Chân Long Chí Tôn Đô Thị

Chương 842

CHƯƠNG 842

Lý Tinh Sở tức khắc cau mày: “Vậy nên làm gì bây giờ?”

“Một đòn mạnh còn chưa đủ, chỉ có hai đòn đánh mạnh, thậm chí là ba đòn đánh mạnh, mới có thể đánh vỡ tinh thần của cô ta.”

Ánh mắt Kim Thúy Như bình tĩnh như một hồ nước sâu: “Cho nên tôi tự quyết định, tìm một người hợp tác khác.”

Nói xong, liền vỗ vỗ tay: “Vào đi.”

Cửa lớn mở ra, một thanh niên tuấn mỹ cầm quạt xếp đi vào, vậy mà lại là Nhan Dịch Phi của nhà họ Nhan!

Anh ta chậm rãi ngồi xuống bên cạnh Kim Thúy Như, cười ha ha nhìn Lý Tinh Sở: “Khiến một người phụ nữ gục ngã, đơn giản chỉ cần ba điều —- sự nghiệp rơi xuống vực sâu, người yêu phản bội, còn nữa! Thân phận điên đảo!”

“Ba người thay nhau đả kích, bảo đảm cho dù là ai, cũng sẽ rơi vào tuyệt vọng thôi.”

“Vừa lúc, mấy ngày nay tôi vẫn luôn thu thập tư liệu, phát hiện ra một chuyện rất thú vị…”

Ánh mắt Nhan Dịch Phi dừng lại trên mặt Lý Tinh So, khóe miệng nhếch lên một nụ cười lãnh khốc.

Sáng sớm ngày hôm sau, trang chủ của các tờ báo lớn đều đưa một tin nóng.

“Đầu đường có hai cỗ thi thể, nghi là cha con nhà họ Bạch, bị kẻ thù giết!”

Tin tức vừa tung ra, gây chấn động cả Thiên An.

Rất nhiều gia tộc thế lực tương tự như nhà họ Bạch đều im hơi lặng tiếng, rút khỏi tầm mắt của mọi người, môi hở răng lạnh, không ai biết tiếp theo liệu có phải bọn họ không.

Mà tác giả Vương Nhất lại xuýt xoa một tiếng: “Chuyện xấu làm quá nhiều, sau khi chết cũng không được yên thân.”

Anh đã tha cho nhà họ Bạch một con đường, nhưng Bạch Vũ và Bạch Hiển vẫn bị kẻ thù thuê giết, chết thảm ở đầu đường.

Vào lúc này, ở cửa truyền tới tiếng tranh cãi dữ dội, sau đó, cửa phòng làm việc bị đẩy ra.

Bạch Yến tức giận đùng đùng xông vào, bụp một cái, dùng sức đập tờ báo sáng nay vào mặt Vương Nhất.

Tăng Quốc Vinh ở đằng sau vội vàng tới xin lỗi: “Cậu Vương, tôi đã cản cô ta rồi, nhưng không cản được.”

Vương Nhất lạnh nhạt gật đầu: “Ông lui xuống đi.”

Sau khi Tăng Quốc Vinh đi, phòng làm việc chỉ còn lại anh và Bạch Yến, anh ngẩng đầu lên nhìn cô ta: “Cảnh sát Bạch, cô đây là có ý gì?”

“Lời này nên do tôi hỏi anh chứ?’

Bạch Yến mặt mày cực kỳ tức giận: “Bác cả của tôi, em trai của tôi sao trong một đêm lại chết thảm ở đầu đường rồi?”

Vương Nhất vẫn không thay đổi sắc mặt: “Tra rõ chân tướng vụ án, đây là công việc trong chức trách của cô, sao lại chạy tới hỏi tôi?”

Lời này vừa dứt, Bạch Yến càng thêm tức giận: “Anh còn dám nói, nếu không phải do anh, bác cả tôi và em trai của tôi sao lại chết?”

“Ổ? Cô đây là nghi ngờ tôi là hung thủ giết người sao?”

Bình Luận (0)
Comment