Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1134

Chương 1134:

Đường Nhược Tuyết đi tới: “Cô là ai?”

Cô không thích giết người cũng như không muốn làm tổn thương người khác. Nếu như không phải bất đắc dĩ thì cô tuyệt đối sẽ không nổ súng. Nhưng khi nhìn thấy đối phương suýt chút nữa đã làm Diệp Phi bị thương, điều này đã khiến Đường Nhược Tuyết trở nên lạnh lùng hơn.

Sát thủ xinh đẹp mím môi và không đáp lại, cô ta bày ra dáng vẻ ngoan cố như thể muốn nói muốn đánh muốn giết tùy các người.

“Cô cho rằng không nói cho tôi biết thì tôi sẽ không biết chỉ tiết về cô sao?”

Diệp Phi nở một nụ cười, anh nhặt một cây kim châm lên và nói: “Cô là người của Hẻm Ô Y. Cô và Thẩm Hồng Tụ là người cùng một nhóm”

“Giống như Thẩm Hồng Tụ, cô đến Thiên Thành là muốn giết tôi để lấy phần thưởng”

Diệp Phi lấy cây kim bạc ra và đâm vài nhát vào sau lưng của sát thủ để miệng vết thương của cô ta bớt chảy máu.

Đường Nhược Tuyết khẽ nhíu mày, cô cảm thấy ba chữ Hẻm Ô Y có chút quen thuộc, giống như cô đã từng nghe thấy từ bố của cô.

“Anh… làm sao anh biết Sát thủ xinh đẹp nghe thấy Diệp Phi nói như vậy, gương mặt lãnh đạm của cô ta chợt lộ ra một tia xúc động. Cô ta nhìn Diệp Phi với vẻ mặt khó tin: “Anh biết được điều này từ đâu?”

Những gì Diệp Phi nói đã khiến cô ta kinh sợ, anh không chỉ biết thông tin chỉ tiết của cô ta mà còn biết cả Thẩm Hồng Tụ, trong khi rõ ràng chỉ người trong cuộc mới có thể biết tên này.

“Tất nhiên là Thẩm Hồng Tụ đã nói cho tôi biết.”

Giọng nói của Diệp Phi nhẹ nhàng đến khó tả: “Ngày hôm trước Thẩm Hồng Tụ không thể giết được tôi, cô ta đã bị tôi bắt được và bị bẻ gãy một tay. Sau khi trải qua quá trình ép buộc và dụ dỗ của tôi, cuối cùng cô ta đã phản bội Hẻm Ô Y* “Cô ta đã phục tùng tôi và đương nhiên cô ta đã nói cho tôi biết thân phận và tình hình bên trong”

“Đúng rồi, cô ta còn nhắc nhở tôi phải chú ý đến sự tồn tại của cô”

“Cho nên ngay khi cô nhìn chằm chằm tôi thì lập tức tôi đã phát hiện ra và sớm bố trí một ván cờ để chờ cô xông vào.”

Ngày hôm trước, Thẩm Hồng Tụ tin rằng Diệp Phi nhất định phải chết nên đã cô ta nói thẳng tên của mình mà không phòng bị gì cả. Cô ta để cho Diệp Phi trước khi chết có thể sáng mắt ra nhưng không ngờ hiện tại Diệp Phi lại dùng điều đó để thổi phồng sự thật lên.

Trong mắt của cô gái xinh đẹp, Diệp Phi biết về Hẻm Ô Y, biết về Thẩm Hồng Tụ và việc hôm nay anh còn có sự đề phòng cô ta trước thì chín mươi chín phần trăm là do Thẩm Hồng Tụ tiết lộ bí mật.

Mà Thẩm Hồng Tụ đã khiến cho bí mật bị rò rỉ cũng chứng minh rằng cô ta đã phản bội tổ chức.

Chẳng trách mấy ngày nay cô ta biến mất không thấy bóng dáng đâu, hóa ra cô ta đã gia nhập cùng một tổ với Diệp Phi rồi!

Khuôn mặt xinh xắn của cô gái hiện ra ý nghĩ oán hận.

“Cô nói hay không cũng không quan trọng, chỉ cần tôi đưa cho Thẩm Hồng Tụ xem diện mạo của cô thì tôi đã có thể biết chỉ tiết về cô rồi”

Nói xong, Diệp Phi chụp ảnh của cô gái xinh đẹp rồi anh khẽ quay đầu về phía vệ sĩ của nhà họ Đường: “Gọi cảnh sát, đưa cô ta đến bệnh viện để cảnh sát theo dõi”

Ngay lập tức, mấy người vệ sĩ của nhà họ Đường nhận lệnh và kéo cô gái xinh đẹp đi.

“Với phong cách đối phó với kẻ thù của anh, anh sẽ không dễ dàng buông tha cô ta như vậy”

Sau khi chờ sát thủ bị kéo đi, Đường Nhược Tuyết nhìn Diệp Phi với vẻ mặt đùa cợt: “Anh không chỉ giữ lại tính mạng của cô ta mà anh còn đưa cô ta đến bệnh viện để điều trị, có chút không bình thường nha”

“Anh đang thả dây dài để bắt một con cá lớn”

Diệp Phi cười rộ lên: “Chúng ta giữ lại cô ta thì tổ chức của cô ta sẽ lo lắng cô †a làm bí mật bị rò rỉ, bọn họ nhất định sẽ phái người đến giải cứu. Đến lúc đó bọn họ đến một người thì chúng ta bắt một người, đến hai người thì bắt hai người”

“Đương nhiên là còn có một mục đích khác, chính là đánh lạc hướng bọn họ để bọn họ phái cao thủ đi cứu người thay vì tất cả đều chạy tới giết anh”

Anh thở dài: “Hẻm Ô Y thật khó phòng bị, anh không thể không suy nghĩ thêm vài bước.”

“Sợ rằng còn có nhiều hơn những mục đích này nha”

Đường Nhược Tuyết chia tay ra véo lỗ tai của Diệp Phi: “Anh cho rằng em không nhìn ra được mục đích chân chính của anh sao?”

Bình Luận (0)
Comment