Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1145

Chương 1145:

Bà cụ ngoại và đám người kia cười ha hả: “Cảm ơn, cảm ơn, đúng là lời hay ý đẹp.”

Trần Thần Hi hơi nghiêng đầu: “Tư Thành, Tích Mặc, còn không mau nhận quà đi?”

Thẩm Tư Thành và Trần Tích Mặc đưa tay lấy hộp thức ăn của Sư phụ Cung.

“A, xin lỗi, xin lỗi”

Sư phụ Cung vội vàng ngăn cản tay của hai người: ‘Hôm nay tôi không tới để tham gia buổi lễ của nhà họ Thẩm, quà này cũng không phải cho nhà họ Thẩm”

“Tôi đến đây để chúc mừng cậu Diệp”

Nói xong ông ta đi tới quán trà thảo mộc Thái Bà, cung kính đưa hộp thức ăn cho Diệp Phi: “Cậu Diệp, đây là hợp đồng một tỷ của một nghìn công ty cung cấp dịch vụ ăn uống”

“Họ sẽ hoàn toàn hợp tác với trà thảo mộc Thái Bà”

“Chúc cậu làm ăn phát đạt, phát tài phát lộc.”

Khuôn mặt xinh đẹp của Trần Tích Mặc lập tức tái mét.

Một nghìn công ty, hợp đồng một tỷ.

Hai con số đơn giản khiến tất cả mọi người có mặt không khỏi lặng người.

Nếu Công Tôn Thiến và Thích Man Thanh được Diệp Phi mời, vậy còn Sư phụ Cung thì như thế nào đây?

Sư phụ Cung là người nổi tiếng trong ngành cung cấp dịch vụ ăn uống, ông ta sẽ không bao giờ lừa gạt hay nhận tiền để làm đại diện cho người khác.

Nói cách khác, hợp đồng này là hàng thật giá thật.

Hợp đồng một tỷ này hiệu quả hơn mười lần so với một trăm triệu của Công Tôn Thiến, bởi vì đó đều là các công ty cung cấp dịch vụ ăn uống lớn.

Một khi trà thảo mộc Thái Bà được khắp nơi chấp nhận, danh tiếng sẽ bùng nổ, và sau đó sẽ càn quét khắp đất nước.

Thẩm Bảo Đông lộ ra vẻ sợ hãi.

Trần Tích Mặc thì ngây ra như phỗng.

Ngay cả Trần Thần Hi cũng cảm thấy áp lực khủng khiếp.

Đây là một cú bóp nghẹt chết người đối với tập đoàn Thẩm Thị.

Bà cụ ngoại run sợ hét lên: “Sư phụ Cung, tại sao ông lại chống lại chúng tôi?”

“Chống lại?”

Sư phụ Cung sửng sốt một chút, sau đó bình tĩnh đối mặt với bà cụ ngoại, mỉm cười nói: “Cụ ngoại, tôi không muốn đối nghịch với nhà họ Thẩm, cũng không thích ân oán gì đâu”

Một tay ông ta có thể chinh phục vô số dạ dày của mọi người, ông ta hoàn toàn không thèm coi nhà họ Thẩm là đối thủ của mình.

“Ông không muốn đối nghịch với chúng tôi?”

Giọng nói của cụ ngoại trở nên sắc bén: “Ông dùng địa vị và thể diện của mình để ký hợp đồng trị giá một tỷ cho Diệp.

Phi, đây không phải đối nghịch thì là gì?”

“Những mối hàng này e rằng phần lớn cũng là mối của nhà họ Thẩm”

“Rốt cuộc thì Diệp Phi có năng lực gì mà lại khiến Sư phụ Cung không thèm đếm xỉa chuyện gì mà cướp đi mối khách hàng của nhà họ Thẩm vậy?”

“Họ cho ông bao nhiêu tiền để ông phải nịnh nọt thế này?”

Bà cụ gõ cây nạng xuống mặt đất, những nếp nhăn trên khuôn mặt cũng thắt lại, trông rất tức giận.

Vì sự sống chết của trà thảo mộc Thẩm Thị, bà ta không còn kiêng dè địa vị của Sư phụ Cung nữa.

“Bà cụ ngoại, đừng đổ nước bẩn lên người tôi, lương tâm tôi vẫn luôn trong sạch”

“Không có hợp đồng nào trong số này là do tôi ép buộc, và không có hợp đồng nào trong số đó được tôi dùng thể diện để đổi lấy”

Khuôn mặt của Sư phụ Cung lộ ra vẻ kiên cường: “Tôi chỉ tập hợp được ba mươi sáu ông trùm trong ngành ẩm thực, sau đó mời họ uống một tách trà thảo mộc cấp tám do Diệp Phi pha”

“Tất cả mọi người, kể cả bà đều lầm tưởng rằng tôi nhận tiền để nói chuyện với mấy ông trùm đó, nhưng mà sau khi uống hết trà thì tất cả bọn họ đều có ý định ký kết hợp đông”

“Nếu không phải tôi lo lắng dây chuyền sản xuất của cậu Diệp chưa đủ hoàn thiện để sản xuất quá nhiều trà thảo mộc trong thời gian quy định thì số tiền hợp đồng có thể lên tới mười tỷ đấy, bà tin không?”

Bình Luận (0)
Comment