Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1657

Chương 1657:

“Căn bản là bà không có ý đồ muốn hại ông ấy”

“Sau này, tôi sẽ đích thân nói cho Cửu Thiên Tuế biết chuyện này, sau đó sẽ để cho hành pháp đưa ra thông báo điều tra chỉ tiết để thông báo cho toàn bộ Vũ Minh”

“Việc chúng ta cần làm bây giờ là vận chuyển thi thể của Hội trưởng Tưởng về và chôn cất tử tế”

“Tôi cũng sẽ để Cửu Thiên Tuế phê chuẩn bà tạm thời phụ trách Vũ Minh ở Long Đô không cho Miêu Kim Gia những người khác có cơ hội tiến vào”

Ánh mắt Diệp Phi sáng rực nhìn sang người phụ nữ đang khóc như mưa: “Khi mưa gió lay động, nước mắt và tội lỗi đều trở nên vô nghĩa”

“Điều chúng ta cần làm bây giờ chính là kiểm soát Vũ Minh ở Long Đô càng sớm càng tốt, kẻo những nỗ lực của Hội trưởng Tưởng sẽ bị lãng phí”

Anh nhẹ giọng nhắc nhở Viên Thanh Y: “Còn vị đã bị người ta hạ độc thì hãy để tôi chậm rãi bóc trầi Nghe Diệp Phi nói lời này, khuôn mặt xinh đẹp của Viên Thanh Y không ngừng xúc động, vô thức nắm chặt tay Diệp Phi: “Diệp Phi..”

“Đừng nói mấy lời như cảm ơn nữa”

Diệp Phi hơi run lên, sau đó rút tay ra khỏi lòng bàn tay non mềm: “Nói đến cảm ơn thì phải là tôi cảm ơn bà đã ra tay cứu tôi ngày hôm qua”

Viên Thanh Y nhìn Diệp Phi đôi môi đỏ mọng khẽ mở ra, nhẹ giọng nói: “Nói như vậy thì đã xem tôi như người ngoài rồi, anh đã giúp tôi rất nhiều rồi, còn là đại ân nhân của tôi”

“Bà nên đi nghỉ ngơi trước đi”

Diệp Phí nhẹ giọng động viêi nhiều chuyện nữa”

Viên Thanh Y ngoan ngoãn gật đầu: “Tôi nghe “Bà phải nghỉ ngơi lấy sức để còn làm rất anh”

Khi Viên Thanh Y uống xong ly sữa ấm và đứng dậy trở lại phòng nghỉ ngơi, Diệp Phi nở một nụ cười gượng gạo, chắp tay sau lưng.

Hôm nay thực sự không thuận lợi, đầu tiên là xảy ra xung đột trong chuyến bay và ở sân bay, sau đó Hội trưởng Tưởng qua đời khiến anh không còn thời gian thở dốc.

Nhưng nhìn thi thể của Hội trưởng Tưởng, Diệp Phi nhớ tới sự nóng bỏng trong trong trận chiến, đôi mắt anh lóe lên.

“Lấy giúp tôi hộp thuốc mang đến đây”

Diệp Phi nhờ một người giúp việc mang hộp thuốc đến, sau đó cho vệ sĩ rời đi.

Sau khi tất cả mọi người đã rời đi, Diệp Phi đeo găng tay vào rồi lấy một con dao mổ.

Mặc dù Hội trưởng Tưởng đã chết, nhưng cơ thể vẫn vô cùng nóng, giống như có thể bốc cháy bất cứ lúc nào Loại cảm giác nóng rực này, Diệp Phi đã xác nhận lại lần nữa, anh đã cảm nhận nó ở trên người Tô Tích Nhi.

“Hội trưởng Tưởng, đắc tội rồi”

Diệp Phi đã lấy dao ra rạch quần áo của Hội trưởng Tưởng để lộ ra một chút cơ thể.

Diệp Phi cẩn thận kiếm tra phía trước của Hội trưởng Tưởng và không thấy cái mà anh đoán, sau đó cẩn thận lật thi thế của Hội trưởng Tưởng lại ‘Vừa nhìn một cái, mí mắt của Diệp Phi lập tức nhảy lên.

Trong tầm nhìn, lưng của Hội trưởng Tưởng có họa tiết hoa sen chín cánh.

Bông sen đỏ đã nở rộ, chín cánh hoa nở rộ.

Màu đỏ rực lửa đó đập vào mắt Diệp Phi một cách dữ dội.

“Thật sự chính là Cửu U Hỏa Liên”

‘Vẻ mặt Diệp Phi trở nên kích động: “Không trách lại có cảm giác quen thuộc như vậy”

Cái gọi là Cửu U Hỏa Liên, nó chính là một loại sen sống sót trong vực thẩm ngàn thước không gặp được, cũng là một bảo vật tu luyện vô cùng quý giá.

Nhưng mà loại của quý này lại nhắm đến những người có thể chất đặc biệt Người ta đồn rằng ăn chín hạt sen cùng lúc không chỉ có thể nâng cao cảnh giới, mà còn có thể đạt được một mảnh kỹ năng và kéo dài tuổi thọ.

Bình Luận (0)
Comment