CHƯƠNG 944
Hốc mắt Lý Khinh Hồng đỏ bừng, trong mắt mang theo hận thù vô hạn.
Vất vả lắm cô mới có thể có một gia đình ấm áp, vất vả lắm trong cuộc sống này mới có thể xuất hiện một tia sáng, thế mà lại bị gia tộc vô tình phá vỡ.
Vừa nghĩ đến hiện tại Vương Nhất và Vương Tử Lam không rõ sống chết, trái tim Lý Khinh Hồng như bị chém thành hai nửa, mất hết sức sống.
Dưới cơn tức giận thôi thúc, cô đã đánh mất lý trí.
“Tinh Sở, sao vậy?”
Nghe thấy âm thanh trên lầu, bên ngoài liền truyền đến tiếng bước dân dồn dập.
Một vài trưởng bối trung niên ăn mặc chỉnh tề bước vào, sau lưng còn có mấy tiểu bối đi theo. Nhìn thấy Lý Khinh Hồng đang bóp cổ Lý Tinh Sở, sắc mặt bọn họ lập tức thay đổi.
“Các người đang làm cái gì vậy, mau dừng tay.”
Một đám người bước lên tách hai người bọn họ ra.
“Cô cả, cô út và các vị trưởng bối, tôi không sao đâu.”
Lý Tinh Sở bị bóp cổ đỏ bừng cả mặt, hô hấp dồn dập, chật vật đứng dậy từ dưới đất, nhìn về phía Lý Khinh Hồng vẫn còn đang phẫn nộ nhìn anh ta: “Tôi biết là em hận tôi, nhưng mà không sao hết, hận thì cứ hận đi, đây là ý của gia tộc.”
Đám người nghe thấy như vậy thì cũng lập tức hiểu ra tại sao hai người lại mâu thuẫn với nhau, sắc mặt của bọn họ liền thay đổi.
“Khinh Hồng, tên đàn ông đó không chỉ vấy bẩn cô mà còn không có bản lĩnh, chết thì có gì ghê gớm đâu.”
“Đúng vậy, cô nên cảm ơn ba của cô, cho dù cô tức giận rời khỏi gia tộc, nhưng ông ấy vẫn không trục xuất cô ra khỏi gia tộc, thậm chí còn bảo vệ cô.”
“Cô sinh ra là người của Lý thị, chết là ma của Lý thị, cô không thể chạy thoát số phận, cô hãy cam chịu số phận đi.”
“…”
Người thân họ hàng bề ngoài nhìn như muốn tốt cho cô, nhưng trong lòng lại đang suy nghĩ trăm phương nghìn kế để Lý Khinh Hồng kết hôn một lần nữa, dùng cái này để đổi lấy lợi ích.
Lý Khinh Hồng vô lực dựa người bên cửa sổ, trong lòng đau đớn tột cùng.
Cô còn nghĩ là gia tộc có thể hiểu cho cô, không ngờ rằng vừa mới trở về Yên Kinh thì gia tộc hết đâm cô dao này đến dao khác.
“Khinh Hồng, cô đừng trách Tinh Sở, kế hoạch này là do tôi nghĩ ra.”
Lúc này, có một người đàn ông trung niên với gương mặt chữ điền bước ra, đó chính là ba của Lý Tinh Sở, Lý Phan.
“Cái tên phế vật cùng đứa con hoang đó nhất định phải chết, gia tộc đã sắp xếp đối tượng kết hôn mới cho cô, đó chính là cậu chủ nhà họ Tần, cũng là vương tộc Yên Đô, tên là Tần Hồng Long. Trước tiên cô bình tĩnh chút đi, đến khi trung thu kết thúc thì sẽ xuất phát đến nhà họ Tần.”
Lý Phan vừa mới nói xong thì liền xoay người đi khỏi.
Tất cả mọi người cũng đi theo, không có người nào nói giúp Lý Khinh Hồng.
“Đây là ý của các người, hay là ý của ông ta?”