Chương 2024:
“Xoẹt xoẹt xoẹt…. Diệp Phi không nói nhảm, cầm giấy bút viết ra một toa thuốc, sau đó nói với bà Tiền: “Tuy Miêu Kinh Vân bị phế, nhưng tám trăm người ở hiện trường, ít nhất cũng có bảy trăm chín mươi người trúng độc trùng cổ không thể giải được “Đây là phương thuốc có thể giải được trùng cổ trong cơ thể bọn họ”
“Bà cầm nó?
“Tôi cho bà một tháng, bà lợi dụng tài nguyên mà chỉnh phương thuốc lại, diệt dòng họ Tiền cho tôi”
“Nếu thành công, bà chính là người giàu có mới Trì Tịnh Thu”
“Nếu thất bại, bà phải chết cùng với nhà họ Tiền..”
Sau khi xử lý bà Tiền xong, Diệp Phi lại gọi một cú điện thoại cho Tống Hồng Nhan.
Tống Hồng Nhan biết chuyện xưởng thuốc bị cháy, tuy kinh ngạc nhưn: cũng không tức giận lắm, giống như một cái xưởng thuốc không đáng khiế ấy nổi giận.
Hơn nữa Diệp Phi có thể nghe ra, cô ấy rất hưởng thụ thời gian được ở chung với bố mẹ mình.
Nhưng cô ấy vẫn nghe theo đề nghị của Diệp Phi, kết thúc chuyến du lịch sớm trở về Long Đô, đồng thời sắp xếp người tra nhà họ Tiền và mấy nhà hùn vốn của xưởng thuốc.
Tiếp đó, Diệp Phi lại lên tiếng chào hỏi với Quyền Tương Quốc và Kim Trí Viên, nói với ông ấy biết muốn mượn tay của bà Tiền để hủy diệt dòng họ Tiền.
Anh còn báo cho ông ấy biết sáng mai sẽ trở về Long Đô, chuẩn bị tham gia cuộc thi Hoa Đà Bôi.
Anh không nói chuyện của xưởng thuốc Hồng Nhan ra.
Trừ đây là chuyện riêng ra, còn vì hiện tại Kim Trí Viên bọn họ cũng có rất nhiều việc, Diệp Phi không muốn làm phiền họ quá.
Kim Trí Viên không nỡ nhưng cũng biết Diệp Phi coi trọng với Hoa Đà Bôi này, liền cười nói mấy ngày nữa sẽ tới Long Đô xem Diệp Phi thi đấu.
Diệp Phi liên tục nói chào đón, sau một hồi khách khí, kính Quyền Tương Quốc một ly rượu rồi rời đi.
Sáu giờ sáng ngày hôm sau, Diệp Phi và Thẩm Hồng Tu ngồi trên một chiếc xe rời khỏi Alyssa.
Vì bảo vệ an toàn của hai người, Tư Đồ Không còn đặc biệt phái bốn chiếc xe đi theo bảo vệ, giảm bớt khả năng Sí Thiên Sứ gây chuyện với Diệp Phi bọn họ Xe đi trên đường, Diệp Phi dành thời gian nhản tin tạm biệt với Hàn Tử Thất bọn họ.
Hàn Tử Thất không còn khanh khanh ta ta giống như trước, chỉ nói ngắn gọn một câu: “Lên đường bình an”
Diệp Phi im lặng nhìn chăm chăm bốn chữ này một lúc, chân mày Thẩm Hồng Tu đột nhiên nhí lại, kéo tay áo Diệp Phi nói: ‘Cậu Diệp, chiếc xe việt dã màu nâu phía sau vẫn luôn đi theo chúng t Cô ấy còn thấp giọng nói một câu: “Đừng quay đầu”
Diệp Phi phục hồi tinh thần lại: “Có người theo dõi chúng ta?”
Thẩm Hồng Tu lấy một cái gương nhỏ đưa cho Diệp Phi: “Phía sau, bên phải, chiếc xe việt dã màu năm kia, số đuôi là 95 đó”
“Vẫn luôn đi theo từ Alyssa ra, chốc lát thì đi bên trái, một chốc thì đi bên phải, có lúc lại đi lên trước, có lúc biến mất”
“Nhưng cuối cùng vẫn theo chúng ta”
“Tôi nhận ra bảng hiệu của nó, chắc chắn không sai.”
Thẩm Hồng Tu nhìn vào gương nhỏ, Diệp Phi cũng phát hiện hơn mười mét phía sau, một chiếc xe việt dã bảy chỗ mới đang đi theo.
Nếu từ xe mà phán đoán, Diệp Phi không biết là trùng hợp hay đang đặc biệt theo dõi họ, nhưng nhìn tài xế bên trong xe, Diệp Phi chắc chắn là nhằm vào bọn họ.
Chỗ ngồi của tài xế, hai người đàn ông mặc đồ xám, da màu đồng, trầm ổn, im lặng, nhưng con mắt sâu thẳm.
Họ nhìn chảm chảm xe của Diệp Phi, như thợ săn đang rình con mồi vào bẩy.