Chàng Rể Bác Sĩ

Chương 1800

Chương 1800:

Dương Mạn Lệ mỉm cười duyên dáng, ngồi trở lại ghế sofa, bất ngờ đưa tay chạm vào gương mặt Diệp Phi “Làm một giao dịch đi, anh bỏ Hàn Tử Thất đến bên tôi đi, tôi sẽ cho anh cổ phần của Tử Thất, cho anh làm trưởng bộ phận nghiên cứu”

Giọng nói của bà dịu dàng vô cùng: “Tử Thất sớm muộn gì cũng sẽ kết hôn với Long Thiên Ngạo, anh ôm đùi cô ấy cũng vô ích mà thôi.”

Diệp Phi mí mắt giật giật, tránh né bàn tay thơm ngào ngạt của bà. Anh ta cười lạnh: “Không đủ chip để đánh cược”

“Không đủ chịp? Chỉ cần nói cho tôi biết anh muốn loại chíp gì, chỉ cần tôi lấy được, dì đều sẽ cho anh” Đôi mắt long lanh của Dương Mạn Lệ từ đầu đến giờ đều nhìn Diệp Phi không dứt, khác hẳn với vẻ lạnh lùng trước đây, lúc này khóe miệng bà đang cười.

Diệp Phi híp mắt: “Cho tôi tất cả sao?”

“Chỉ cần anh từ bỏ Hàn Tử Thất, trở thành người của di, anh muốn gì, dì đều cho anh hết”

Dương Mạn Lệ đột nhiên vươn tay ôm cổ Diệp Phi, ánh mắt lấp lánh mềm.

mại như nước mùa xuân. Đôi mắt mang đến cảm giác tình tứ nồng nàn, khiến người ta muốn chìm sâu theo từng sự đụng chạm của bà.

Khi Diệp Phi chạm mắt với bà, mi mắt Diệp Phi giật giật, đột nhiên anh ấy cảm thấy nhịp tim của mình tăng nhanh, tinh thân có chút choáng váng.

“Diệp Phi, con có tin dì không?”

Dương Mạn Lệ nhìn thấy vẻ mặt ngây người của Diệp Phi, khuôn mặt xinh đẹp của bà lộ sự mừng rỡ, sau đó lại càng tiến gần sát khuôn mặt của Diệp Phi.

Một mùi thơm không rõ từ trên mặt, tay và miệng bà nhẹ nhàng phả vào miệng và mũi của Diệp Phi.

Diệp Phi tinh thần hoảng hốt: “Tôi tin dì”

Dương Mạn Mạn lại nhỏ nhẹ nói: “Có thấy tôi đẹp không?”

Diệp Phi đáp lại một cách yếu ớt: “Đẹp”

Dương Mạn Lệ cười càng thêm quyến rũ, bà đổi đề tài: “Anh có đang giữ hai mươi phần trăm cổ phần của Tử Thất không?”

Diệp Phi thành thật gật đầu: “Đúng vậy, là Tử Thất đưa cho tôi hai mươi phần trăm cổ phần..”

“Diệp Phi, anh thật tốt bụng, rất trung thực.”

Dương Mạn Lệ cười khúc khích,lấy ra một xấp hợp đồng từ dưới bàn cà phê, vừa cười vừa tiếp tục nói nhỏ với Diệp Phi.

“Hai mươi phần trăm cổ phần, anh giữ cũng vô dụng, có thể chuyển cho dì được không?”

Tư thái của bà tạo cảm giác cao quý đoan trang, nhưng bên trong lại ẩn chứa một nét kiều my khó tả, sự tương phản này rất có sức hấp dẫn.

Đôi môi đỏ của Dương Mạn Lệ khẽ mở: “Cho dì hai mươi phần trăm cổ phần đó, dì sẽ đối xử thật tốt với anh”

Giọng nói của bà nhẹ nhàng mềm mại, vừa có một cảm giác lãng mạn đa tình, vừa có đôi mắt quyến rũ yêu mị khiến người ta nhịn không được mà mê mẩn “Được.”

Diệp Phi giống như mất hết lý trí: “Nhưng nếu Tử Thất biết em ấy sẽ tức “Không cần lo lắng, đến cô ta còn khó bảo toàn cho chính mình”

Dương Mạn Lệ đặt bút vào tay Diệp Phi “Hôm nay dời mộ, cậu chủ Ngạo sẽ bất cô ta đi, cô ta sẽ không có cơ hội tức giận với anh đâu”

“Ký đi, sau khi ký, anh sẽ trở thành người của tôi.”

Bà thở ra một tiếng: “ Vinh hoa phú quý, tiền tài mỹ nữ, cái gì cần có đều sẽ có?

“Xoẹt!”

Đúng lúc này, Diệp Phi bất ngờ xé hợp đồng. Đôi mắt anh lập tức trở nên lạnh lùng: “Ai dám đụng đến Tử Thất, người đó sẽ phải chết”

Bình Luận (0)
Comment