Chương 1726:
“Đối đầu với nhà họ Hàn, kết cục sẽ rất thảm thương đấy”
Mấy người phụ nữ xinh đẹp này đá qua đá lại, đong đưa ly rượu, cười nói gây sức ép cho Diệp Phi “Vậy sao?”
“Vậy tôi lại muốn hỏi một câu, tôi ở trong bệnh viện đã thẳng tay cho Hàn tiên sinh một cái bạt tai..” Diệp Phi nhẹ nhàng thốt lên: ” Không biết nhà họ Hàn định xử lý tôi như thế nào?”
Nụ cười của đám người Dương Mạn Lệ trong nháy mắt đông cứng lại.
Cho Hàn Hướng Bắc một cái bạt tai! nhà họ Hàn định xử lý như thế nào?
Chỉ với hai câu ngắn gọn, nhưng tin tức này lại khiến cho người khác phải khiếp đảm Không chỉ đám người Dương Mạn Lệ hay là Hàn Tử Thất, toàn bộ đều kinh hoàng nhìn về phía Diệp Phi Bọn họ sao có thể tin rằng Diệp Phi lại dám ra tay với Hàn Hướng Bắc, còn có thế thành công đánh lên mặt của ông, phải biết rằng Hàn Hướng Bắc không chỉ là người chủ chốt của nhà họ Hàn, là một người có máu mặt tại thành phố Hồng Kong này, là người có tiếng nói vô cùng có trọng lượng.
Diệp Phi lấy cái gan ở đâu mà động vào Hàn Hướng Bắc?
Huống hồ bên cạnh Hàn Hướng Bắc luôn có mười mấy vệ sĩ bảo vệ.
“Thăng nhóc, muốn phét lác thì cũng đừng như vậy chứ”
Dương Mạn Lệ mang theo sự kinh ngạc, lặng lẽ nhìn Diệp Phi mở lời: “Cậu cho Hàn Hướng Bắc một cái bạt tai? Cứ nói khoác là đã đánh người ấy”
“Cậu nghĩ mình là ai, có bản lĩnh gì mà dám động vào Hàn Hướng Bắc? Lại có tư cách gì đánh Hàn Hướng Bắc?”
“Đừng nói là tôi xem thường cậu, cho dù Hàn Hướng Bắc bị trói cả hai chân hai tay đứng trước mặt cậu, cậu cũng không dám động vào một cọng lông của Bà ta vừa vu0t ve con gấu, vừa nhìn Diệp Phi một cách miệt thị: “Cơ hội cuối cùng dành cho cậu, có thể biến càng xa thì nên biến xa!”
Mấy người khác cũng gật gù đồng tình, không cảm thấy là Diệp Phi có thể đánh được Hàn Hướng Bắc. Duy chỉ có Hàn Tử Thất là cắn môi đến đỏ ửng, những việc mà Diệp Phi làm thường rất phách lối, nhưng lại luôn có chừng mực, chẳng lẽ bố bị Diệp Phi đánh thật? Nghĩ đến vấn đề này Hàn Tử Thất cảm thấy thật đau đầu.
“Có phải thật hay không, các người hỏi Hàn Hướng Bắc là biết!”
Diệp Phi không hề quan tâm đến mấy người đó có tin hay không, nếu không với những việc mà bản thân đã từng trải qua, hắn cũng không tin hôm nay mình đã đánh Hàn Hướng Bắc: “Tôi nói cho mấy người biết, cũng không phải khoe khoang gì, nhưng đến ngay cả Hàn Hướng Bắc tôi còn không sợ, đắc tội với mấy người, tôi sợ sao”
“ Hàn Tử Thất là bạn gái tôi, nam mạo nữ tài, trời sinh một đôi, không đến lượt người ngoài các người phản đối!”
“Mấy người đừng nghĩ đến việc gây sức ép để cô ấy rời xa tôi, càng đừng nghĩ đến việc tác thành cho cô ấy với Long Thiên Ngạo gì đấy!”
“Mấy người dám sau lưng là chuyện gì hoặc thương tốn cô ấy, tôi tuyệt đối sẽ không khách khí với mấy người!”
Diệp Phi dang tay ôm lấy chiếc eo nhỏ của Hàn Tử Thất, kèm theo là cái nhìn coi thường với đám người Dương Mạn Lệ, giống như bản thân đang đánh dấu chủ quyền với Hàn Tử Thất, cơ thể nhỏ bé của cô run lên, ngoài việc không thích ứng được với sự thân mật này, đây là lần đầu tiên cô cảm nhận được sự an toàn. Loại cảm giác được che chở này, đã quá lâu rồi cô chưa được cảm nhận. Từ lúc mẹ mất, sau khi bố luôn đứng về phía Dương Mạn Lệ, cô chỉ có thế một mình đơn độc gánh vác tất cả. Cô lạnh lùng, mạnh mẽ trong con mắt của người ngoài, dường như được xem là một người con gái kiên cường, nhưng thật ra nội tâm cũng vô cùng mềm yếu Hàn Tử Thất luôn nghĩ răng sẽ không còn ai có thể che chở cho mình được nữa, ai mà ngờ vào thời khắc này Diệp Phi lại nói sẽ bảo vệ cô khỏi mưa gió bão bùng. Trong lòng của Hàn Tử Thất cảm thấy vô cùng ấm áp.
“Cái thứ vô liêm sỉ, đã giữ cho thế diện mà lại không muốn, muốn biến mình thành loại gì?”
Dương Mạn Lệ đứng lên, ánh mắt như đóng đinh trên người của Tử Thất “Bây giờ là con đánh nó hai cái bạt tai khiến nó cút khỏi đây, hay để dì gọi bảo vệ đánh gãy hai chân nó?”