Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 569

CHƯƠNG 569

Con mắt xinh đẹp của Kim Thúy Như liếc nhìn qua tất cả mọi người, giả vờ tươi cười mà nói: “Đừng đoạt thức ăn nơi miệng hổ!”

Những lời của Kim Thúy Như ngắn gọn mà rõ ràng, nhưng tất cả những cậu ấm có mặt đều ớn lạnh vô cớ.

Đặc biệt là Lương Ý Hành và Thẩm Tử Kiện càng cảm nhận được ý đe dọa nồng đậm trong lời nói.

Kim Thúy Như, cô ta bắt đầu hứng thú đến tập đoàn Lệ Tinh từ lúc nào vậy?

Nói xong câu này, Kim Thúy Như hất mái tóc dài, đi về Vương Nhất và Lý Khinh Hồng.

Hai bắp đùi đẫy đà trắng bóc như ẩn như hiện sau đường xẻ tà cao cao của bộ sườn xám, khiến người ta miên man bất định.

Đi theo phía sau là một người phụ nữ tóc ngắn có vẻ như là thư ký, mặc một bộ đồ công sở màu đen, trang điểm theo phong cách OL tiêu chuẩn, nhưng từ trên người cô ta, Vương Nhất lại cảm nhận được một luồng khí cực kỳ khủng bố, đoán rằng thực lực của cô ta không thua kém gì Lãnh Nhan.

Về phần những cậu ấm hơi non yếu nương tựa vào thế lực kia lại bị choáng váng trước vẻ đẹp của Kim Thúy Như, ai nấy đều ngây người nhìn Kim Thúy Như với bộ đồ sườn xám.

“Tránh ra.”

Kim Thúy Như hơi nhướn mắt, lạnh lùng nói.

Giọng nói bình tĩnh nhưng mang theo vẻ uy nghiêm không thể cự tuyệt.

Tên công tử bột kia vội vàng nhường đường, lần lượt một người, hai người, ba người…

Kim Thúy Như thẳng bước tiến tới, không gặp trở ngại, những nơi đi qua, tất cả đám thiếu gia đều nhường đường, tránh người phụ nữ xinh đẹp như tránh mãnh thú.

Cuối cùng, ngay cả Lương Ý Hành và Thẩm Tử Kiện cũng phải nhường đường cho Kim Thúy Như, đưa mắt nhìn theo phong thái chậm rãi bước đến trước mặt Vương Nhất của cô.

“Lại gặp nhau rồi.”

Trên khuôn mặt Kim Thúy Như hiện lên một ý cười hời hợt, nói với Vương Nhất.

Vương Nhất gật gật đầu nhưng không nói gì.

Lý Khinh Hồng ở bên cạnh, mà Kim Thúy Như lại có thân phận nhạy cảm, Vương Nhất cũng không tiện tiếp xúc quá nhiều với cô ta.

Kim Thúy Như cũng không để tâm, lại nhìn về phía Lý Khinh Hồng, nụ cười không khỏi mang theo vẻ đùa cợt: “Lúc tôi quen biết cô, cô chưa từng nhếch nhác thảm hại như vậy, hôm nay thật sự là mở mang tầm mắt rồi.”

Lý Khinh Hồng cũng đã khôi phục lại trạng thái bình thường, vẻ mặt lạnh lùng và không nói gì.

Cô ta đột nhiên quay đầu lại, trừng mắt nhìn Vương Nhất một cái, ý chất vấn hiện lên không chút che đậy.

Vương Nhất sững sờ, sau đó lắc đầu cười khổ, Lý Khinh Hồng chắc chắn lại tưởng rằng Kim Thúy Như là do mình gọi đến.

Lần này anh thực sự bị oan.

“Các vị thiếu gia, phòng bao riêng này chỉ có chút lớn như vậy, các anh không cảm thấy hơi chật chội sao?”

Bình Luận (0)
Comment