí nồng đậm, cô ta tàn nhẫn nói: “Ông nói không sai, Đồng Kiệt quả thật không xứng làm ba tôi!”

Những lời này tràn ngập hận ý sâu sắc, Diệp Kình Hiên thở dài.

Vương Nhất khẽ nheo mắt.

Anh biết rất nhiều chuyện của Đồng Kiệt, ngoài vô số đứa con riêng ra, ông ta còn có một cô con gái.

Nhưng cô con gái này lại không nhận ba mình và cũng không ở nhà họ Đồng nên rất nhiều gia tộc không biết đến sự tồn tại của Đồng Yên Nhiên.

“Cô chủ, ông già này lại dám phủ nhận cô, cô có muốn tôi…”

Lúc này, một người đàn ông đầu trọc mang theo khoảng bốn mươi, năm mươi người bước vào trang viên nhà họ Trần và cung kính đứng trước mặt Đồng Yên Nhiên.

Chỉ bằng cảnh tượng này thôi cũng đủ nói rõ thân phận của cô ta, giờ Trần Thiên Thành không tin cũng phải tin.

Đồng Yên Nhiên xua tay, hờ hững nói: “Không cần, các người chỉ cần giết mấy tên vệ sĩ kia là đủ rồi.”

Cô ta rất thông minh, chỉ làm những chuyện nên làm và không nhúng tay vào những chuyện không nên làm.

Đây là ân oán giữa nhà họ Trần và nhà họ Vương, nếu cô ta giết Trần Thiên Thành thì sẽ biến thành ân oán giữa nhà họ Đồng và nhà họ Trần.

“Trương Phong, còn không mau hành động?”

Đột nhiên, Trần Thiên Thành rống lên.

Ông ta trợn trừng mắt, cặp mắt đỏ ngầu, nhìn cường giả top đầu đứng cách đó không xa.

“Hửm?”

Vương Nhất ra hiệu, định để cho Lãnh Nhan ra tay.

Vèo!

Một bóng người đã tiến lên rồi lao tới trước mặt Lãnh Nhan.

“Thứ rác rưởi này không cần anh Vương phải tự mình động thủ, để tôi giải quyết được rồi!”

Diệp Kình Hiên mỉm cười tàn nhẫn, bóng dáng thoát ẩn thoát hiện xông tới chỗ cao thủ tên Trương Phong.

Trương Phong kinh ngạc không dám tin nhìn Diệp Kình Hiên, ông ta cảm thấy anh ta giống như mãnh hổ xuống núi, bộc phát khí thế như muốn nghiền nát ông ta.

Thời điểm đến trước mặt Trương Phong, gân cốt Diệp Kình Hiên kêu răng rắc, anh ta giơ tay ra, trong nháy mắt liền tung ra mấy cú đấm.

Bụp bụp bụp…

Tiếng đánh đấm vang lên bên tai, anh ta đấm đối phương không ngừng nghỉ, còn chen lẫn chiêu thức bôn lôi quyền trong đó.

Bình Luận (0)
Comment