Chương 1451:
“Ba mươi ba người uống thuốc cảm bị tiêu chảy, 12 người uống thuốc hạ sốt bị xuất huyết não, 13 người ngộ độc thuốc gút phải nhập viện”
“Rõ ràng là ai đó đã lợi dụng việc Dược phẩm Sao Đỏ thừa nước đục thả câu để chèn ép và tính kế chúng ta.”
“Ngoài ra, Bộ y tế đã ra lệnh yêu cầu các bệnh viện và nhà thuốc lớn tạm thời đình chỉ việc bán và sử dụng thuốc cũng như thiết bị của hai nhà Uông, Nguyên”
Uông Kiều Sở vừa pha một tách cà phê, một số giám đốc điều hành đã báo.
cáo tình hình mới nhất.
Tin xấu tràn ngập.
Thực sự là liên tiếp gặp chuyện.
Đây là cuộc khủng hoảng lớn nhất của nhà họ Uông trong 5 năm qua.
Uông Kiều Sở xem như là hiểu được, một dao này của Diệp Phi đã để lại hậu quả kích hoạt tất cả các đối thủ của nhà họ Uông.
“Thằng khốn, thật đúng là cố tình gây ra sóng gió, bỏ đá xuống giếng”
Sau khi nghe báo cáo, Uông Kiều Sở cười khổ uống vài ngụm cà phê: “Có phải là coi thường nhà họ Uông của chúng ta quá không?”
Một người phụ nữ trung niên lo lắng hỏi: “Cậu Kiều Sở, chúng ta phải làm sao bây giờ?”
“Mọi chuyện đều phải hợp tác với họ, không cần phải xung đột với cơ quan nhà nước, họ muốn cái gì thì đáp ứng cái đó.”
Uông Kiều Sở dần dần bình tĩnh lại: “Đương nhiên phải có luật sư đi theo.
trong mọi việc. Chúng ta nguyện ý để cho họ điều tra nhưng không thể bị người khác ức hiếp.”
“Ngoài ra, hãy thu hồi nếu bọn họ muốn trả hàng, chuẩn bị sẵn lượng lớn tiền mặt đi”
Anh ta nói nhẹ: “Mấy chục tỷ nhà họ Uông còn có thể gánh được”
Người phụ nữ trung niên gật đầu: “Đã hiểu”
Uông Kiều Sở vẫy tay để cho những người điều hành rời đi, sau đó bật màn hình giám sát và nhìn phóng viên ở tầng dưới Đám phóng viên vẫn không chịu rời đi và liên tục chặn mọi người ở cửa.
Nhân viên cấp cao, khách hàng, bảo vệ và nhân viên dọn dẹp chỉ cần bị bọn họ.
nhìn thấy sẽ bao vây hỏi dồn dập.
Bị nhiều người bao vây như vậy, trụ sở chính của Uông Thị đã sớm trở thành tâm điểm chú ý, những chuyện linh tinh cũng bị đào lên từng chút một.
Nghĩ đến những câu hỏi của các phóng viên, Uông Kiều Sở chỉ vào Lâm Thất Hải và nói: “Lâm Thất Hải, mau đi nhổ mấy cái gai này ra và dạy cho bọn họ một bài học, hãy cho họ biết răng chuyện tình nhà họ Uông không dễ chọc ngoáy như v: Không giết gà dọa khi thì sự tức giận của Uông Kiều Sở khó có thể biến mất.
“Vấn đề mấu chốt là có một đám người đang nhìn chăm chäm chúng ta, đừng để bị bọn họ phá đám, gây trở ngại”
Đúng lúc này, Uông Tam Phong đẩy cửa bước vào, vẫy tay để đám người Lâm Thất Hải đi ra ngoài: “Chúng ta trước hết vẫn phải xử lý tốt những chuyện trước mắt…”
“Chú Phong!”
Nhìn thấy Uông Tam Phong xuất hiện, Uông Kiều Sở vội vàng đứng dậy chào hỏi: “Tình huống của Nguyên Họa thế nào rồi?”
Đồng thời, anh ta nháy mắt với Lâm Thất Hải ra hiệu cho anh ta tiếp tục làm việc theo lệnh của mình.
Lâm Thất Hải dẫn mọi người nhanh chóng rời đi.
“Chú cũng không biết chỉ tiết cụ thể thế nào, nhưng với tình cảm của con bé với cháu thì chắc nó sẽ nhận hết mọi trách nhiệm”
Uông Tam Phong đi tới cạnh cửa sổ cao sát đất: “Ít nhất đối với bên ngoài sẽ không khiến cháu khó xử. Ngày hôm qua chúng ta làm mấy chuyện kia cũng không phải là vô ích”