Chán Tu Luyện, Làm Lão Sư

Chương 27

Những ngày tiếp theo, Tiểu Vũ hoảng sợ chứng kiến tên nhóc Tiểu Thanh kia mặt hốc hác bơ phờ. Như người mất hồn lờ đờ đi lại trong vườn, lúc thỳ tay cầm quyển truyện tình đôi lứa, khi thỳ là tình cảm gia đình, huynh đệ. Chán truyện thỳ hắn lại cầm những tập văn thơ, ca từ. Cả một ngày hắn cứ lờ đờ như cái xác sống đi vòng quanh khu nhà cả ban ngày lẫn ban đêm không ngừng nghỉ. Tiểu Vũ chưa lúc nào nàng đau đầu như hiện tại. Đã phải trông coi tiểu Linh huấn luyện những bài tập kinh khủng, đáng sợ cả ban ngày, ban đêm lại giật mình với cái bóng trắng cứ lờ đờ đi quanh nhà, dù nàng thần kinh thép thật đấy, là cường giả nguyên anh thật đấy, nhưng mà nàng vẫn là con gái, hiện tại lại đang không được dùng nội lực. Có lần đang cắm cúi rửa bát đũa, ngầng mặt lên thấy cái mặt hốc hác trắng bệch, thơ thẩn mất hồn chậm rãi đi qua. Nàng hét to, tý thỳ không khống chế được mà một chưởng đập chết tên điên này. Thật sự bất cứ ai sống cùng tên điên kia cũng trở thành điên rồ như thế hết thôi.

Tử Phong thấy tên kia vẫn đang “Ngộ tình” nên cũng không làm phiền, hắn muốn để tự Tiểu Thanh hiểu ra. Những ngày rảnh rỗi tiếp theo gọi tiểu Linh đến giảng dạy cho nàng một số công pháp, thân pháp, tuyệt kĩ ám sát khiến nàng thích thú không thôi. Hắn cũng dạy nàng các kinh nghiệm chiến đấu, kĩ năng ẩn nấp, sinh tồn. Sau đó thỳ vào không gian giới riêng biệt thể thực hành. Phải nói là giáo án tri thức thâm sâu cộng thêm thực hành thực tế chân thật khiến cho các đồ đệ hắn đều phát triển nhanh và ổn định hết mức.

Hôm nay rảnh hơn hẳn vì Hoàng Thanh thỳ như đốn ngộ được các gì, phi nhanh vào mật thất bế quan đã mấy ngày chưa ra, đợi thêm mấy hôm mà con chưa thấy hắn ra thỳ chắc là chết đói rồi. Tiểu Linh thỳ đang say mê luyện tập thân pháp, vũ kĩ mới. Thành ra hiện tại hầu Tử Phong ngắm cảnh chỉ có tiểu Vũ, nàng vẫn nhu thuận đứng cạnh bên châm trà, bóp vai cho lão sư.

“Lão sư, mấy cái thí luyện tháp này lợi hại thật, mấy ngày trước ta vào thử mà cũng chỉ miễn cưỡng vượt qua tầng thứ 7” – “Thế là đã khá rồi, chỉ cần ở phàm giới vượt qua được tầng thứ 5 là đã đủ điều kiện ta thu làm đệ tử ký danh rồi, nhưng mà hiện tại cũng gần hết hai năm thời gian, thế mà cũng chỉ có vài tên leo được tầng 5, còn lại chưa thể leo lên tầng 6”.

Tiểu Vũ thè lưỡi “Cái này khảo hạch tinh thần ý chí quá khó đi, ta Nguyên Anh kỳ tu luyện bao nhiêu năm cũng chỉ miễn cưỡng qua tầng 7, đây ngài tuyển chọn 20 tuổi trở xuống thỳ có mấy kẻ là Trúc Cơ chứ, may ra được một hai đứa thiên kiêu của Siêu cấp tông môn. Mà với chừng tý tu vi đó, tất nhiên bọn chúng chưa tiếp xúc được nhiều với xã hội tu hành thỳ tâm lý tinh thần khó mà qua được ải 4. Nếu ngài cứ giữ cao tiêu chuẩn thế, đến cuối chắc cũng chả thu được tên hạch tâm đệ tử nào đâu”

“Haha, không vội không vội, cũng có mấy hạt giống tốt, ta tin trước thời gian cuối cùng chúng sẽ vượt qua đc tầng 6 tiến nhập tầng 7, mà có thể vượt tầng 7 ý biết chừng.”

“Thật sao, có mấy kẻ lợi hại vậy ak ? Xem ra sau thời hạn 10 năm ta phải cố gắng tu luyện không là sẽ bị rớt lại cuối mất”

Tử Phong bật cười “Yên tâm ngươi là trợ giảng, coi như là thay thế ta những lúc ta không có mặt, nếu bọn chúng dám vô lễ cứ dùng ‘Trúc pháp’ hầu hạ”

Hai người cùng cười ầm lên, đều nhìn thấy trong mắt nhau sự âm hiểm. Quả là hai kẻ đánh người đến nghiện rồi.

“Vậy ngài định bố trí những tên tân sinh này thế nào ?”

“Hừm, xem nào, ta cũng nghĩ ra dự định khá hay. Ta định phong cho bốn người đứng đầu thành tứ trụ - tứ thần thú, truyền cho tứ linh công pháp Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ. 6 người người tiếp theo có lẽ là vừa vặn hợp với lục đạo: Thiên địa đạo, Âm dương đạo, Nhật nguyệt tinh không đạo, Nhân quả đạo, Sinh tử luân hồi đạo, Thời Không đạo và Hỗn độn đạo. Đó chỉ là suy nghĩ tạm thời còn về 20 người tiếp theo có lẽ sẽ sẽ là Nhị Thập thánh chúng muốn học gì thỳ học. Ta chưa nghĩ đến."

Tử Phong cảm giác phải chuẩn bị bắt đầu con đường vất vả này, tính sơ sơ hắn sẽ có 30 học trò cần dạy dỗ, lại thêm tiểu Lâm, tiểu Vũ, tiểu Linh. Xem ra thời gian sắp tới sẽ rất bận rộn đây.

Bình Luận (0)
Comment